Mục lục
Mị Ảnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi...

Tử Âm tức giận đến toàn thân run rẩy, hai gò núi trước ngực phồng lên hẹp xuống lại để đám người Triệu Hải nuốt ừng ực từng ngụm nước bọt.

- Được rồi, nếu như không còn chuyện gì để nói. Chúng ta phải đi làm việc đây!

Đám người Triệu Hải vỗ vỗ cái mông, có chút không nhịn được nói.

Hắn cũng không cho rằng Tử Âm dám làm cái gì đối với chính mình, tuy rằng thực lực của nàng mạnh hơn chính mình. Thế nhưng không có đám người chính mình giúp đỡ, bang hội này sẽ lập tức xụp đổ, nàng cách ngày diệt vong cũng không xa.

- Đứng lại...

Tử Âm đối mặt với mấy người này, luôn luôn ức chế không được lửa giận của mình, thế nhưng hết lần này tới lần khác chính mình còn phải dựa vào bọn họ.

Triệu Hải quay đầu lại, nhìn Tử Âm không nhanh không chậm nói rằng:

- Còn chuyện gì sao?

- Triệu Hải, ngươi không nên cho rằng ta thực sự không dám làm gì ngươi!

Tử Âm trừng mắt lạnh lùng quát, tức giận đến cực điểm, thân thể không ngừng run lên bần bật.

Triệu Hải có chút tham lam đánh giá thân thể hoàn mỹ của Tử Âm, si mê nhưng dùng ngữ khí bất cần đời nói:

- Long đầu, lời ngày của ngươi ta thực sự không rõ, ta đâu có làm sai điều gì đâu? Chỉ cùng mấy phụ nhân chơi chơi vài trò mà thôi, cũng không phải vấn đề gì lớn!

- Ngươi...

Tử Âm tức giận đến mức sắc mặt xanh ngắt, đấu khí trên người cũng hơi có xu hướng bạo động.

- Ha ha, sao Tử Âm tỷ lại phải tức giận đây? Nam nhân mà thôi, háo sắc tuyệt đối không phải là sai. Dù sao đi nữa nhiều nữ nhân như vậy, để ở chỗ này cũng chẳng làm gì, không bằng khiến cho mọi người hưởng thụ một chút!

Nghệ Phong thấy Tử Âm sắp không nhịn được rồi, hắn đành đi trước cầm lấy cánh tay Tử Âm, mỉm cười an ủi nói.

Triệu Hải nhìn thiếu niên chính mình vẫn không hề chú ý đột nhiên mở miệng nói, hắn ngạc nhiên một chút, ánh mắt chuyển hướng đến chỗ Nghệ Phong và Tử Âm nắm tay nhau, khóe miệng nhếch lên một tia khinh thường.

Tử Âm hiển nhiên không thể tức giận được, thế nhưng cũng không nghĩ đến Nghệ Phong sẽ nhúng tay vào.

- Nghệ Phong, ta đến...

Tử Âm vừa nói xong một câu, Nghệ Phong liền cười cười, nắm thật chặt tay Tử Âm, không để ý đến Tử Âm, quay đầu nhìn về phía Triệu Hải.

- Huynh đệ, ngươi nói là đi sao?

Triệu Hải nghe được lời này của Nghệ Phong, nhất thời ngửa mặt cười ha ha, lần thứ hai kiên định cho rằng Nghệ Phong là một vị công tử nhà giàu. Ánh mắt nhìn Tử Âm nhiều thêm một phần khiêu khích! Trong mắt biểu đạt ý tứ là:

- Nhìn, coi như là người ngươi mang theo, cũng đứng về phía ta! Sớm muộn, cái bang hội này cũng sẽ trở thành của ta mà thôi!

Tử Âm cười nhạt nhìn Triệu Hải, trong lòng yên lặng kêu lên một tiếng:

- Loại không biết sống chết!

Quả nhiên, một câu nói tiếp theo khiến cho đám người Triệu Hải biến sắc:

- Tuy rằng ta không phản đối điểm thối nát này của nam nhân, thế nhưng ta rất ghét đám nam nhân cùng nhau thối nát. Điều này làm cho ta nghĩ rất buồn nôn! Mà quan trọng nhất là, ta tuyệt đối không nhịn được nam nhân còn có nhiều nữ nhân hơn so với ta... Con mẹ nó, hơn mười một nữ nhân cùng các ngươi. Bản thiếu gia còn chưa từng được hưởng thụ qua đây!

Tử Âm nghe được lời nói này của Nghệ Phong, suýt chút nữa nàng không choáng váng ngất xỉu:

- Không nghĩ ra hỗn tiểu tử cư nhiên còn có lòng dạ tính toán những thứ này!

Đáy lòng Tử Âm âm thầm nảy sinh ác độc, một ngày nào đó nhất định phải tìm đến mười nữ nhân, hành hạ chết hắn mới được!

đăng❊nhập http://truyencuatui.net/ để đọc truyệN

Triệu Hải cũng sửng sốt, lập tức cười ha ha nói:

- Tiểu huynh đệ không chơi đùa thì lần sau qua thử xem nha! Về phần vượt lên trước ta, chắc hẳn là ngươi không có khả năng rồi.

Trong giọng nói của Triệu Hải mang theo chút tự hào, phảng phất điều này dường như có thể mang cho hắn vô hạn vinh dự.

- Thế nhưng, bản thiếu gia trên chuyện này, không muốn thấp hơn so với người khác. Khục... Làm sao bây giờ đây?

Nghệ Phong bất đắc dĩ đấm đấm xoa xoa cái đầu, phảng phất đây là một vấn đề rất phức tạp làm cho chính mình cực kỳ đau đầu.

- Được rồi, làm thịt ngươi, chẳng phải là ta có thể làm đệ nhất sao?

Ánh mắt Nghệ Phong đột nhiên sáng lên, con mắt nhìn Triệu Hải có chút phát ra từng đạo tinh mang nói.

Hiện tại Triệu Hải biết rốt cuộc Nghệ Phong đang đùa giỡn hắn, hắn cười nhạt một tiếng nói:

- Tiểu hài tử xấu xa, chỗ này không phải nơi để cho ngươi chơi đùa. Cút ra thật xa cho ta!

Triệu Hải lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, nếu không phải hắn có chút kiêng kỵ Tử Âm đứng phía sau, sợ là một cái tát đã qua đây rồi.

- Ha ha, có phải là muốn đánh ta? Không việc gì đâu, cứ tự nhiên xông lên đánh!

Nghệ Phong mỉm cười nhìn Triệu Hải, trong giọng nói mang theo chút khiêu khích.

- Nghệ Phong...

Tử Âm quýnh lên, nàng cũng không nghĩ đến Nghệ Phong và Triệu Hải đánh nhau, nàng còn lo lắng thân thể Nghệ Phong chưa bình phục.

- Tiểu tử, cư nhiên ngươi đã muốn chết. Vậy thì ngày hôm nay đại gia đánh chết ngươi!

Triệu Hải có chút dữ tợn, hắn không thèm kiêng kỵ Tử Âm bên cạnh nữa.

- Triệu Hải, ngươi dám?

Tử Âm dẫn dữ tiến về phía trước một bước khóa lại khoảng trống, đứng trước người Nghệ Phong. Đấu khí mơ hồ có chút bạo động!

- Hừ...

Triệu Hải tự biết mình không phải là đối thủ của Tử Âm, cười lạnh một tiếng, quang một chút tay áo, quay sang đối với mấy người bên cạnh nói:

- Đi!

- Đứng lại! Ta cho ngươi đi sao?

Nghệ Phong vỗ một chút Tử Âm, ý bảo thương thế của chính mình đã không đáng lo ngại, bước lên phía trước quát Triệu Hải một tiếng.

- Tiểu tử, đừng tưởng rằng có chỗ dựa vững chắc ta liền không dám làm gì ngươi!

Triệu Hải quét mắc liếc nhìn Tử Âm, lạnh lùng nói với Nghệ Phong.

- Bản thiếu gia thực sự rất muốn đánh ngươi!

Nghệ Phong vừa nói xong, toàn thân trong nháy mắt biến mất, trước khi Triệu Hải còn không kịp phản ứng qua, Nghệ Phong liền đã xuất hiện trước mặt hắn. Một quyền đánh về phía Triệu Hải.

Biến hóa thình lình xảy ra, để cho Triệu Hải có chút sửng sốt, tuy rằng kinh hãi tốc độ di động tức thời của Nghệ Phong. Thế nhưng hắn đối với nắm tay của Nghệ Phong lại xem thường vạn phần. Lực đạo trên nắm tay này, cư nhiên ngay cả Sư Cấp cũng không có!

Trong mắt Triệu Hải hiện lên một tia dữ tợn, tuy rằng vội vàng, thế nhưng lực lượng ngưng tụ vẫn cực kỳ khổng lồ, dùng nắm tay đến ngăn trở năng lượng Nghệ Phong sắp đánh lên ngực mình!

Mấy nam tử còn lại thấy thế, cũng nhìn có chút hả hê, tự nhiên bọn họ cũng nhìn ra lực lượng trên một quyền này của Nghệ Phong quả thực ít ỏi đến thương cảm, cho dù Triệu Hải tùy tiện đứng nơi đó mặc kệ hắn đánh lên mấy quyền, vẫn không có chuyện gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NT
Nhất Thống04 Tháng năm, 2019 11:14
Truyện này hay nha ae
BÌNH LUẬN FACEBOOK