Bởi vì Liễu Mộng Nhiên được Tử Âm thông báo tin tức Nghệ Phong đã trở về, cho nên vẫn chưa đi Học viện Trạm Lam, lúc này Nghệ Phong ở đây lại không dám đối mặt với lời nói cùng ánh mắt của hắn. Chỉ yếu ớt nói với Nghệ Phong một câu muốn đi Học viện Trạm Lam, sau đó liền chuẩn bị xuất phủ để trốn tránh.
Thiếu gia ra ngoài một chuyến lại càng tệ hơn rồi, nói toàn những câu khiến cho người ta đỏ mặt tới tận mang tai!
Khiến cho Liễu Mộng Nhiên cười khổ không được chính là Nghệ Phong cũng muốn đi Học viện Trạm Lam, Liễu Mộng Nhiên bất đắc dĩ, chỉ có thể đi cùng Nghệ Phong. Ngược lại Nghệ Phong ra ngoài một chút, dùng dung mạo tuyệt mĩ cùng thân phận đại tài nữ của Liễu Mộng Nhiên. Nghệ Phong vì thanh danh của Liễu Mộng Nhiên quả thực là không ai dám trêu trọc đến nàng. Chuyện này khiến cho Liễu Mộng Nhiên khẽ nở một nụ cười. Nghệ Phong vừa tiến vào Học viện Trạm Lam đã bị người ta gọi đi, nói là Trạm Lam viện trưởng muốn tìm hắn. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy sững sờ, lập tức nhớ ra lần trước bản thân còn chưa thi hành trừng phạt Luyện Ngục. Nghệ Phong một lần nữa tiến vào tòa lâu đó, chứng kiến vị lão nhân già nua không chút nào thu hút kia. Hắn lặng lẽ tiến vào, không nói thêm lời nào.
Trạm Lam viện trưởng cũng lặng lẽ đánh giá Nghệ Phong. Sau khi chứng kiện trận đại chiến tại Tĩnh Vân Tông kia, trong lòng lão đã hoàn toàn nghĩ khác. Học viện Trạm Lam, nhân tài như Nghệ Phong càng ngày càng hiếm! Nếu không phải Nghệ Phong là đệ tử Liễu Nhiên, thậm chí Trạm Lam viện trưởng còn có ý định thu hắn làm đệ tử. Trạm Lam viện trưởng nhìn về phía Nghệ Phong, chỉ về phía chiếc ghế bên cạnh, nói.
- Ngồi đi!
Nghệ Phong không cự tuyệt, trực tiếp ngồi xuống, nhìn về phía Trạm Lam viện trưởng chờ đợi lão mở miệng. Nếu những vị lão sư khác thấy cảnh này nhất định sẽ chấn kinh. Trạm Lam viện trưởng cũng biết mời người khác ngồi? Đừng nói đệ tử không có loại đãi ngộ này, ngay cả giáo sư trong học viện cũng không được đãi ngộ như thế!
- Ngươi đã tiếp nhận truyền thừa Tà Đế hay chưa?
Trạm Lam viện trưởng nhìn Nghệ Phong đột nhiên hỏi. Nghệ Phong sững sờ, không ngờ Trạm Lam viện trưởng biết được nhiều bí mật như vậy, ngay cả truyền thừa Tà Đế cũng biết được. Nghệ Phong không khỏi coi trọng Học viện Trạm Lam thêm một lần nữa. Bọn họ rất mạnh, sự tình bí mật như truyền thừa của Tà Đế, ngay cả những đại thế lực cũng không hề biết đến. Nghệ Phong chợt nhớ lại khi xưa trước khi hắn xuống núi, đại trưởng lão đã từng nhắc nhở hắn một câu. Ngàn vạn lần không được có mâu thuẫn cùng Học viện Trạm Lam.
Ngay cả người như Đại trưởng lão cũng phải nói như vậy, có thể thấy được Học viện Trạm Lam khủng bố đến mức nào. Nghệ Phong cảm thấy hắn mới chỉ biết được một góc băng sơn của Học viện Trạm Lam mà thôi. Học viện Trạm Lam tựa như một cái hồ sâu không thấy đáy! Nghĩ vậy, Nghệ Phong cung kính nói.
- Lão đầu tử từng căn dặn ta bỏ chút thời gian quay trở lại Thánh địa tiếp nhận truyền thừa!
Nếu như ngay cả chuyện truyền thừa Trạm Lam viện trưởng cũng biết, như vậy hắn cũng không cần phải dấu diếm điều gì!
- Khó trách! Ha ha, xem ra lần khiêu chiến Tĩnh Vân Tông kia chính là khảo nghiệm của ngươi rồi. Nếu như ngươi không vượt qua, chỉ sợ sẽ không thể tiếp nhận ngai vị Tà Đế!
Trạm Lam viện trưởng cười nói. Nghệ Phong cũng cười cười, kể từ lúc biết được chuyện truyền thừa, hắn đã đoán ra chuyện này. Chỉ là không nghĩ tới thánh địa cùng lão đầu tử lại chọn cùng một phương thức khảo nghiệm.
- Ngươi là một trong những đệ tử mà ta thấy cực kỳ có thiên phú!
Trạm Lam viện trưởng nói. Nếu đệ tử khác mà nghe được lời đánh giá này của Trạm Lam viện trưởng chỉ sợ là sẽ kích động đến ngất xỉu tại chỗ! Nhưng mà Nghệ Phong chỉ khẽ cười, vẫn chờ đợi Trạm Lam viện trưởng nói vào vấn đề chính. Trạm Lam viện trưởng rất hài lòng với dáng vẻ thong dong này của Nghệ Phong, tiếp tục nói.
- Bất quá ngươi cũng chỉ là một trong số đó mà thôi! Trên thế giới này, thiếu niên tài tuấn nhiều vô số kể. Đặc biệt là đệ tử xuất thân từ một vài đại thế lực, trưởng thành lên tuyệt đối đạt tới trình độ đáng sợ. Lần trước Thủy Nhược Vân quyết đấu cùng ngươi, nếu không phải nàng phạm phải sai lầm, tuyệt đối sẽ không thất bại dễ dàng như vậy. Nếu như ngươi không thi triển Phệ Linh Nộ Bạo đối phó với nàng, thắng bại còn chưa nói được!
Một câu nói lập tức khiến cho Nghệ Phong dại ra tại chỗ, hắn thực không ngờ Thủy Nhược Vân lại mạnh đến như vậy. Nghệ Phong hiểu rõ Thủy Nhược Vân còn chưa thi triển toàn lực, nhưng thực không ngờ nàng lại giữ lại nhiều đến mức này. Trạm Lam viện trưởng thấy bộ dạng Nghệ Phong như vậy, lão tiếp tục cười nói.
- Ngươi không tin? Ngươi nên biết, với tư cách là truyền nhân đương đại của Tĩnh Vân Tông, Thủy Nhược Vân lại yếu đuối hay sao? Hơn nữa còn có vị truyền nhân của Thánh tông có quan hệ mập mờ cùng ngươi cũng có thực lực tương tự. Đệ tử mà những đại thế lực bồi dưỡng ra, tuyệt đối không phải là kẻ tầm thường.
Nghệ Phong ngược lại lý giải được điều này, đệ tử của những đại thế lực co vũ kỹ, đan dược, hơn nữa còn được các loại bí pháp của sư môn trưởng bối bồi dưỡng. Nếu như có đủ thiên phú, xác thực tốc độ phát triển sẽ cực kỳ kinh khủng. Tuy rằng thiên phú trọng yếu, nhưng cũng không phải là có thiên phú là sẽ có được tất cả.
- Vậy còn Họa Thủy thì sao? Có phải nàng cũng không hề yếu hơn Thủy Nhược Vân?
Nghệ Phong nhìn Trạm Lam viện trưởng hỏi. Dùng thực lực khủng bố của Học viện Trạm Lam, hắn tuyệt đối không tin rằng Họa Thủy có thể thua kém Thủy Nhược Vân quá nhiều. Trạm Lam viện trưởng khẽ cười cười, sau đó nói.
- Có lẽ thực lực chân chính của Họa Thủy cũng không thua kém Thủy Nhược Vân. Chỉ có điều tính tình của nha đầu này có chút điên khùng, cho nên bị chúng ta hạn chế thực lực. Bằng không ngươi sao có thể khi dễ nàng, nàng không nổi bão mới là lạ!
- Hắc hắc!
Nghệ Phong cười cười, thật không ngờ ngay cả chuyện này Trạm Lam viện trưởng cũng biết.
- Xem ra, quả thực ta vẫn còn rất yếu!
Nghệ Phong bị Trạm Lam viện trưởng đả kích, thì thào tự nói. Trạm Lam viện trưởng lắc lắc đầu.
- Không! Không phải là ngươi yếu! Có lẽ ngươi biết rõ, người thiên phú kiệt xuất rất nhiều, nhưng có thể được những thế lực lớn chọn trúng với tư cách là truyền nhân lại ít đến thương cảm. Cho nên cho dù ngươi có lẽ không phải là đệ nhất nhân, nhưng cũng là một người trong số những kẻ may mắn. Chỉ cần ngươi cố gắng, cho dù bước lên đỉnh phong cũng không phải là chuyện không thể nào. Năm đó không phải là Liễu Nhiên đã làm được hay sao? Cớ sao Tà Đế đương đại lại không thể làm được?
Học viện Trạm Lam đối với Tà Tông vô cùng bội phục, tuy rằng mỗi đời chỉ là đơn truyền, nhưng mỗi người đều vô cùng khủng bố. So về điểm này, Học viện Trạm Lam còn không làm được!
- Viện trưởng ngài ngài cứ trực tiếp nói thẳng ra! Lần này tìm ta tới là có chuyện gì?
- Ta muốn ngươi tham gia Luyện Ngục!
- Ách! Hình như chuyện này không phải do ta quyết định! Dù sao đây là trừng phạt, cho dù muốn trốn ta cũng không trốn được!
Nghệ Phong không rõ ý của Trạm Lam viện trưởng.
Trạm Lam viện trưởng lắc lắc đầu nói.
- Ngươi tưởng rằng Luyện Ngục là trừng phạt hay sao?
Lời này khiến cho Nghệ Phong giật mình, không rõ Trạm Lam viện trưởng ám chỉ điều gì?
Danh Sách Chương: