Lực lượng vốn kém một bậc so với Thúy Thanh Ma Xà, nào có thể là đối thủ của Thúy Thanh Ma Xà đã phát cuồng. Hắn không những vung kiếm chống đỡ, bước chân không ngừng lùi lại. Nếu không nhờ công hiệu của Hồi Khí Tán, sợ là sớm đã bị trọng thương.
Nghệ Phong nhìn thấy một màn này, đáy lòng hơi có chút may mắn, may là mình đă tăng thêm dược liệu cho Hồi Khí Tán, nếu không với thế tấn công liên miên không dứt này, đủ để cho Cát đại thúc chết vì mệt rồi. Mà vô hoa quả lại vừa vặn có hiệu quả nâng cao tinh thần.
Tình Nhi thấy Cát dại thúc không những lùi về sau, nàng khống chế thân pháp, lần thứ hai chuẩn bị lao tới. Nhưng lại phát hiện, cánh tay của mình bị một đôi bàn tay rộng lớn cầm lấy.
Tình Nhi cả kinh, vừa định quay đầu nhìn là ai, lại nghe bên tai truyền đến một câu nói:
- Chờ một chút, nàng cầm lấy vật này, trực tiếp đâm vào trong cơ thể con rắn đó là được.
Tình Nhi ngạc nhiên nhìn cây châm nhỏ tinh xảo trong tay Nghệ Phong không khỏi có chút nghi hoặc, cây châm nhỏ này có tác dụng gì.
- Ha ha, là một y sư tài giỏi. Phối chế thuốc gây tê rất đơn giản. Nàng đâm vật này vào trong cơ thể nó, nó rất nhanh sẽ bị tê liệt.
Nghệ Phong giải thích, đương nhiên hắn sẽ không nói đây là một cây độc châm. Dược hiệu không mạnh, thế nhưng đối phó Thúy Thanh Ma Xà vậy là đủ rồi. Độc sư, phiến đại lục này là một tồn tại tà ác, Nghệ Phong cũng không có dũng khí nói ra.
Tuy Tình Nhi rất nghi hoặc, cây ngân châm nhỏ bé này có thể gây tê con quái vật to lớn kia sao. Thế nhưng, nàng vẫn lựa chọn tin tưởng nàng mệnh lệnh cho phân thân này tiếp nhận độc châm. Bỗng nhiên nàng phát hiện cánh tay mềm mại của nàng vẫn còn bị người ta nắm chặt, trên mặt lập tức dâng lên một đạo đỏ ửng.
- Buông tay!
Tình Nhi liếc mắt giận dữ nói.
- A! Sai lầm sai lầm.
Nghệ Phong vội vàng buông tay, bất quá, trước lúc buông ma xui quy khiến hắn nhéo tay nàng một cái.
Mặt Tình Nhi lập tức đỏ bừng, trong lòng xấu hổ buồn bực vạn phần. Trừng mắt oán hận nhìn Nghệ Phong, chỉ là sự điên cuồng của Thúy Thanh Ma Xà, để nàng không có thởi gian chém chết Nghệ Phong. Mệnh lệnh cho phân thân, liền xông về phía Thúy Thanh Ma Xà.
Cát đại thúc thấy Tình Nhi đến, ánh mắt phát lạnh. Trọng kiếm trên tay không ngừng huy động, hung hăng đập về Thúy Thanh Ma Xà. Lực va chạm mạnh mẽ, để không khí bốn phía vang lên từng đợt trầm muộn. Vô số khí kình cũng tràn khắp bốn phía.
Tình Nhi thấy thế, thân ảnh bạo động. Nắm bắt ngân châm trong tay, hung hăng đâm về phía Thúy Thanh Ma Xà.
Lân da của Thúy Thanh Ma Xà không hổ là lân giáp tứ giai, dưới sự bảo vệ của năng lượng. Ngân châm trong tay Tình Nhi dĩ nhiên không cách nào đâm vào. Điều này khiến Tình Nhi hoảng hốt, thân ảnh gấp rút lui ra ngoài.
Cát đại thúc thấy thế, hào quang mang trên thân kiếm đại trướng, quát to:
- Tình Nhi, đánh vào bụng nó, nơi đó mới là địa phương mềm nhất.
Vừa dứt lời, Liêm Trảm liền hình thành ánh đao giống như ánh trăng lưỡi liềm, lướt qua hư không. Mang theo tiếng xé gió, hung hăng bổ tới Thúy Thanh Ma Xà.
Nghệ Phong nhìn một kiếm khí thế kinh người kia, nhịn không được cảm thán. Cát đại thúc có thể luyện vũ kỹ Nguyệt giai đến loại trình độ này, đúng là rất giỏi. Nếu như Cát đại thúc có được vũ kỹ Nhật giai, hơn nữa luyện đến trình độ này. Sợ là hắn một mình một người cũng có thể đối phó được đầu Thúy Thanh Ma Xà.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi lắc đầu. Đáy lòng có chút tự giễu cười cười: trên đời này có bao nhiêu người có thể sở hữu loại công pháp cao cấp như công pháp Nhật giai? Đây chỉ là một số ít người mới có thể nắm giữ.
Thúy Thanh Ma Xà ăn xong một lần thiệt thòi, đương nhiên sẽ không trực tiếp chống lại Cát đại thúc. Thân ảnh của nó xuy một tiếng đã lui về phía sau mấy thước, cái đuôi cuộn lấy trọng kiếm của Cát đại thúc, hung hăng quét tới sau lưng hắn.
Cát đại thúc thấy thế, trong lòng hoảng hốt, phải nhanh chóng thay đổi thế kiếm. Kiếm quang bảo vệ trên dưới cơ thể, chỉ là, biến cố đột nhiên tới này, khiến khí thế của Liêm Trảm biến mất không còn một mảnh.
Nghệ Phong nhìn thấy tình huống này, không khỏi thở dài một hơi. Không thể không nói, trí lực của Thúy Thanh Ma Xà rất tốt. Thảo nào thân chỉ là một tứ giai ma thú, lại làm cho nhiều người kiêng kỵ như vậy.
- Binh...
Cái đuôi loang lổ máu kia, hung hăng nện lên trọng kiếm. Cát đại thúc bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, ở trên hư không lướt qua một đạo vết tích, hung hăng đập trên mặt đất, một tiếng khó chịu đau nhức vang lên, bám theo một tầng bụi.
- Cát đại thúc...
Ngay lúc hai huynh đệ Áo Hỏa kêu lên kinh hãi thì đồng thời Tình Nhi đã tiếp cận được với bụng của Thúy Thanh Ma Xà. Đấu khí trên tay mạnh mẽ bắn ra, rót vào ngân châm, hung hăng đâm vào bụng Thúy Thanh Ma Xà, một tiếng xuy liền chui vào trong cơ thể nó.
- Ngao...
Một tiếng rống đau nhức, đuôi của Thúy Thanh Ma Xà nhanh chóng đập về phía nhân loại nhỏ bé ở dưới thân. Tình Nhi muốn tránh cũng không được, bị trúng một kích tràn đầy hung bạo này, phân thân của Tình Nhi Trong nháy mắt tiêu tán. Tình Nhi cũng kêu một tiếng rồi ngã xuống đất, sắc mặt vô cùng ảm đạm. Hiển nhiên, phân thân bị kích tán cũng vô cùng tổn hại đến bản tôn.
Tình Nhi tê liệt nằm trên mặt đất, nhìn Thúy Thanh Ma Xà không những kêu ngao. Đáy lòng âm thầm cầu khẩn: Nghệ Phong, hi vọng ngươi sẽ không gạt ta. Cây ngân châm nhỏ bé này thật sự có thể làm tê liệt Thúy Thanh Ma Xà sao?
Nghệ Phong nhìn Thúy Thanh Ma Xà quằn quại không ngừng trên mặt đất, khóe miệng hiện lên một tia cười nhạt: đây đương nhiên không phải là ngân châm gây tê, mà là độc dược. Tuy dược lực không kinh khủng lắm. Thế nhưng, độc tố như vậy tiến vào trong cơ thể sẽ từng chút gây tê các cơ quan trong cơ thể. Sau đó sẽ là ăn mòn. Nếu như là nhân loại, còn có thể bức ra độc tố. Thế nhưng đối với Thúy Thanh Ma Xà mà nói, nó chỉ có thể chở chết mà thôi.
Trong lúc mọi người đang cầu nguyện, Thúy Thanh Ma Xà không những quằn quại, thân thể to lớn cường đại, khiến cây cối xung quanh bị phá hủy không còn một mảnh. Không khí tràn ngập bụi bặm. Rõ ràng là Thúy Thanh Ma Xà đang thừa nhận thống khổ cực đại.
Dưới sự cầu khẩn và cái nhìn chăm chú của Áo Hỏa, Thúy Thanh Ma Xà cũng không giãy dụa bao lâu, rất nhanh nó liền chậm lai. Hơi thở cũng dần suy yếu, thẳng đến khi nằm rạp trên mặt đất, không nhúc nhích được, cái lưỡi kinh khủng kia cũng thu trở về, trong mắt nó tràn đầy vẻ suy yếu và không cam lòng
Danh Sách Chương: