Quả nhiên, ở trên bản đồ liền đánh dấu hai nơi Thuần Dương chi địa, mục tiêu của Khương Tư Nam cũng chính là chỗ đó.
- Tinh Tuyệt Cổ Thành đã mở ra ba ngày, không biết hai nơi Thuần Dương chi địa này có bị người chiếm cứ hay không, ta vẫn là trước đi xem a!
Khương Tư Nam nhìn phương hướng, tuyển một Thuần Dương chi địa gần mình nhất.
Sau khi hắn đi không bao lâu, thì có một đám Hắc Thử rậm rạp chằng chịt chạy vội đến, cả đám răng nanh dữ tợn, trong ánh mắt tràn đầy hào quang huyết sắc, ngửi ngửi khí tức Hắc Thử bị Khương Tư Nam giết chết, sau đó lập tức đuổi về phía Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam đã bay cả buổi, vậy mà một người cũng không có gặp, cũng không biết địa phương hắn bị truyền tống là vắng vẻ, hay người đi đâu hết, nhưng mà hắn đập vào mắt có thể thấy, phía dưới trong núi rừng, Linh Dược Tuyệt phẩm tùy ý có thể thấy được, ngay cả Linh Dược chuẩn Vương phẩm cũng có rất nhiều.
Bất quá giờ phút này hắn không có công phu đi ngắt những Linh Dược kia, chỉ muốn mau chóng tìm được Thuần Dương chi địa, đạt được năng lượng khổng lồ đến đột phá.
Trong Tinh Tuyệt Cổ Thành này có nhiều Vương giả như vậy, hơn nữa cùng hắn có cừu oán khẳng định không ít, nếu thân phận của hắn bại lộ, chỉ sợ liền nguy hiểm.
Cho nên nhất định phải mau chóng tăng thực lực lên, trong lòng Khương Tư Nam có một loại cảm giác gấp gáp không hiểu!
Bộ phận tít mãi bên ngoài này, có thể hấp dẫn Khương Tư Nam cũng chỉ có hai nơi Thuần Dương chi địa kia, nếu đạt được Thuần Dương Đan trong đó, tu vi của hắn nhất định còn có thể tái tiến một bước.
Khương Tư Nam một đường cực tốc phi hành, tuy Linh Dược phía dưới rất trân quý, nhưng lại không có bị hắn để vào mắt, thầm nghĩ phải nhanh một chút đi hai nơi Thuần Dương chi địa kia.
Nhưng mà, thời điểm Khương Tư Nam bay qua một sơn cốc sương mù mịt mờ, hắn bỗng nhiên nghe thấy một mùi thơm lạ lùng, từ trong sơn cốc truyền tới.
Mùi thơm lạ lùng này mờ ảo mà tinh khiết, nhẹ ngửi một ngụm, có một loại cảm giác toàn thân thư thái, phảng phất như phiêu phiêu dục tiên, cả người muốn vũ hóa phi thăng.
Nếu là Linh Dược bình thường, Khương Tư Nam tự nhiên sẽ không đặt ở trong mắt, nhưng mà loại Linh Dược này lập tức liền để cho hắn kích động.
- Dĩ nhiên là Kỳ Lan Nguyên Quả? Không có nghĩ tới đây thậm chí có Kỳ Lan Nguyên Quả, xem ra vận khí của ta còn không tệ!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia hưng phấn, lập tức dừng bước, bay vào trong sơn cốc phía dưới.
Sương mù mịt mờ đều là linh khí biến thành, che đậy hết thảy trong sơn cốc, hơn nữa cũng che đậy dị tượng của Kỳ Lan Nguyên Quả, nếu không phải cảm giác của Khương Tư Nam cực kỳ nhạy cảm, cũng rất khó phát hiện loại chí bảo này.
Kỳ Lan Nguyên Quả luận phẩm cấp, chỉ là Linh Dược Vương phẩm, nhưng mà nếu bàn về giá trị, mấy chục gốc Linh Dược Vương phẩm cũng kém một viên Kỳ Lan Nguyên Quả.
Tác dụng duy nhất của Kỳ Lan Nguyên Quả, là có thể làm cho người trong chốc lát tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, người cùng đạo hợp, càng có thể cảm nhận được lực lượng thiên địa ảo diệu, tìm hiểu Không Gian Pháp Tắc.
Nói cách khác, nửa bước Vương giả nếu đạt được một viên Kỳ Lan Nguyên Quả, tìm hiểu Không Gian Chi Lực, cơ hội đột phá đến Vương Thiên Cảnh sẽ đề cao ba thành trở lên!
Phải biết rằng, nửa bước Vương giả muốn đột phá đến Vương Thiên cảnh, quả thực là muôn vàn khó khăn, coi như là những thiên tài nửa bước Vương giả tích lũy hùng hậu, nội tình cường đại, cơ hội đột phá cũng sẽ không vượt qua ba thành, mà đạt được một viên Kỳ Lan Nguyên Quả, cơ hội đột phá liền lật lên gấp đôi!
Nếu bị người biết rõ trong sơn cốc này có Kỳ Lan Nguyên Quả, tất cả nửa bước Vương giả khẳng định đều điên cuồng lao đến, đánh đập tàn nhẫn.
Khương Tư Nam bay vào trong sơn cốc, trong ánh mắt hào quang sáng chói, liền thấy được trong sơn cốc có một tiểu thụ ngân sắc cao ba thước, trên cây mọc ra ba trái cây ngân quang sáng chói.
Cái cây này cành lá từng cục, tản ra khí lành, linh quang vờn quanh, có một loại khí tức để cho người vui vẻ thoải mái, phảng phất như cảm nhận được Thiên Địa mênh mông, cho người ảo giác Nguyên Thần thăng hoa.
Mà ba viên Kỳ Lan Nguyên Quả kia, rực rỡ tươi đẹp, phảng phất như ba viên tinh thần sáng chói, treo ở trên cây, hơn nữa có kim quang nhàn nhạt từ bên trong tràn ra, càng lúc càng nồng nặc.
Nhưng mà sau một khắc, ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, liền thấy được dưới cây có một con mãng xà, chỉ dài hơn một trượng, nhưng mà toàn thân lân giáp dữ tợn, ngân quang lập loè, phun ra lưỡi rắn, gắt gao nhìn Khương Tư Nam.
Con mãng xà kia xem khí tức, cơ hồ đã đạt đến Thông Thiên Cảnh đỉnh phong, nhưng lại không có hóa hình, cũng không có linh trí, chỉ có một loại bản năng hung thú, thủ hộ lấy Kỳ Lan Nguyên Quả.
- Phàm là thiên tài địa bảo, tất có dị thú thủ hộ, chiến lực của ngân mãng kia chỉ sợ không kém nửa bước Yêu Vương, chỉ là hôm nay gặp được bổn thiếu gia, coi như ngươi xui xẻo!
Khương Tư Nam mỉm cười, chậm rãi đi về phía trước.
Hí!
Nãng xà ngân sắc chứng kiến Khương Tư Nam đi tới, thân hình lập tức đứng thẳng, phun lưỡi rắn, vảy rắn mở ra, ánh mắt lạnh như băng cùng cảnh giác, sau một khắc đầu rắn đột nhiên há, phóng tới một đạo thần quang ngân sắc.
Đồng thời mãng xà cực tốc giết đến, trên không trung để lại một mảnh tàn ảnh, cắn về phía cổ của Khương Tư Nam.
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam kim quang lập lòe, lập tức oanh ra một quyền, khí huyết bàng bạc xông lên trời, oanh mây mù chung quanh không còn, quyền cương mênh mông như một viên Chí Tôn Tinh Thần, bay thẳng đến mãng xà.
Oanh!
Kim quang nổ tung, mãng xà phun ra thần quang ngân sắc trực tiếp tan nát, một quyền này của Khương Tư Nam cũng nhanh như tia chớp, trực tiếp đập vào trên người ngân mãng, máu tươi văng khắp nơi, mãng xà kêu thảm một tiếng, trên người huyết nhục mơ hồ, bị quẳng đi ra ngoài.
Tuy ngân mãng bất phàm, nhưng sao có thể là đối thủ của Khương Tư Nam? Hắn hôm nay tiện tay một quyền, đều có uy lực hủy thiên diệt địa, tựa như một Chân Long hình người, tự nhiên không phải một con mãng xà có khả năng so sánh.
Ầm ầm!
Nhìn trong ánh mắt ngân mãng lóe ra hung quang, tiếp tục xung phong liều chết, Khương Tư Nam cũng không có nương tay, quyền mang kinh thiên, rất nhanh nện chết ngân mãng rồi.
- Kỳ Lan Nguyên Quả muốn thành thục, ta đến thật là kịp thời!