Mục lục
Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: Liliana

Nguồn:

- ---------------

Khương Tư Nam cùng tiểu hòa thượng đồng thời tung lên, Phong Lôi Kiếm phóng ra hào quang sáng chói, tử khí tung hoành, mà Mộc Ngư cũng tràn ngập một loại kim quang nhu hòa, có một loại sức mạnh to lớn mênh mông, đồng thời công về phía bên hông tượng đá.

Ầm ầm!

Tuy giờ phút này tượng đá lập tức liền từ trong Hàn Băng giãy giụa ra, nhưng lại không kịp dùng tay đi ngăn cản Khương Tư Nam cùng tiểu hòa thượng công kích, một tiếng răng rắc thanh thúy vang lên, bên hông tượng đá lập tức nổ tung, có một cỗ năng lượng phong bạo mang tất cả mà ra, quét ngang tứ phương.

Mà tượng đá bảo trì tư thế vung đao, trong ánh mắt linh quang lập tức ảm đạm, khí tức cuồng bạo trên người tán đi, triệt để thành một tượng đá lạnh như băng, không có sinh mạng.

Ba người Khương Tư Nam đều thở dài một hơi.

Tượng đá này quá khó đối phó rồi, chẳng những có lực công kích của Thông Thiên Cảnh, hơn nữa toàn thân đao thương bất nhập, Kim Cương Bất Hoại, ngay cả Linh khí Vương phẩm cũng phá không được phòng ngự của hắn, nếu không phải Khương Tư Nam tìm được hạch tâm năng lượng của tượng đá, nói không chừng ba người bọn hắn sẽ bị tượng đá hao tổn chết.

Vừa lúc đó, Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn chứng kiến tiểu hòa thượng lén lén lút lút đứng lên, chạy tới trước bảy tượng đá còn lại, mắt sáng lên.

Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn cả kinh, lập tức chạy tới, kéo quần tiểu hòa thượng lại.

Nói giỡn, một tượng đá cũng khó đối phó như vậy, bảy tượng đá còn lại ai biết là loại quỷ dị nào? Tiểu hòa thượng này thật đúng là muốn thu bảo vật không muốn sống a!

- Các ngươi làm cái gì? Buông tay... Mau buông tay, ta... Ta chỉ là đi quan sát chiến lực của bảy tượng đá còn lại một chút, ta mới sẽ không đi đánh chủ ý những Linh khí Vương phẩm kia, Phật nói bảo bối chỉ là vật ngoài thân, mình không có liền chém hắn đoạt lấy... Không đúng không đúng, là phải tu tâm dưỡng tính, các ngươi không tín nhiệm ta như vậy, ta quá thương tâm rồi...

Tiểu hòa thượng lải nhải, dùng sức giãy dụa muốn đứng lên, nháy mắt một cái, thoạt nhìn cực kỳ vô tội, khóe miệng mỉm cười, lộ ra hai lúm đồng tiền, thoạt nhìn như một búp bê.

- Tiểu hòa thượng, ngươi có thể yên tĩnh một chút hay không? Bảy kiện Linh khí Vương phẩm còn lại so với Mộc Ngư của ngươi thoạt nhìn còn lợi hại hơn, tượng đá còn lại tự nhiên cũng càng cường đại hơn, ngươi còn chê chúng ta mệnh dài sao? Phải biết đại đội nhân mã bên ngoài rất nhanh liền xông tới rồi!

Khương Tư Nam có chút đau đầu, nói với tiểu hòa thượng.

Tiểu hòa thượng chớp chớp mắt to vô tội, cười hì hì nói:

- Ta biết rõ những người kia muốn xông tới, dựa vào chúng ta khẳng định đánh không lại, không bằng chúng ta trực tiếp đoạt bảy kiện Linh khí Vương phẩm kia, sau đó lại để cho tượng đá đi đối phó bọn hắn, như thế nào?

Đoan Mộc Hàn trừng mắt liếc hắn một cái, lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi muốn chết cũng đừng kéo lên chúng ta, vừa rồi tượng đá này rõ ràng là công giết về phía ngươi cướp đi Mộc Ngư, nếu chúng ta đoạt Linh khí Vương phẩm, chỉ sợ lập tức sẽ bị bảy tượng đá này xé thành phấn vụn!

Khương Tư Nam cũng gật đầu nói:

- Tòa cung điện này rất quỷ dị, nhất là tám kiện Linh khí Vương phẩm cùng tám tượng đá kia, ta cảm giác càng giống như một loại pháp trận phong ấn, nếu như phong ấn đồ vật nào đó, chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ, lỡ thả ra Yêu Ma gì vậy thì có việc vui rồi!

Chứng kiến Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn đều phản đối, lúc này tiểu hòa thượng mới hậm hực ngừng lại.

- Lại nói, tiểu hòa thượng ngươi đến cùng là người nào?

Khương Tư Nam có chút nghi ngờ hỏi.

- Ta?

Tiểu hòa thượng con mắt sáng ngời, lập tức cười nói:

- A Di Đà Phật, các ngươi mấy phàm nhân này ngay cả ta cũng không nhận ra? Ta chính là thời kì Thái Cổ một lời độ tận 3000 giới, một bước đi khắp Chư Thiên vạn giới, một chưởng trấn áp Hồng Hoang tứ cực, liếc xem quá khứ tương lai, một câu có thể phá ma kiếp, định mệnh vận, đại uy đại đức Quảng Pháp phổ độ Thiên Tôn vô lượng Phật Tổ quang minh! Ta...

