Khương Tư Nam cảm giác được, ở giữa thiên địa, phảng phất như có lực lượng thần bí nào đó bị kích phát, trên xương cốt có phù văn vô tận, lan tràn từng nơi hẻo lánh trong thiên địa, bắn ra hào quang hoa mỹ.
Thập đại Chí Tôn Tinh Thần hình thành pháp giới, giờ phút này run rẩy kịch liệt, mười tinh trụ như có chút bất ổn, lay động.
- Không tốt, chống đỡ!
Tử Lân tộc Tộc trưởng biến sắc, không ngừng quát lên.
Sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, giờ phút này hắn mới thật sâu minh bạch, sinh linh thần bí kia khủng bố, nếu không phải có thập đại Chí Tôn Tinh Thần hình thành pháp giới, vừa rồi thoáng bộc phát kia, đủ để cho một vị Chí Tôn tan thành mây khói.
Giờ phút này tinh thần của Khương Tư Nam khẽ động, hắn nhìn chằm chằm vào phù văn trên những xương cốt kia, trong ánh mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Những phù văn kia hào quang sáng chói, mỗi một viên phù văn đều giống như giảng thuật Đại Đạo huyền ảo nào đó, phù văn vô cùng vô tận rậm rạp chằng chịt đan vào, hình thành văn lạc cùng đồ án thần bí, có một loại lực lượng hủy diệt Chư Thiên.
Ở trên lồng ngực sinh linh kia, một khối xương cốt thần bí, phảng phất như ngưng tụ lực lượng toàn thân, để cho người cảm giác được tinh thần rung động.
- Phù văn cổ tự... Phù văn cổ tự... Chẳng lẽ là như vậy hình thành sao?
Trong lúc nhất thời trong lòng Khương Tư Nam có rất nhiều suy đoán.
Hắn dưới cơ duyên xảo hợp, đã nhận được vô số phù văn cổ tự, những phù văn cổ tự này diệu dụng vô cùng, coi như là hiện tại hắn cũng không có tìm hiểu tinh tường.
Phù văn cổ tự có thể hình thành trận pháp thần bí, có thể tạo thành thần thông cường đại, thậm chí có thể dùng ở luyện đan luyện khí, thần bí khó lường.
Vốn trong nhận thức của Khương Tư Nam, phù văn cổ tự chính là cường giả Thượng Cổ Nhân tộc sáng tạo, ẩn chứa thiên địa chí lý, chỉ có thể hội ý mà không thể nói truyền.
Nhưng từ Trung Cổ đến nay, phù văn cổ tự lại dần dần thất truyền, Khương Tư Nam cũng là cơ duyên xảo hợp được một tí phù văn cổ tự truyền thừa.
Nhưng hôm nay, hắn chứng kiến ở trong ngực sinh linh khủng bố, trên một khối cốt đầu kỳ dị, có rất nhiều phù văn thần bí, Khương Tư Nam lấy được, thậm chí không bằng một phần trăm trong đó, cây xương kia so với mặt trời còn muốn sáng chói, phảng phất như ẩn chứa toàn bộ tinh khí thần của sinh linh kia.
- Đây rốt cuộc là hạng sinh linh khủng bố gì? Vậy mà ở trên cốt đầu thai nghén ra phù văn khủng bố như thế? Chỉ sợ cường giả Nhân tộc Thượng Cổ, cũng là từ trong cơ thể những sinh linh này, mới phát hiện phù văn cổ tự a!
Trong nội tâm Khương Tư Nam suy đoán, càng cảm thấy sinh linh này bất phàm.
Hơn nữa huyết mạch của hắn kích động sôi trào, ẩn ẩn cùng sinh linh trước mặt này có một loại liên hệ kỳ dị, càng làm cho Khương Tư Nam cảm giác được sinh linh này vô cùng thần bí.
- Mâu... Giả... Cổ lỗ... Hồ...
Âm tiết thần bí mà tối nghĩa từ trong miệng sinh linh truyền ra, nhãn quang của hắn bỗng nhiên chuyển hướng về phía Khương Tư Nam, trong nhãn quang có kích động cùng sợ hãi lẫn vui mừng nào đó.
Nhưng ánh mắt nhìn về phía đám người Tử Lân tộc Tộc trưởng lại tràn đầy lo lắng cùng phẫn nộ.
- Hắn giống như thật sự cùng ta có liên hệ, xem ra nhất định phải cứu hắn!
Trong nội tâm Khương Tư Nam suy đoán, âm thầm hạ quyết định.
Hôm nay, xương cốt trong cơ thể sinh linh thần bí kia tản mát ra hào quang sáng chói, lực lượng thần bí câu liên thiên địa, phảng phất như có thể nứt vỡ hư không, để cho đám người Tử Lân tộc Tộc trưởng sắc mặt tái nhợt, khí huyết cuồn cuộn.
Nhưng sinh linh kia còn không có đột phá thập phương tinh trụ phong tỏa, Tử Quang Vân Anh vẫn đang hấp thu máu tươi trên người hắn.
Rống!
Sinh linh kia rống giận dữ, chung quanh cát vàng bay múa cuồng loạn, đại địa rạn nứt, chấn người khí huyết sôi trào.
- Mười vị Chí Tôn, ta nên làm sao cứu hắn?
Trong nội tâm Khương Tư Nam suy tư rất nhanh, cũng hơi có chút sốt ruột.
Hắn hôm nay tuy lực lượng mạnh, nhưng so với cường giả Chí Tôn mà nói vẫn chênh lệch rất nhiều, nhất là Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận hư hư thực thực, vô cùng thâm ảo, để cho hắn trong lúc nhất thời cũng sờ không tới huyền diệu.
Mà giờ khắc này, đám người Tử Lân tộc so với hắn còn muốn sốt ruột, bọn hắn thật không ngờ, sinh linh kia khủng bố so với bọn hắn lường trước còn mạnh hơn rất nhiều, thế cho nên Tử Quang Vân Anh chậm chạp không có hoàn thành thôn phệ.
Tử Quang Vân Anh là một loại thiên địa kỳ bảo, có thể tăng lên Yêu tộc huyết mạch, hơn nữa cũng có thể thôn phệ huyết mạch Nguyên Thần chi lực cường đại.
Sinh linh khủng bố này, khí huyết trên người cường thịnh, Nguyên Thần thuần túy, không thua gì Thượng Cổ Thần Thú, bởi vậy cho dù là đoán sai, Tử Lân tộc cũng không buông tha.
Nhưng hôm nay, thời gian trôi qua từng phút từng giây, cường giả khác tùy thời có thể chạy đến, coi như là Tử Lân tộc cũng có chút lo lắng.
- Tất cả mọi người nghe lệnh! Thiêu đốt một nửa máu huyết, phải tất yếu thôn phệ Nguyên Thần cùng tinh huyết của sinh linh này!
Tử Lân tộc Tộc trưởng cắn răng một cái, phân phó các Thái Thượng trưởng lão nói.
- Vâng!
Tất cả Thái Thượng trưởng lão đều lên tiếng, trong ánh mắt lộ ra một cỗ điên cuồng, toàn thân thiêu đốt, tử khí bốc lên, ngọn lửa màu tím từ trong cơ thể bọn họ ầm ầm bốc cháy lên.
Cường giả Chí Tôn cảnh, Chu Thiên nhất thể, vô luận là thân thể hay Nguyên Thần, đều đã đạt đến Nhân gian giới cực hạn, nhất là Tử Lân tộc hay Yêu tộc, máu huyết trong cơ thể càng tích chứa lực lượng vô cùng khủng bố.
Giờ phút này, ngọn lửa màu tím bay lên, toàn thân bọn hắn dâng lên thần hà, ở phía sau phảng phất như có một người mặc Tử Lân Ly Miêu xuất hiện ở trong hư không, Ly Miêu thoạt nhìn như một Thần Tượng, uy áp mà thần bí, phảng phất như há miệng ra có thể thôn phệ phiến thiên địa này.
Cái này là Tử Lân tộc, Tử Lân Thiên Miêu nhất tộc, coi như là Thượng Cổ Thần Thú huyết mạch, hôm nay thập đại Chí Tôn đồng thời ra tay, lập tức bộc phát ra lực lượng vô cùng cường đại!
Mười viên Chí Tôn Tinh Thần hào quang tỏa sáng, từng viên phảng phất như rủ xuống giữa không trung, tinh trụ trở nên tráng kiện mà thần bí, lưu động lấy tia chớp tử sắc, đan vào thành pháp giới thần bí, một mực hạn chế sinh linh kia ở trong đó.
Ông!
Tử Quang Vân Anh đã nhận được Tử Vi Đế Tinh tinh lực gia trì, giờ phút này cũng là bộc phát ra hấp lực cường đại, muốn hấp toàn thân máu huyết cùng Nguyên Thần của sinh linh kia ra.
Oanh!
Sinh linh kia đau đớn gào thét, ở cả vùng đất kịch liệt bốc lên, nhưng lại không có tác dụng gì.
Khối cốt ở lồng ngực của hắn, hào quang tỏa sáng, uyển như thủy tinh, phù văn vô tận đan vào thành Trật Tự Thần Liên, đối kháng Tử Quang Vân Anh trên đỉnh đầu hắn.
- Hôm nay trên người ta, có thể trợ giúp hắn cũng chỉ có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp!
Trong nội tâm Khương Tư Nam cắn răng một cái, nếu hắn tế ra Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, xuất kỳ bất ý, nhất định có thể oanh phá pháp giới, cứu ra sinh linh kia, nhưng chuyện kế tiếp liền khó làm rồi.
Nếu hắn không thể chém giết toàn bộ đám người Tử Lân tộc Tộc trưởng, vậy tin tức hắn mang Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, chắc chắn truyền khắp toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới, đến lúc đó chờ đợi hắn đúng là đuổi giết vô tận.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, chợt thấy xa xa từng đạo cầu vồng cực tốc vọt đến.