Quả nhiên, có dụ hoặc của kim tệ, ánh mắt của đám người kia nhìn Nghệ Phong liền trở nên nóng bỏng hơn. Đấu khí trên người bắt đầu rục rịch!
- Hừ! Nếu muốn có tiền thưởng thì các ngươi cũng phải có mạng để tiêu!
Nghệ Phong thấy nhãn thần nóng bỏng của bọn họ, trong lòng cười nhạt.
- Lần này, giết chết hết bọn chúng, bản thiếu gia rất muốn biết đối phương thấy cảnh máu chảy thành sông như thế này sẽ có vẻ mặt như thế nào? Kinh khủng? Hối hận? Hay trả thù?
- Song quyền khó địch bốn tay, mọi người cùng tiến lên làm thịt tên tiểu tử này!
Theo tiếng gầm lên giận dữ, đám võ sĩ quơ trọng kiếm hung hăng chém về phía Nghệ Phong.
- Dê có nhiều hơn đi nữa thì vĩnh viên cũng không thể tạo thành được uy hiếp với hổ!
Cùng với âm thanh nhàn nhạt vang lên, thân ảnh của Nghệ Phong nhanh chóng chớp động. Tiêm Hổ kiêm trên tay không ngừng huy vũ. Mỗi một lần huy vũ đều có thể chém ra một đạo máu tươi.
Rất nhanh, trên mặt đất có một bãi máu tươi chảy xuôi khiến người xem bị chấn động.
Dưới sự khống chế thân pháp Mị Ảnh, Nghệ Phong như đi vào chỗ không người. Di chuyển xuyên qua khắp mọi nơi liên tục, những âm thanh kêu thảm thiết không ngừng vang lên theo bước chân tiêu sái của Nghệ Phong.
Từng đạo âm thanh kêu lên thê thảm không chút nào khiến bước chân của Nghệ Phong dừng lại, Nhiếp Hồn thuật không ngừng công kích về phía đối phương. Lợi kiếm trên tay cũng giống như độc xà không ngừng thu gặt sinh mệnh của bọn họ.
- A... A...
Từng luồng máu tươi không ngừng phun ra, hơn nữa còn có tiếng kêu thảm thiết vang lên. Bên trong không khí tỏa ra mùi vị máu tanh, cả đám người đều không nhịn được run lên toàn thân, nhìn hư ảnh biến ảo không định kia, trong ánh mắt tràn đầy kinh khủng.
- Ma quỷ! Hắn là ma quỷ!
Rốt cục có người nhát gan không chịu nổi loại áp lực tinh thần nàu hắn trừng hai mắt kinh khủng hô lớn, ném đi thanh kiếm trên tay chạy sang hướng khác.
- Còn muốn chạy?
Nghệ Phong thấy một màn này liền nhanh chóng thi triển ra Nhiếp Hồn Thuật, một đạo hồn lực hung hăng đâm vào trong đầu hắn, đối phương đã không còn chút chiến ý nào há có thể ngăn được chính mình đang sử dụng Nhiếp Hồn Thuật càng lúc càng thành thạo. Chỉ thấy hắn kêu lên một tiếng thê thảm, trong nháy mắt liền ngã xuống mặt đất.
Một màn này khiến mồ hôi lạnh sau lưng mọi người chảy xuống thẳng tắp, ánh mắt ai nấy nhìn Nghệ Phong càng thêm kinh khủng. Nhìn bóng dáng biến hóa của hắn kia, bước chân của mọi người không ngừng lui về phía sau.
Thấy tình huống của Nghệ Phong, trong lòng hắn không có một tia thương hại:
- Nếu muốn giết người thì phải có giác ngộ bị người giết lại!
Nhiếp Hồn thuật lại lần nữa làm thịt một võ sĩ cấp thấp, Nghệ Phong huy vũ trọng kiếm không ngừng đâm tới đoàn người đang lùi về sau.
Đám dong binh bay ngược không ngừng, từng đạo máu tươi phun ra nhuộm đỏ cả mặt đất giống như địa ngục. Trong không khí toát ra mùi vị huyết tinh nồng nặc.
Tất cả những chuyền vừa xảy ra khiến mọi người đều bị chấn động! Phảng phất như chiến thuật biển người của nam tử đầu lĩnh không có tác dụng, dường như Nghệ Phong luôn dư thừa đấu khí và tinh lực dùng không hết. Mỗi một lần hắn vung tay lên đều có một người ngã xuống. Người ngã lung tung nằm trong vũng máu nhiễm đỏ một phiến đất đỏ, bừa bãi hỗn độn.
Rất nhanh, dưới sự công kích điên cuồn của Nghệ Phong, đám người ô hợp chỉ còn lại mười người, đây cũng là mười người có thực lực cường hãn nhất trong đó.
Lúc này Nghệ Phong mới dừng không tiếp tục huy vũ Tiêm Hổ kiếm, hắn bình tĩnh nhìn đám người đang cố gắng né tránh công kích của chính mình, khóe miệng tràn đầy khinh thường.
Dưới thực lực cao hơn hẳn và tốc độ quỷ mị, các ngươi phòng ngự có tác dụng gì. Cho dù bọn chúng có mấy trăm người vây công chính mình và vẫn thạch cũng chưa gỡ xuống thì mình vẫn có thể nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng, huống chi là dưới tình huốn chính mình toàn lực thi triển Tà Vô kiếm?
Nghệ Phòng nhìn một tên đang hấp hối không ngừng ở bên cạnh, hắn không chút nào thương tiếc hung hăng dẫm một cước nát người đối phương. Cùng với âm thanh xương gãy vang lên, Nghê Phong cũng đưa hắn đi một đoạn đường!
Mọi người thấy một màn này đều hít sâu vào một hơi lãnh khí. Nguyên bản tâm tư đang tràn đầy hàn ý hiện giờ càng bị sương lạnh bao phủ thêm.
Ma quỷ! Hắn là ma quỷ!
Mọi người đồng thời tuôn ra một từ như vậy.
Hít thở mùi máu tươi trong không khí một hồi, nhãn thần cả đám người nhìn Nghệ Phong đều tràn đầy khiếp đảm, toàn thân không chút phát ra chiến ý, bọn họ thật không ngờ thực lực của đối phương cư nhiên cường đại tới như vậy. Đặc biệt là tốc độ quá nhanh khiến chính mình khó lòng phòng bị. Dưới tốc độ của hắn, đám người chính mình giống như con cừu đang chờ bị làm thịt, căn bản chính mình không sản sinh ra chút lực uy hiếp nào với hắn.
- Trời ạ! Vì sao lão gia chọc vào một nhân vật kinh khủng như vậy. Cho dù lão gia tự mình xuất thủ cũng không nhất định là đối thủ của hắn a!
Mười người cảnh giác nhìn Nghệ Phong, sợ hãi trong lòng được đề thăng tới cực độ, ai nấy đều đang đánh giá thực lực thật sự của ác ma này.
- Các người tự giải quyết hay chịu thống khổ trong tay ta rồi chết đi?
Nghệ Phong nhìn bọn họ nói nhàn nhạt, hắn chính là muốn làm thịt toàn bộ những người tại đây. Cấp cho đám người sau này một cái cảnh cáo đừng tới tìm mình gây phiền phức, chính mình cũng không phải quả hồng mềm để bọn chúng khi dễ!
- Mọi người đừng sợ! Giết hắn!
Nam tử đầu lĩnh giả vờ trấn định thét lớn, chỉ là hai chân của hắn run lên bần bật nói rõ vẻ khủng hoảng trong lòng hắn.
- Các người đã muốn động thủ với bản thiếu gia thì bản thiếu gia sẽ khiến cho các ngươi sống không bằng chết!
Nói xong, hồn lực của Nghệ Phong ngưng tụ thành châm hướng về phía một người không còn chiến ý bên trong đám người kia đâm tới.
- A...
Cùng với tiếng hét thảm vang lên, thân ảnh của Nghệ Phong chớp động lần thứ hai, một kiếm vung lên liền gặt thêm một sinh mệnh.
Đám người này đã bị Nghệ Phong giết cho không còn chiến ý, tất cả đều hợp lại để chống chọi với Nghệ Phong. Mặc dù phải đề thăng chiến ý mới có thể chiến đấu lại với đối phương thế nhưng vừa nhìn xuống mắt đất thấy toàn đầu rơi máu chảy, sự sợ hãi trong lòng nhanh chóng chiếm lấy toàn bộ thân thể.
Rất nhanh, có thêm mấy sinh mệnh nữa chết ở dưới Tà Vô Kiếm. Tà Vô kiếm không dễ sử ra, một khi sử ra tất phải thấy máu. Đây là giáo huấn của lão nhân, Nghệ Phong không dám quên, ngạo khí của Tà Đế không thể phá hủy trong tay của chính mình.
- A...
Dưới Nhiếp Hồn thuật của Nghệ Phong, một cao thủ Sư Cấp cũng không thể ngăn chặn được một kiếm nào của hắn, một kiếm hung hăng đâm vào trên đùi người nọ bắn ra một cột máu. Hồn lực của Nghệ Phong cũng hung hăng đâm vào trong đầu của hắn.
Danh Sách Chương: