Đôi khi, khí tức tường hòa mờ ảo trên người Khương Tư Nam, lại để cho Lý Kim Long cùng Đại Thốc Tử đều cảm giác được vô cùng thoải mái, phảng phất như linh hồn phiêu phiêu dục tiên.
Nhưng mà đôi khi, trên người Khương Tư Nam mang theo một loại khí thế uy nghiêm, thần bí cùng bao la mờ mịt, như Đế Quân trong thiên địa, có được uy nghiêm lớn lao, để cho hai người bọn họ đều cảm giác được trong lòng run sợ.
Tuy Đại Thốc Tử bất tranh khí, nhưng mà cái mũi rất linh, trên đường đi cũng phát hiện không ít Linh Dược trân quý, hắn suy yếu kỳ ở dưới Khương Tư Nam cung cấp đại lượng Linh Dược thúc dục rất nhanh đã trôi qua rồi, trên người tản mát ra một cỗ uy áp vô cùng khổng lồ, bao phủ chung quanh mấy ngàn trượng, để cho trong núi vô số Hoang Thú cùng Yêu thú lạnh run.
Mà ngay cả Lý Kim Long cũng có chút tâm kinh đảm hàn.
Một đường đi về phía trước, mãi cho đến ba ngày sau, bay vùn vụt 3 vạn dặm đường, cuối cùng đã tới Mê Vụ Đầm Lầy.
Phía trước, hình như là một mảnh thế giới trắng xoá, sương mù màu xám trắng mờ mịt, từ trên chín tầng trời như một đạo bình chướng, ngăn cách hai thế giới.
Trong những sương mù kia, ẩn ẩn có thể chứng kiến ngọn núi tàn phá, cổ thụ héo rũ, còn có một chút thanh âm kỳ quái truyền ra, lại để cho người nhịn không được trong nội tâm khủng hoảng.
- Thiếu gia, cái này là Mê Vụ Đầm Lầy, phương viên 10 vạn dặm, lớn đến vô biên vô hạn, đầm lầy này cực kỳ quỷ bí, bên trong không có Linh khí gì, hoàn toàn là một mảnh tĩnh mịch, hơn nữa người ở bên trong rất dễ dàng liền mất phương hướng, ta cũng không có nắm chắc có thể thông qua nơi đây tiến vào Đại La vực!
Trong ánh mắt Đại Thốc Tử có chút ngưng trọng nói.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, nhìn kỹ phiến sương mù này, nhưng trong lòng có một loại cảm giác kỳ dị, hắn phân ra một tia thần hồn chìm vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp.
- Long Hoàng, có thể nhìn ra cái gì không? Cái Mê Vụ Đầm Lầy này rốt cuộc là làm sao hình thành?
Long Hoàng cẩn thận quan sát thoáng một phát, trong ánh mắt có một tia nghi hoặc, thì thào lẩm bẩm:
- Địa phương kỳ quái a, ngay cả ta cũng nhìn không thấu, ở đây tuyệt đối có đại khủng bố, ta duy nhất có thể nhìn ra, chính là trong chỗ này hình như là một lĩnh vực ngăn cách Thiên Địa, rất giống như thủ đoạn của Chí Cường Giả, nhưng lại có chút bất đồng, có điểm giống tự nhiên hình thành Tuyệt Vực... Nhìn không thấu, nhìn không thấu!
Trong nội tâm Khương Tư Nam cả kinh, không nghĩ tới ngay cả Long Hoàng cũng nhìn không thấu nơi đây.
- Vậy ngươi có thể tìm ra phương hướng chính xác, đi tới Đại La vực hay không?
Lúc này đây, Long Hoàng nhàn nhạt gật đầu nói:
- Cái này không có vấn đề, tuy phiến địa vực này rất kỳ quái, người bình thường không thể đi ra ngoài, nhưng ta vẫn có thể tìm được đường ra chính xác!
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, cuối cùng cắn răng một cái, hạ quyết tâm.
- Mặc kệ, Đại Thốc Tử cũng có thể bình yên vô sự tới, nói rõ cái này cũng không có nguy hiểm như trong tưởng tượng, nơi này là thông đạo duy nhất thông hướng Đại La vực, liều a!
Nói xong, Khương Tư Nam để cho Đại Thốc Tử một đầu đâm vào trong sương mù.
Ở trong Mê Vụ Đầm Lầy, cũng không hoàn toàn đều là sương mù trùng trùng điệp điệp, chỉ có một tầng sương mù màu trắng giống như lụa mỏng phiêu đãng, để cho hết thảy đều lộ ra rất mơ hồ, thấy không rõ lắm.
Khương Tư Nam tận lực chứng kiến ao nước nhỏ, bùn nhão trên mặt đất, còn có một chút thực vật thủy sinh lông xù, rất nhiều cổ thụ cao mấy trượng, thậm chí là hơn mười trượng, tán cây đã sớm nát mất, chỉ còn lại có một ít thân cây tàn phá, ngọn núi trụi lủi, cũng không cao lắm, nhưng lại có một loại hào khí rất kỳ dị.
Ở đây rất yên tĩnh, có một loại im ắng đáng sợ, làm cho lòng người sợ hãi.
Ở đây không có sinh linh gì, ngẫu nhiên có thể chứng kiến một ít thi hài của nhân loại, Yêu thú, nhưng mà đã sớm nát mất, chỉ còn lại có một ít xương cốt.
Càng bay vào bên trong, lại càng cảm giác âm lãnh băng hàn, phảng phất như có một loại hàn khí xuyên tim vọt tới, để cho toàn thân cảm giác được không thoải mái.
Long Hoàng thi triển thần thông, một tia lực lượng thần hồn hóa thành cây đèn ánh vàng rực rỡ, phiêu phù ở bên người Khương Tư Nam, chỉ dẫn lấy hắn đi về phía trước.
Cứ như vậy, lại đi về phía trước hơn vạn dặm đều hoàn toàn yên tĩnh, hơn nữa cảnh sắc chung quanh giống như đúc, nếu như không phải tin tưởng Long Hoàng, Khương Tư Nam còn cho là mình dạo qua một vòng lại về đến chỗ cũ.
Nhưng mà vừa lúc đó, Đại Thốc Tử bay qua một ngọn núi, thấy được một trũng đất bằng, mà phía trên đất bằng xuất hiện một dấu chân vô cùng cự đại!
Cái dấu chân kia vậy mà khoảng chừng hơn nghìn dặm, thoạt nhìn vô cùng rõ ràng, hơn nữa truyền đến rét lạnh chi khí!
Thấy một màn như vậy, Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long, đều từ đáy lòng phát lên một cỗ cảm giác mát, vô cùng chấn động.
Đến cùng là dạng sinh linh gì, mới có dấu chân lớn như thế?
Chỉ là một cái dấu chân thì có hơn nghìn dặm, vậy nếu như là chân thân nên lớn đến bao nhiêu? Chỉ sợ phải có hơn vạn dặm a!
Sinh linh khủng bố như thế, lại để cho người nghĩ tới cũng cảm giác được da đầu run lên.
- Không tốt, nhanh ly khai nơi đây, có điểm gì là lạ!
Bỗng nhiên, thanh âm vô cùng lo lắng của Long Hoàng ở trong nội tâm Khương Tư Nam vang lên, trong nội tâm Khương Tư Nam lộp bộp, không cần suy nghĩ trực tiếp để cho Đại Thốc Tử phát động cực tốc, hóa thành một đạo hắc quang bay nhanh về phía xa xa.
Vừa lúc đó, một tiếng rống kinh thiên to ầm ầm nổ tung.
- Rống!
Tiếng hô hùng hậu bao la mờ mịt, thần bí mà cổ xưa, phảng phất như từ Thái Cổ truyền đến, mang theo một loại bi thương cùng thê lương, lại có phẫn nộ vô tận!
Khương Tư Nam phát hiện, đạo sóng âm kia phóng xạ về phía tứ phương, tất cả ngọn núi, tàn thạch, cổ thụ toàn bộ bạo toái, hơn nữa lập tức liền đi tới sau lưng Khương Tư Nam.
Vừa lúc đó, thanh âm hổn hển của Long Hoàng truyền ra.
- Đây là cái đồ vật quỷ gì? Loại lực lượng này tuyệt đối đã vượt qua thế giới này có khả năng thừa nhận! Thiên Long vô lượng, đại uy đại đức, độn!
Một đạo hào quang sáng chói, ôn hòa lập tức bao phủ đám người Khương Tư Nam, mà lúc này hư không bên người bọn hắn lập tức nghiền nát, hào quang mang theo một loại khí tức Vĩnh Hằng Bất Hủ, về phía trước cấp tốc vọt tới.