Nhưng Khương Tư Nam biết rõ, Đế Nhất nhất định đã nhận được chú đạo truyền thừa, Đại La Tru Tâm Chú mạnh như thế, chỉ sợ bản thể của Đế Nhất sẽ càng mạnh hơn nữa.
Có một đối thủ tiềm ẩn như vậy tồn tại, coi như là Khương Tư Nam cũng cảm nhận được áp lực thực lớn.
- Chú đạo cùng Trớ Chú Nguyên Châu phối hợp, quỷ dị khó lường, uy lực vô cùng, cũng có thể xưng là một lá bài tẩy khác của ta! Nhưng đáng tiếc chính là... Trận đạo cùng chú đạo ta còn có thể tìm hiểu, nhưng cái gọi là tâm, ta lại là căn bản sờ không tới, Đại La Thiên Tâm Kinh này muốn hoàn toàn tìm hiểu, chỉ sợ cũng không dễ dàng!
Khương Tư Nam thì thào tự nói, trong ánh mắt lộ ra một tia hiểu ra.
Trong Đại La Thiên Tâm Kinh miêu tả loại lực lượng kia, tâm động thiên địa động, niệm động thì vạn trận sinh, loại sức mạnh to lớn mênh mông kia quả thực là lực lượng không thuộc về mình, có lẽ chỉ có Chân Tiên trên chín tầng trời mới có thể đạt tới.
Khương Tư Nam cũng không nóng nảy, hắn có đạo của mình, chỉ cần vượt mọi chông gai, hết thảy đều mây tan trăng sáng!
- Nên ly khai rồi!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia tinh quang, hôm nay ở chỗ này đã nhận được tạo hóa lớn như vậy, là thời điểm nên ly khai rồi.
Mình đã làm trễ nãi không ít thời gian, cũng không biết hiện tại ở Thiên Đế Sơn tình thế như thế nào, còn có bọn người sư tôn, Hoàng Nhi, Đại sư huynh hôm nay thế nào, hắn nhất định phải mau chóng chạy trở về.
Đi ra Cấm Ma Sơn Mạch, Khương Tư Nam lợi dụng Già Thiên Bí Thuật, ngụy trang dung mạo, trên đường đi chọn lựa địa vực xa ngút ngàn dặm không có người ở phi hành, bay thẳng đến vài ngày, cũng không biết đã bay mấy chục vạn dặm, mới rốt cục đi ra phạm vi địa vực của Tề Thiên Giáo.
Khương Tư Nam ở trong không gian giới chỉ của Tần đại sư còn tìm được một bộ địa đồ Tây Cực Châu, ở phía trên, địa vực của Tề Thiên Giáo chỉ là một khu vực rất nhỏ ở phía nam Tây Cực Châu, đối với Tây Cực Châu mênh mông, thật không đáng kể.
Tại Tây Cực Châu, chỉ là Thánh Địa tiên môn truyền thừa muôn đời cũng có mười cái, mà Thiên Đế Sơn ngay ở trung ương Tây Cực Châu, Khương Tư Nam dự tính thoáng một phát, cách mình bây giờ, nếu không dùng Truyền Tống Trận, chỉ sợ phi hành vài năm cũng không nhất định bay đến.
Trên đường đi hắn cũng không có gặp người Tề Thiên Giáo, Tề Thiên Giáo giáo chủ không có phái người lùng bắt, để cho Khương Tư Nam có chút ngoài ý định.
Sau khi hắn đi ra khu vực Tề Thiên Giáo, hữu kinh vô hiểm đi tới Vạn Nhận Thành, đây là một Tu Chân Thánh Thành cực kỳ phồn hoa, Khương Tư Nam nộp trên trăm viên Thuần Dương Đan tiến vào Vạn Nhận Thành liền phát hiện mấy chục cường giả Hoàng đạo, chỉ sợ ở đây coi như là cường giả Chí Tôn cũng có thể sẽ có.
Nhưng hắn điệu thấp, hơn nữa dựa vào Già Thiên Bí Thuật che dấu, cũng không có khiến cho bất luận kẻ nào chú ý, cuối cùng hắn đi tới Truyền Tống Trận trung ương nhất Vạn Nhận Thành, nộp một ít Thuần Dương Đan, bắt đầu truyền tống.
Từ Vạn Nhận Thành đến lĩnh vực của Thiên Đế Sơn, chính giữa phải đi qua hơn trăm lần truyền tống mới có thể tới, vô cùng xa xôi.