Khương Tư Nam chứng kiến hắn không dứt, có chút đau đầu trừng mắt liếc hắn một cái nói:

- Nói tiếng người đi!

- A!

Tiểu hòa thượng phảng phất như cảm thấy rất thân cận với Khương Tư Nam, ngoan ngoãn nói:

- Ta là đệ tử Thiên Duyên Tông, các sư huynh sư đệ đều gọi ta là Thiên Duyên tiểu hòa thượng, bất quá sư tôn nói ta kiếp trước nhất định là một vị đại nhân vật thông thiên triệt địa, ta lần này là Luân Hồi chuyển thế, đến nhân gian phổ độ chúng sinh, A Di Đà Phật!

Nói xong lời cuối cùng, tiểu hòa thượng lại nghiêm trang, giả trang ra một bộ bảo tướng trang nghiêm, nhưng mà bộ dạng non nớt mà đáng yêu kia, lại để cho Khương Tư Nam nhìn cũng không sinh khí được.

- Thiên Duyên tiểu hòa thượng? Ta sớm nên đoán được, nguyên lai ngươi là quan môn đệ tử của Thiên Duyên Tông Ứng Chân Nhân, nghe nói lúc sinh ra nương theo Phật Quang, vừa sinh ra có thể nói chuyện đi đường, thông minh vô song, tám tuổi bắt đầu tu luyện, một năm thì đến được Anh Thiên cảnh? Ngươi năm nay còn không có mười tuổi a?

Khuôn mặt lãnh khốc của Đoan Mộc Hàn có chút chấn kinh rồi.

- Ồ? Ngươi cũng biết ta? Xem ra ta vẫn là quá nổi danh, ta còn kém ba tháng liền mười tuổi rồi!

Thiên Duyên tiểu hòa thượng một bộ dương dương đắc ý nói.

Khương Tư Nam cũng có chút ít im lặng, cảm giác nhận lấy đả kích thật lớn, tiểu hòa thượng này thật không ngờ yêu nghiệt? Tám tuổi bắt đầu tu luyện, một năm thì đến được cảnh giới người khác cả đời cũng không đến, tu luyện như uống nước ăn cơm? Đây là người sao?

Hiện tại Khương Tư Nam thật có chút tin tưởng tiểu hòa thượng là một vị đại năng chuyển thế, nếu không căn bản giải thích không được vì sao yêu nghiệt như thế.

So sánh với Thiên Duyên, Khương Tư Nam nhớ tới thời điểm mình chín tuổi, còn là một tiểu thí hài cái gì cũng không hiểu, cũng chỉ là vừa tu luyện mà thôi, liền phiền muộn muốn cầm một khối đậu hủ trực tiếp đâm chết.

- Tiểu Hàn, ngươi năm nay cũng không có bao nhiêu tuổi a?

Khương Tư Nam sâu kín hỏi.

Đoan Mộc Hàn nghe được xưng hô Tiểu Hàn này, lập tức đầu đầy hắc tuyến, trừng Khương Tư Nam nói:

- Không cho phép gọi ta là Tiểu Hàn! Ta... Ách, hiện tại có lẽ vẫn chưa tới mười lăm tuổi!

Quả nhiên vẫn là nhỏ hơn mình.

Trong lòng Khương Tư Nam có một loại cảm giác rơi lệ đầy mặt, tự tin bị đả kích.

- Tiểu tử, con lừa trọc này không tầm thường, trên người hắn thật đúng là có chút khí tức nói không rõ, nhưng mà loại lực lượng sinh tử Luân Hồi kia căn bản không phải ta có thể tìm hiểu, hắn nói rất có thể là thật sự!

Thanh âm Long Hoàng có chút ngưng trọng ở trong nội tâm Khương Tư Nam vang lên.

- Luân Hồi chuyển thế? Thế gian này thật sự có Luân Hồi chuyển thế sao?

Khương Tư Nam thì thào tự nói, có chút kinh ngạc, liên quan đến lĩnh vực sinh tử, coi như là Tu Chân giả cường đại trở lại, cũng giữ kín như bưng.

Quả nhiên, Long Hoàng trầm mặc thoáng một phát, chậm rãi nói:

- Sinh tử Luân Hồi căn bản không phải lực lượng chúng ta có thể chạm đến, có hay không ta cũng không biết! Nhưng mà ở trong Đại Thế Giới vô tận, có rất nhiều thiên tài yêu nghiệt, thậm chí còn có cường giả Tiên giới chuyển sinh, có lẽ chỉ có đến trong Tiên giới, mới có thể hiểu ra lực lượng sinh tử Luân Hồi a!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu.

Vừa lúc đó, Cẩu Tam, Miêu Tứ cùng Thử Ngũ chạy nhanh như làn khói tiến đến, thần sắc trên mặt sợ hãi, đối với Khương Tư Nam hô lớn:

- Thiếu gia, không tốt rồi, ba đại tông môn còn có vô số cường giả đã phá vỡ tất cả cổ trận, xông tới rồi!

Sắc mặt Khương Tư Nam cùng Đoan Mộc Hàn lập tức thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK