Mục lục
Tạo Hóa Tiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà Linh khí Tứ phẩm cũng không phải Linh khí dưới Tam phẩm có thể so sánh, linh tính phi phàm, uy lực vô cùng cường đại, thậm chí có thể phạm vi nhỏ dẫn động lực lượng thiên địa.

Nếu Khương Viễn Sơn có một kiện Linh khí Tứ phẩm, chống lại Chân Thiên Cảnh tay không tấc sắt, cũng có thể đánh một trận!

- Sư huynh, dừng tay!

Tần Như Tuyết lên tiếng, nàng liếc nhìn Khương Tư Nam, lộ ra một tia thương xót, lập tức thở dài một hơi:

- Sư huynh, hôm nay không phải thời cơ tốt động thủ, chúng ta đi!

Nói xong nàng quần áo bồng bềnh, quay người rời đi.

Khương Tư Nam ở hắn xem ra đã là người chết, đến lúc đó Võ Thành Vương phủ bị diệt, tờ thư bỏ vợ này đối với nàng mà nói cũng tạo không thành được ảnh hưởng gì, nhưng nếu Khương Tử Thanh nghe tiếng gió bỏ chạy, cũng không phải là bọn hắn mong muốn chứng kiến.

Tiêu Tuấn chứng kiến Tần Như Tuyết ly khai, đối với Khương Tư Nam lành lạnh cười cười:

- Phế vật, hôm nay trước lưu ngươi một mạng, bất quá ngươi cũng sống không được mấy ngày, chúng ta đi!

Chờ bọn người Tần Hạo Nhiên tất cả đều rời khỏi, trong nội tâm Khương Tư Nam rốt cục thở dài một hơi.

Hắn đánh bạc, bọn người Tần Hạo Nhiên sẽ không động thủ, quả nhiên hắn thành công rồi.

Ở trong đó mạo hiểm, cũng chỉ có hắn tự mình biết, nếu Tiêu Tuấn thật sự liều lĩnh ra tay, như vậy hôm nay Võ Thành Vương phủ thật đúng là có khả năng toàn bộ bị diệt.

Hơn nữa trên người hắn phát ra làn gió thơm, không phải hương son phấn, mà là hắn vừa rồi luyện chế ra độc dược.

Thiên Hà Lưu Quang!

Loại độc dược trực tiếp tác dụng lên thần hồn này, lại hết lần này tới lần khác như hương son phấn, hơn nữa sẽ không phát tác tại chỗ, một mực tiềm phục ở trong cơ thể, thẳng đến người hạ độc dẫn động, nó mới có thể lập tức phát động.

Thiên Hà Lưu Quang, cường giả trúng loại độc chất này, thần hồn giống như tự nhiên phiêu tán, già yếu nhược hóa, mãi cho đến cuối cùng hồn phi phách tán!

Khương Tư Nam luyện chế vẫn chỉ là Thiên Hà Lưu Quang cấp thấp nhất, chỉ là khó khăn lắm có thể đối phó cường giả Chân Thiên Cảnh, mà trong Hồng Mông Tạo Hóa Kinh ghi lại Thiên Hà Lưu Quang, một khi phóng thích ra, nghe nói có thể cho một thế giới sinh linh tuyệt diệt, vô cùng ác độc.

Vừa rồi sở dĩ hắn để cho lão gia tử dùng chân khí kết giới bảo vệ Lãnh Phi cùng Khương Vân Thiên, chính là vì thuận tiện hạ độc, chỉ có điều tuy Tề trưởng lão cảnh giác, nhưng đã chậm, Thiên Hà Lưu Quang chỉ cần hút vào một chút hoặc cùng làn da tiếp xúc, sẽ lặng yên không một tiếng động tiềm phục ở trong thần hồn.

- Gia gia, nếu đại chiến, đến lúc đó Tề trưởng lão kia tối đa có thể phát huy ra tu vi Tiên Thiên Cửu Trọng!

Khương Tư Nam mỉm cười, nói với lão gia tử.

Hắn đã nói sự tình luyện chế Thiên Hà Lưu Quang một lần, lão gia tử nghe xong hắn nói, thở ra một hơi thật sâu.

- Tốt, kể từ đó, cường giả Chân Thiên Cảnh của đối phương coi như là phế đi, chúng ta còn có hy vọng thắng lợi!

Trên mặt lão gia tử dần hiện ra một tia phức tạp, từ trong nội tâm mà nói, hắn cũng không muốn cùng Đức Tông Hoàng Đế làm đến tình trạng như thế, dù sao đó là cháu ruột của hắn, chảy đều là huyết mạch Khương gia.

Nhưng mà Đức Tông Hoàng Đế đã xem hắn như đinh trong mắt, cái gai trong thịt, không diệt trừ không thể, hơn nữa ba con trai của hắn, Khương Tử Hiên cùng Khương Tử Dũng chết, sau lưng đều có bóng dáng của Đức Tông Hoàng Đế.

Mà ngay cả Khương Vân Thiên bị phế đan điền cùng kinh mạch toàn thân, mặc dù hắn không có chứng cớ, nhưng mà tin tưởng cùng Đức Tông Hoàng Đế thoát không khỏi liên quan.

Từng bước ép sát như thế, nếu như hắn nhẫn nại nữa, toàn bộ Võ Thành Vương phủ sẽ bị tru tuyệt cả nhà!

Khương Vân Thiên nhìn ra lão gia tử xoắn xuýt, thở dài một hơi nói:

- Gia gia, cha ta có lẽ ba bốn ngày nữa sẽ trở về, thời gian lưu cho chúng ta không nhiều lắm rồi!

- Đúng vậy, Vương gia, nếu như đã là ngươi chết ta sống, vậy thì giết cái thống khoái! Ngài nhanh hạ lệnh đi!

Lãnh Phi lành lạnh nói.

Khương Viễn Sơn hít thật sâu một hơi, trong ánh mắt xích sắc thần quang bắn ra, khí tức toàn thân như núi lửa mãnh liệt, hắn đứng chắp tay, thân hình khôi ngô, như một Liệt Hỏa Hùng Sư, tản ra khí thế bá tuyệt Thiên Địa.

- Tốt!

Lão gia tử lên tiếng nói:

- Lãnh Phi, ngươi cùng Vân Thiên mượn nhờ Tư Nam cung cấp Tụ Khí Đan, Ngưng Chân Đan, Hợp Nguyên Đan cùng Hỏa Linh Thạch, để cho cường giả Thanh Long vệ gần như đột phá toàn bộ bế quan, thu hồi giám sát hoàng cung, Ninh Quốc Công phủ, phủ thái sư, toàn lực đột phá!

- Vâng!

Trong ánh mắt Lãnh Phi lóe ra thần sắc kích động.

Trong nháy mắt này, hắn cảm giác được Trấn Quốc Võ Thành Vương năm đó uy chấn thiên hạ, lại trở về rồi.

- Vân Thiên, truyền lệnh cho ngươi Yến thúc thúc, để cho hắn mang theo tất cả cao thủ Huyền Vũ Doanh trên Tiên Thiên cảnh, phản hồi Ngọc Kinh Thành. Tùy thời chờ lệnh!

- Vâng!

Khương Vân Thiên cũng vô cùng hưng phấn.

- Bạch Hổ vệ đi theo ở bên người Tử Thanh, lúc này đây Đức Tông Hoàng Đế điều hắn trở lại, hắn cũng nhất định biết rõ dụng ý trong đó, Bạch Hổ vệ những năm này cũng bị hắn ma luyện ra mũi nhọn, lúc này đây vừa vặn cho bọn hắn nhìn xem!

Lão gia tử ánh mắt lạnh nhạt, cả người mang theo một loại khí thế uy nghiêm, ánh mắt của hắn lập tức chuyển hướng về phía Khương Tư Nam.

- Về phần Tư Nam ngươi...

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng:

- Gia gia yên tâm, hai ngày này ta sẽ luyện chế nhiều một ít Linh Đan chữa thương, đến lúc đó thời điểm đại chiến, cũng có thể tạo được một ít tác dụng!

- Tốt, đến lúc đó trong Võ Thành Vương phủ phát sinh đại chiến, Vũ Điệp cùng Tình Tuyết tu vi quá thấp, ta chuẩn bị trước tống xuất các nàng ra Ngọc Kinh Thành, các ngươi thấy thế nào?

Lão gia tử chậm rãi nói.

Khương Tư Nam bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, ánh mắt lóe lên, cười nói:

- Gia gia, ta ngược lại có một biện pháp, có thể bảo chứng hai người bọn họ tuyệt đối an toàn!

- A? Biện pháp gì?

Lão gia tử hỏi.

Khương Tư Nam vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên ánh mắt hắn sáng ngời, khẽ cười nói:

- Đã tới rồi!

Hôm nay thần hồn của Khương Tư Nam đã có thể bao phủ phương viên mấy trăm trượng, hắn chứng kiến trên không Võ Thành Vương phủ có một thân ảnh quần đỏ bồng bềnh, lập tức liền đoán được thân phận của người đến.

Diệp Tích Quân cũng không có che lấp thân hình, lăng không hư độ, mang theo Tử Huyên chậm rãi bay xuống.

- Tích Quân tỷ, ngọn gió nào thổi ngươi tới đây? Vị này là?

Khương Tư Nam đi ra đại sảnh, chứng kiến Diệp Tích Quân cùng Tử Huyên, khẽ mĩm cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK