Nghệ Phong suy nghĩ một chút, có lẽ ngăn chặn ý nghĩ như vậy: Tuy rằng chình mình tự tin dùng Phá Lôi Đình Kiếm giết tiểu tử này. Thế nhưng, trong lúc mình suy yếu không đứng dậy nổi. Nếu như hắn có đồng bọn. vậy chẳng phải chính mình không có sức phản kháng sao? Quan trọng nhất chính là, hiện tại chính mình không có Hồi Khí Tán. Với công lực của hắn hiện tại, mạnh mẽ sử dụng, nhất định chính mình bị nội thương.
Nghệ Phong sờ sờ kim châm trên ngươi. cười nhạt một tiếng. Cùng lắm là dùng độc mà thôi, hiện tại nhất định phải giết ngươi.
- Vậy ngươi hãy tiếp chiêu này của ta?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể không ngừng lưu chuyển. Từng đạo đấu khí giống như cây bông đẩy mạnh trong kinh mạch.
Lúc đó, đấu khí mạnh mẽ xuất hiện trên nắm tay. Trong khí hải bộc phát đấu khí mãnh liệt, lại lấy lộ tuyến hành công bá đạo, từng đạo đấu khí bạo liệt hướng về một quyền đồng nhất.
Nhất thời, trên nấm tay không ngừng dồn nén đấu khí. vốn xuất hiện quang mang nhàn nhạt, lúc này lại tản ra quang mang màu nhũ bạch rất cường liệt.
Thế nhưng, dường như Nghệ Phong cảm thấy vẫn chưa đủ, sử dụng hai loại công pháp khác nhau khiến đấu khí không ngừng lưu chuyển về phía nắm tay. Trên nắm tay, đấu khí càng lúc càng dày đặc, vô cùng uyển chuyển.
Nắm tay không lớn, xuất hiện đấu khí mãnh liệt xoay tròn. Rõ ràng, cùng lúc xuất hiện cảm giác bá đạo và mềm mại trong đáy lòng người khác.
Thỉnh thoảng kích khởi âm thanh vang lên không trung.
Nghệ Phong cảm thụ được đấu khí trong cơ thể chính mình dâng trào tới cực điểm, thân ảnh hắn mạnh mẽ lóe lên, mãnh liệt hướng về phía Lưu Tử Huyền.
Cảm thấy kinh khí cường đại đập vào mặt. khiến trong lòng Lưu Tử Huyền lo lắng tới tột cùng. Hắn có thể cảm giác được lực lượng trên nắm tay của Nghệ Phong tăng vọt, cỗ lực lượng này làm tim hắn đấp nhanh hơn.
- Vũ kỹ Nhật giai — Vòng Phá!
Lưu Tử Huyền hét lớn một tiếng, đấu khí cường đại đánh thẳng vào sau gáy Nghệ Phong.
- Bịch...
Một tiếng trầm muộn thật lớn, không gian tựa hồ có chút chấn động vặn vẹo. Kình khí cường đại bắn ra. xoay hai bên người lướt đi, Nghệ Phong nguyên bản rất hoàn hảo trong nháy mắt xuất hiện từng đạo vết rách.
Nghệ Phong và Lưu Tử Huyền lui lại phía sau mấy thước, lúc này khó khăn ổn định lại thân thể. Lưu Tử Huyền nhìn Nghệ Phong phát ra tiếng kinh hô:
- Không thể như vậy?
Giống vậy, Điệp Vận Du đứng cách đó không xa cũng kinh hãi khẽ mở đôi môi mọng đỏ của nàng: Sao có thể như vậy? Rốt cục là Vũ Kỹ gì? Rõ ràng có thể vượt qua thực lực chênh lệch ít nhất 5 giai?
- Tiểu tử này! Rốt cục lấy đâu ra nhiều Vũ Kỹ cao cấp như vậy? Chẳng lẽ lại là Địa cấp?
- Không. nếu như đúng là Địa cấp! Thanh niên kia tuyệt đối không thể còn sống. Bất quá. đạt tới công pháp Nhật cấp mà thôi. Ha ha. tiểu tử này thực sự thú vị, một quyền này hẳn là hắn tổ hợp công pháp Nhật cấp Bạo Liệt Quyền và một công pháp Nhật cấp khác.
Nếu như Nghệ Phong nghe được suy đoán của Triệu lão, hắn nhất định sẽ quay lại giơ ngón tay cái lên.
Đúng vậy! Đây là tổ hợp giữa Tàn Miên Chưởng và Phách Liệt Quyền. Chiêu này, khi Nghệ Phong lần thứ hai nối lại kinh mạch, hắn dựa vào đoạn kinh mạch bị đứt mà tìm ra. Hai loại công pháp này nhất tề thi triển, hơn nữa ăn khớp tới mức hòan mỹ. Chuyện này rất ít khi xảy ra. Nếu như hai loại đấu khí cường đại trong cơ thể không phù hợp với nhau, đập vào nhau, nhất định sẽ khiến kinh mạch đứt thành từng đoạn nhỏ. Trên đời này, chỉ có kẻ điên như hắn mới dám thử nghiệm trên kinh mạch của chính mình.
Nghệ Phong đặt tên chiêu này là Toái Phá!
Tổ hợp Vũ Kỹ Nhật Cấp và Vũ Kỹ Nhật Kỹ tuyệt đối không phải là một tăng một. Lực công kích cao hơn hẳn Vũ Kỹ Nhật Giai. Nhưng còn kém xa so với Địa Cấp. Rốt cục chỉ có thể gọi là Ngụy Địa cấp.
Bất quá, Nghệ Phong không ngờ Toái Phá có thể cường hãn tới vậy. Rõ ràng chiêu này ngang bằng Vũ Kỹ thất giai ah. Điều này khiến Nghệ Phong rất hưng phấn.
Nghệ Phong ngẫm lại, nếu như thực lực của chính mình đạt tới Vương Cấp, thậm chí Tôn cấp. Vậy sử dụng chiêu này sẽ kinh khủng tới mức nào? Bất quá, chiêu này tiêu hao quá nhiều đấu khí. Gấp mấy lần Vũ kỹ Nhật giai bình thường.
Điệp Vận Du trông thấy khóe miệng Nghệ Phong bỗng nhiên hiện ra dáng vẻ tươi cười quỷ dị, đồng thời nàng ngẩn người, không có cảm thán. Đă biết tâm huyết của đệ đệ dâng trào tới cực điểm, quả thực rất khác người thường. Nếu như hắn thực sự giết được đối phương cũng không phải không có khả năng.
Nghệ Phong trông thấy sắc mặt Lưu Tử Huyền nhìn hắn đầy vẻ kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng khẽ suy tính. Tuy rằng thực lực của chính mình và Toái Phá có thể miễn cưỡng sánh ngang Lưu Tử Huyền. Thế nhưng hắn cùng biết, quả thực song phương có sự chênh lệch quá lớn. Tuy rằng vừa nãy Lưu Tử Huyền sử dụng Vũ Kỹ Nhật cấp, nhưng không có tác dụng quá lớn.
Nghệ Phong âm thầm tính toán một chút, nếu như Lưu Tử Huyền dốc toàn lực thi triển vũ kỹ Nhật cấp. Thực lực của chính mình kém hắn tới 5 giai. Quan trọng hơn là, tuy Toái Phá công kích cường đại, thế nhưng với công lực của hắn hiện tại cũng không duy trì được bao lâu. Nếu như trong vòng một khắc không giết được Lưu Tử Huyền, chính mình sẽ kiệt lực bị hắn phản sát.
Đôi mắt Lưu Tử Huyền hiện lên vẻ kiêng kỵ, tuy rằng chiêu Vòng Phá của chính mình vừa nãy chỉ dùng tới 5 phần lực đạo. Thế nhưng với thực lực của Sư Cấp nhất giai có thể chống lại, cũng đủ để hắn kinh ngạc. Huống hồ, thân phận của tiểu tử này vô cùng bí ấn, hơn nữa nắm tay kia vô cùng cường thế. Nếu như hắn không đề phòng, nhất định sẽ rơi vào thế hạ phong.
Nghĩ tới lời dạy của sư phụ chính mình, Lưu Tử Huyền hừ lạnh một tiếng, tình hình hiện tại cũng không thích hợp để gây rối. Trong lòng hắn mặc dù không cam lòng, thế nhưng có lẽ quay đầu đi là cách hay nhất. Dù sao, đợi đến khi sư phụ và tông chủ xử lý hết chuyện tình, còn có hàng trăm cơ hội làm thịt tiểu tử này.
- Đừng hòng chạy thoát!
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, thân ảnh phát huy tới cực điểm, kéo theo tiếng gió gào thét không ngớt. Trong nháy mắt hình thành Toái Phá, tản ra khí thế mãnh liệt, hung hăng đánh về phía Lưu Tử Huyền.
- Kháo...
Lưu Tử Huyền không kiềm chế được thầm mắng một tiếng, hắn không ngờ tiểu tử này đáng sợ đến vậy. Khuôn mặt anh tuấn trở nên vô cùng dữ tợn, trên quyền gân xanh bạo động: Tiểu tử, ngươi muốn chết ta sẽ cho ngươi toại nguyện.
- Đi chết đi!
Lưu Tử Huyền khẽ nghiẻng người, đấu khí toàn thân mạnh mẽ bắn ra, trong nháy mắt quang mang lấp lánh ngưng tự trên năm tay của hắn, kéo tiếng gió vù vù hung hăng đánh về phía Nghệ Phong.
Danh Sách Chương: