Dù sao Hỏa Sí cùng Hỏa Liệt đều là Vương giả, nếu tùy ý bọn hắn ly khai, đối với Đan Khí Tông mà nói thủy chung là tai hoạ ngầm, Diệp Cương ngày thường tuy nhân từ, nhưng mà cũng biết đạo lý thả hổ về rừng, bởi vậy hôm nay không có khả năng thả hai người bình an ly khai.
- Chưởng giáo Chân Nhân, Hỏa gia chúng ta đã bị ngươi trục xuất tông môn, ngươi còn muốn chém tận giết tuyệt sao? Nếu như thế, chúng ta dù chết cũng phải liều cá chết lưới rách!
Hỏa Sí nghiến răng nghiến lợi nói, thần sắc lạnh như băng.
Nhưng mà Diệp Cương không có phản ứng đến bọn hắn, giờ phút này từ đằng xa bay tới một đám cường giả mặc Linh Giáp chiến y, thần sắc lãnh khốc, đi tới trước mặt Diệp Cương, cung kính thi lễ.
- Khởi bẩm chưởng giáo Chân Nhân, tất cả người Hỏa gia phạm thượng làm loạn, toàn bộ đã bị phế tu vi, ngoại trừ Hỏa Sí, Hỏa Liệt, Hỏa Nguyên, không một bỏ sót!
Diệp Cương gật đầu nói:
- Các ngươi khổ cực!
Mà Hỏa Sí, Hỏa Liệt cùng Hỏa Nguyên thì thần sắc đại biến, nhất là Hỏa Nguyên đột nhiên quay đầu lại, phát hiện bọn người Hỏa Phong ở phía dưới nguyên lai đang xem cuộc chiến, sớm đã không biết biến mất khi nào.
- Diệp Cương! Ngươi vậy mà thật dám phế đi mọi người Hỏa gia ta? Ngươi làm sao dám phế đi mọi người Hỏa gia ta, Hỏa Sí ta đời này cùng ngươi không chết không ngớt! A a...
Hỏa Sí tóc tai bù xù, lập tức liền điên cuồng, hắn thật không ngờ Diệp Cương ác như vậy, vô thanh vô tức liền khống chế hết thảy.
Hôm nay hắn là triệt triệt để để thất bại, thậm chí còn có thể góp mình vào.
Hỏa Liệt cũng thần sắc lạnh như băng, tràn đầy sát cơ dày đặc, nếu không phải Hỏa Sí lôi kéo hắn, hắn đã sớm không để ý tánh mạng lao về phía Diệp Cương rồi.
Diệp Cương phảng phất như không có chứng kiến bọn hắn phẫn nộ, chậm rãi đi tới, nhàn nhạt nói:
- Thời điểm các ngươi mưu đồ tính toán, muốn cướp chưởng giáo vị, các ngươi nên nghĩ có một ngày như vậy! Hai vị sư huynh, nể tình ân sư, ta không giết các ngươi, nhưng mà tu vi của ngươi nhất định phải thu lại!
Có thể trở thành chưởng giáo một tông, Diệp Cương tự nhiên không có lòng dạ đàn bà, biết rõ đạo lý nuôi hổ gây họa, hôm nay quyết tâm muốn phế tất cả mọi người Hỏa gia.
Giờ phút này thần sắc của Hỏa Nguyên đã ngốc trệ, hai mắt vô thần, hắn căn bản không nghĩ đến sẽ là kết quả như vậy, thất bại thảm hại, lại đáp lên toàn bộ Hỏa gia.
- Ha ha ha ha... Diệp Cương, ngươi không cần giả nhân giả nghĩa như vậy! Ngươi đối với Hỏa gia ta làm hết thảy, ta sẽ gấp trăm lần nghìn lần trả về cho ngươi, từ hôm nay bắt đầu, Hỏa gia chúng ta cùng ngươi không chết không ngớt, đây là ngươi bức ta, ngươi bức ta, các ngươi đều đi chết đi!
Hỏa Sí giống như điên cuồng, mắt thấy Diệp Cương sắp đến gần, trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện ba đạo quang đoàn sáng chói, như ba mặt trời, lập tức đập về phía bọn người Diệp Cương, sau đó trực tiếp xoáy lên Hỏa Liệt cùng Hỏa Nguyên, lấy ra một tấm phù lục kim sắc, trực tiếp mở một đạo Không Gian Chi Môn, bước đi vào.
- Không tốt! Dĩ nhiên là Bạo Dương Châu?
Thần sắc Diệp Cương biến đổi, không cần suy nghĩ, lập tức rống lớn một tiếng, trực tiếp tế ra một đại đỉnh, một Cổ Chung, bao phủ về phía ba viên quang đoàn kia.
Ba viên Bạo Dương Châu tốc độ quá nhanh, hơn nữa lập tức liền nổ tung, tựa như ba mặt trời bạo tạc, để cho Thiên Địa thất sắc, vạn vật im ắng, coi như là Diệp Cương cũng chỉ kịp dùng Cổ Đỉnh cùng Cổ Chung bao phủ hai đợt bạo tạc, vòng thứ ba lại lập tức rơi vào trong đám người.
Ầm ầm!
Thiên Địa rung động lắc lư, Tê Hà sơn kịch liệt run run, phảng phất như muốn sụp xuống, khắp nơi đều là thần mang rừng rực, chấn động vô cùng cuồng bạo mang tất cả tứ phương, tựa như cảnh tượng Diệt Thế.
Cổ đỉnh cùng Cổ Chung đều là trấn giáo chí bảo của Đan Khí Tông, nhưng mà Bạo Dương Châu ở trong đó nổ tung, vẫn để cho Diệp Cương khí huyết phiên cổn, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Mà Tam Đại Chí Tôn Thái Thượng trưởng lão phản ứng cũng cực nhanh, nhao nhao thi triển thần thông, oanh về phía một viên Bạo Dương Châu cuối cùng, muốn ngăn cách lực lượng của viên Bạo Dương Châu này.
Nhưng bạo tạc để cho Thiên Địa thất sắc, vẫn lan tràn cả Tê Hà sơn, nhiệt độ cao kinh khủng kia, tại chỗ liền để cho hơn trăm người trực tiếp hóa thành hư vô.
Khương Tư Nam đã sớm phòng bị đám người Hỏa Liệt chó cùng rứt giậu, thời điểm đối phương ném ra ba quang đoàn, không cần suy nghĩ, trực tiếp liền dùng Đại La trận điển, biến ảo thành một đạo kết giới phòng ngự cường đại, bao phủ bọn người Diệp Tích Quân, Khương Vũ Điệp.
Lực lượng kinh khủng kia quét trúng kết giới, tuy để cho Khương Tư Nam khí huyết phiên cổn, nhưng vẫn không có bị thương thế quá lớn.
Tiếng nổ mạnh khủng bố, lan tràn mấy ngàn vạn trượng, để cho Vân Hà trên đỉnh Tê Hà sơn quét ngang không còn, lộ ra bầu trời thanh sắc.
Mà đợi đến lúc hết thảy đều tán đi, trên Tê Hà sơn ở đâu còn có thân ảnh của Hỏa Sí, Hỏa Liệt cùng Hỏa Nguyên.
- Vô liêm sỉ, không nghĩ tới Hỏa Sí thậm chí có Bạo Dương Châu!
Sắc mặt Diệp Cương cũng trở nên cực kỳ âm trầm, hắn nghìn tính vạn tính, cũng không có tính toán đến Hỏa Sí sẽ có Bạo Dương Châu.
Bạo Dương Châu nghe nói là bảo vật thời kỳ Thượng Cổ, rút ra Thái Dương Chân Hỏa trong mặt trời, tăng thêm Thái Dương Tinh Thạch cùng các loại tài liệu Hỏa thuộc tính trân quý luyện chế thành chí bảo duy nhất một lần công kích, uy lực của Bạo Dương Châu mênh mông, bất ngờ không đề phòng coi như là Vương giả cũng có thể bị tạc chết.
Nếu không phải Diệp Cương phản ứng nhanh, vận dụng hai đại Linh khí trấn giáo của Đan Khí Tông, chỉ sợ hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
- Huyền Vũ vệ, Thần Đan vệ! Đuổi theo cho ta, nhất định phải mang ba người Hỏa Liệt, Hỏa Sí cùng Hỏa Nguyên về, sinh tử bất luận!
Thanh âm của Diệp Cương đạm mạc mà lạnh như băng truyền đến.
- Vâng!
Mấy trăm cường giả khí tức cường đại cung kính đáp, lập tức hóa thành đạo đạo lưu quang, truy tìm bọn người Hỏa Sí.
Khương Tư Nam phát hiện, trong những Huyền Vũ vệ cùng Thần Đan vệ này, bất ngờ có bốn năm Vương giả, xem ra những cái này có lẽ đều là át chủ bài của Diệp Cương, có nhiều lực lượng cường đại như vậy, coi như tu vi của Diệp Cương không có khôi phục, chỉ sợ người Hỏa gia muốn cướp chưởng giáo vị, cũng căn bản không có khả năng.