Cứ như vậy, nửa tháng sau, khi Khương Tư Nam phong trần mệt mỏi từ trong Truyền Tống Trận đi ra, hắn rốt cục đi tới khu vực Thiên Đế Sơn.
Giang Lăng thành, đây là một ở thành trì Tu Chân ở biên giới Thiên Đế Sơn, cũng là một thành mậu dịch khổng lồ, trong thành trì có phòng đấu giá, có đan khí các, có quán rượu khách sạn, cái gì cần có đều có, do mấy Tu Chân gia tộc khống chế.
Khi Khương Tư Nam đi ra Truyền Tống Trận, cũng vì Giang Lăng thành phồn hoa mà cảm thán không thôi.
Khoảng cách giữa Giang Lăng thành và Thiên Đế Sơn, như cũ có mấy chục vạn dặm, chỉ là đoạn đường còn lại này, không có Truyền Tống Trận, cần Khương Tư Nam tự mình bay qua.
Nhưng Khương Tư Nam không có tính toán mạo mạo thất thất tiến về Thiên Đế Sơn như vậy, hắn đã từ trong miệng hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt biết được, hôm nay tình thế của Thiên Đế Sơn rất phức tạp, Khương tộc có thể nói là loạn trong giặc ngoài, hắn tiến về như vậy khó tránh khỏi sẽ khiến người chú ý.
Bởi vậy hắn ý định ở trong Giang Lăng thành tìm hiểu tin tức thoáng một phát mới quyết định.
Đi đến một địa phương yên lặng, Khương Tư Nam mở ra Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, thả Lý Kim Long ra.
- Thiếu gia, đã mấy tháng rồi, ngươi cuối cùng thả ta ra, ta sắp kìm nén chết mất!
Lý Kim Long vừa xuất hiện, liền mặt mũi phiền muộn nói với Khương Tư Nam.
- Vương giả đỉnh cấp?
Khương Tư Nam chứng kiến Lý Kim Long, cảm thụ được khí tức trên thân hắn, thiếu chút nữa chấn kinh, mới mấy tháng thời gian, Lý Kim Long liền một đường hát vang tiến mạnh, đột phá đến Vương giả đỉnh cấp, chẳng lẽ Thiên Phù thể cường đại như vậy hay sao?
Khương Tư Nam tức giận trừng mắt liếc hắn một cái nói:
- Không nhốt ngươi mấy tháng, tu vi của ngươi làm sao có thể tăng lên nhanh như vậy? Thiếu gia ta liều chết liều sống, đến bây giờ tu vi còn không cao bằng ngươi!
Lý Kim Long dương dương đắc ý cười nói:
- Thiếu gia, may mắn mà có những bảo vật và linh phù ngươi cho kia, tất cả linh phù còn có trên trăm vạn Thuần Dương Đan đều bị ta luyện hóa, thời gian ngắn muốn tiếp tục đột phá xem ra là không thể nào, trừ khi có thể tìm được Chí Tôn linh phù cho ta thôn phệ!
- Chí Tôn linh phù? Thiếu gia ta cũng không có!
Khương Tư Nam nhịn không được trợn trắng mắt, không có tiếp tục miệt mài theo đuổi, bằng không mà nói hắn sợ mình sẽ bị Lý Kim Long làm tức chết, cái này thật đúng là người so với người giận điên người.
Khương Tư Nam lập tức nói tình huống nơi này cho Lý Kim Long một lần.
- Giang Lăng thành? Thiếu gia, ngươi muốn nghe ngóng tình huống Thiên Đế Sơn, ta thấy nên đi quán rượu lớn nhất Giang Lăng thành, chỗ đó tam giáo cửu lưu, ngư long hỗn tạp, có lẽ có thể dò thăm tin tức hữu dụng!
Con ngươi của Lý Kim Long đảo một vòng, cười hắc hắc nói.
Khương Tư Nam cũng con mắt sáng ngời, ngoài ý muốn nhìn Lý Kim Long, thật không ngờ Lý Kim Long quê mùa hai lúa, lúc này cũng có chút thông minh ra rồi.
- Vậy tốt, chúng ta liền đi quán rượu nhìn xem!
Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long chung một chỗ, hỏi thăm một chút đã biết rõ, nguyên lai quán rượu lớn nhất Giang Lăng thành là Tứ Hải lâu, nghe nói ông chủ sau lưng là phủ thành chủ, ở trong Giang Lăng thành không người nào dám ở đó nháo sự.