Mục lục
Mị Ảnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong đạm nhiên nói:

- Đúng là một vấn đề, chỉ là Tử Âm tỷ cũng không nên quá bảo thủ, nàng hoàn toàn có thể mượn thế lực của đám quan to cùng quý nhân đó.

- Mượn thế lực của quan to cùng quý nhân? Là thế nào?

Tử Âm nghi hoặc hỏi lại.

- Chỉ cần sòng bạc của nàng làm tốt thì hoàn toàn có thể chế tạo nó thành một nơi cư ngụ của đám quý tộc. Chỉ cần nàng có thể khiến cho bọn họ triệt để hưởng thụ đến thoái hóa thì bọn họ sẽ không bao giờ ly khai địa phương này. Cuộc sống xa hoa thoải mái mà hưởng thụ đối với bất kỳ quý tộc nào đang sống tại đây thì bọn hắn đều có ý muốn bảo hộ!

Nghệ Phong quay sang cười với Tử Âm.

Tử Âm lắc đầu nói:

- Bọn họ cũng sẽ bắt chước sòng bạc của chúng ta, đến lúc đó ta sẽ không còn ưu thế nữa.

- Ha ha!

Nghệ Phong nhéo một chút vào cái mũi nhỏ của Linh Nhi, cảnh cáo nàng không được dùng tóc để chọc vào mũi của mình:

- Tử Âm tỷ quá bảo thủ rồi!

- Nói vậy là thế nào?

Tử Âm không rõ ý tứ những lời này của Nghệ Phong, con ngươi mỹ lệ của nàng chuyển động nhìn thẳng tắp vào Nghệ Phong.

- Dành một chút thời gian đi tìm nhược điểm của bọn họ là lựa chọn không tồi. Đám quý tộc này đã làm nhiều chuyện bẩn thỉu không thể đưa ra ngoài ánh sáng, bây giờ đưa nữ nhân đi mê hoặc bọn họ sẽ khiến cho bọn họ không cẩn thận nói ra. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, huống chi bọn họ vốn không phải anh hùng!

Nghệ Phong mỉm cười nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tử Âm, nói ra biện pháp bắt lấy nhược điểm của quan viên từ kiếp trước.

Ánh mắt của Tử Âm nhìn Nghệ Phong có chút khác thường:

- Ngươi không cảm thấy tóm lấy nhược điểm của khách nhân là không tốt sao?

- Không tốt? Tử Âm, cái này sai rồi, thân bất do kỷ. Chúng ta chỉ là đang làm một chút thủ đoạn để bảo vệ chính mình mà thôi. Chỉ cần bọn họ có thể trợ giúp chúng ta thì chúng ta hoàn toàn có thể giúp đỡ bọn họ bảo vệ bí mật!

Nghệ Phong khẽ cười, hắn nghĩ biện pháp của chính mình không có gì là không thích hợp. Ở một nơi kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu như thế này khiến Nghệ Phong cảm thấy thủ đoạn của chính mình còn có chút thấp, nguyên lai kế hoạch của hắn là định phối trí độc dược ra cho tất cả bọn họ ăn vào, để bọn chúng đều phải chịu sự khống chế của chính mình.

Thấy vẻ mặt Tử Âm biến ảo bất định, Nghệ Phong cũng không tiếp tục nói gì thêm, hắn quay đầu về đùa với Linh Nhi đang nằm trong lòng chính mình. Tiếng cười khanh khách của nàng truyền đến khiến trong lòng Nghệ Phong nhảy lên, có chút không ôm chắc.

- Lời của ngươi nói cũng có đạo lý nhất định, thế nhưng chỉ sợ chúng ta làm vậy thì toàn bộ quý tộc sẽ căm thù chúng ta. Đến lúc đó chúng ta chỉ có một kết quả duy nhất đó chính là bị diệt vong.

Tử Âm có chút lo lắng, nàng nghĩ tương đối nhiều cho nên cũng đã nghĩ tới hậu quả sau khi thất bại.

Nghệ Phong đè nén Linh Nhi đang làm loạn trong lòng mình, nhẹ nhàng gõ lên đầu của nàng một cái, cưng chiều nói rằng:

- Ngoan ngoãn ngồi yên ở chỗ này, đừng lộn xộn nữa... Chuyện này sẽ có phương pháp để làm. Ta tin tưởng chắc chắn có thể bất tri bất giác biết được bí mật của bọn họ. Thế nhưng trong đoạn thời gian này nàng hoàn toàn có thể giả vờ như không biết. Chờ đến khi cần bọn họ hỗ trợ thì mới nên hiển lộ ra. Ha ha, chờ đến khi bọn họ phản ứng lại thì sòng bạc đã ra hồn rồi. Tại sao không cần phải sợ bọn họ, quan trọng nhất chính là cho dù bọn họ không bị nắm nhược điểm trên người thì bọn họ cũng không biết chính xác chúng ta có nắm giữ nhược điểm của bọn họ hay không, ném chuột sợ vỡ đồ, lẽ nào bọn họ còn dám tới đối phó chúng ta?

Tử Âm hiểu rõ ý tứ của Nghệ Phong, nàng rất khó tưởng tưởng tượng một tiểu tử mới mười tám tuổi làm sao có thể có nhiều thủ đoạn âm tà như vậy!

- Ta thực sự không hy vọng ngươi nói cho ta biết những thứ này!

Tử Âm cười khổ nói. Theo suy nghĩ của nàng, những thủ đoạn này không nên do người trẻ tuổi như Nghệ Phong có thể biết tới, thế nhưng lại không nghĩ ra kẻ nào dùng thông thạo những thủ đoạn đó hơn hắn. Cho dù là chính mình cũng chưa từng nghĩ qua!

- Lẽ nào Tử Âm tỷ thật sự hy vọng ta làm một thanh niên ngây thơ sao? Ở một thế giới kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, nếu ta thực sự như vậy sợ rằng sẽ bị ăn tới mảnh vụn không còn! Huống chi có Linh Nhi đơn thuần cũng là đủ rồi!

Nghệ Phong vừa cười vừa nói.

Tử Âm nhìn Linh Nhi đang nghịch ngợm trong lòng Nghệ Phong, khóe miệng cũng nổi lên nụ cười mị hoặc. Nghệ Phong quả thật vô cùng sủng ái Linh Nhi. Thế nhưng Linh Nhi thực sự có thể đơn thuần được mãi sao? Ở đại lục cường giả vi tôn này, chính mình sao có thể bảo hộ Linh Nhi tiếp tục được đơn thuần mãi sao?

- Tử Âm tỷ cũng đừng quá lo lắng, Linh Nhi không phải còn có Tiêu Dao ca ca ta sao. Ha ha, chờ Linh Nhi lớn thêm chút nữa, ta tìm cho nàng một sư phụ!

Nghệ Phong nhéo nhéo mũi của Linh Nhi, nhìn đôi mắt to của nàng chuyển động liên tục, ha ha cười không ngừng.

Tử Âm nghe được Nghệ Phong nói, ánh mắt liền sáng lên: ngay cả y sư cao cấp Nghệ Phong cũng có thể kết giao, vậy thì thực lực của sư phụ tìm cho Linh Nhi nhất định sẽ không thấp!

Nghệ Phong cũng đang nghĩ như vậy, từ đáy lòng của hắn đã tuyển chọn một người hoàn mỹ, đó chính là Trữ Huyên, lấy thực lực của nàng, hay là khí chất đạm nhiên đó, để nàng dạy bảo Linh Nhi là tốt nhất.

Thế nhưng Nghệ Phong cũng không nắm chắc Trữ Huyên sẽ nhận lấy Linh Nhi, tuy rằng chính mình cùng nàng đã từng có chút mờ ám, nhưng thu đồ đệ là một đại sự, không phải tùy ý là làm được, đặc biệt Trữ Huyên còn là Tôn Cấp cao quý!

Nghệ Phong liếc mắt nhìn Linh Nhi trong lòng đang tràn đầy phấn khích, khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười. Nếu như quả thật Trữ Huyên không dạy bảo thì đến lúc đó Nghệ Phong sẽ mang Linh Nhi tới Thánh địa cũng được. Hiện giờ các đệ tử tại Thánh địa đều đã hạ sơn, nàng tới nơi đó sẽ trở thành công chúa!

- Chỉ sợ đến lúc đó Tử Âm tỷ sẽ luyến tiếc Linh Nhi mà thôi! Suy cho cùng đệ tử phải theo thầy, nhất định sẽ phải rời khỏi khỏi nàng!

Nghệ Phong nhìn Tử Âm cười nói.

Quả nhiên, trên mặt Tử Âm hiện lên vẻ không muốn, Linh Nhi là tính mệnh của nàng, nếu như phải rời xa Linh Nhi, nàng không biết chính mình có thể đối mặt với bầu trời cô độc được hay không.

Thấy dáng dấp Tử Âm như vậy, Nghệ Phong ngẩn ra, lập tức cười khổ nói:

- Đợi một thời gian nữa đi! Dù sao hiện giờ Linh Nhi còn nhỏ, nếu như Tử Âm tỷ thực sự luyến tiếc thì cũng chỉ có thể để ta đến dạy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NT
Nhất Thống04 Tháng năm, 2019 11:14
Truyện này hay nha ae
BÌNH LUẬN FACEBOOK