Diệp Tông Đạo cung kính đáp, mà Trình Khôn cùng Lâm Giác thì ngay cả đại khí cũng không dám thả thoáng một phát, trong nội tâm vô cùng kính sợ.
- Hắn không phải Ngũ Hành Thánh Thể!
Phong Thiên Quân thản nhiên liếc nhìn, ánh mắt phảng phất như có thể xuyên thấu hư không, trực tiếp nhìn thấu bí mật toàn thân Khương Tư Nam.
- Nhưng mà vì sao hắn có thể tu luyện nhiều thuộc tính thần thông như vậy? Hơn nữa pháp lực tầm đó vậy mà không tương trùng?
Diệp Tông Đạo nghi hoặc hỏi.
- Hẳn là hắn tu luyện công pháp, là công pháp đặc thù, tu luyện ra pháp lực vậy mà để cho ta cũng nhìn không thấu, pháp lực không thuộc tính hết lần này tới lần khác lại có thể khống chế các loại thuộc tính thần thông...
Trong ánh mắt Phong Thiên Quân cũng bắt đầu lòe ra một tia nghi hoặc.
- Thiếu niên này không tệ, nếu như thông qua ba cửa ải khảo hạch, có thể dẫn hắn tới gặp ta!
Sau khi nói xong, Phong Thiên Quân nhàn nhạt liếc nhìn Lâm Giác, lập tức để cho toàn thân hắn như rơi băng uyên, phía sau lưng mồ hôi lạnh nhỏ giọt, nhưng mà Phong Thiên Quân cũng không nói gì thêm, lập tức liền biến mất ở trên hư không.
Lúc này Lâm Giác mới xoa xoa mồ hôi trên trán, cảm giác được một trận hoảng sợ.
Chỉ sợ vừa rồi chưởng giáo Chí Tôn đã phát hiện sự tình cường giả Hoàng Kim tộc!
Bất quá cái này thì như thế nào, chỉ cần mình ôm thật chặt đùi của đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, dù chưởng giáo Chân Nhân cũng không dám tùy ý xử lý mình!
Vừa lúc đó, một tiếng chuông thanh thúy du dương vang lên.
Đang!
Trong Trảm Ma Điện đã qua một canh giờ, thiếu niên thông qua khảo hạch toàn thân bị một tầng hào quang sáng chói bao vây, đi tới một cung điện khác.
- Hư mất! Vậy mà lại để cho tiểu tử này đào thoát một mạng!
Trong nội tâm Lâm Giác lộp bộp, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Kế tiếp Ngộ Đạo Cung cùng Vấn Tâm Lộ, hắn liền không nhúc nhích được tay chân gì, chỉ có thể chờ đợi Khương Tư Nam tự mình xảy ra vấn đề, nhưng hắn biết loại hi vọng này rất xa vời.
Khương Tư Nam ly khai Trảm Ma Điện, một thân pháp lực đã bị tiêu hao hơn phân nửa, cường giả Hoàng Kim tộc vô cùng vô tận cơ hồ muốn làm hắn mệt mỏi tinh bì lực tẫn, dù pháp lực của hắn vô cùng khủng bố, cũng tiêu hao cực lớn, hôm nay đi tới Ngộ Đạo Cung, tự nhiên để cho trong lòng của hắn thở dài một hơi.
- Tiểu tử, vừa rồi có linh thân của một cường giả siêu cấp đến, hẳn là Chưởng giáo Chí Tôn của Đại La Thiên Tông!
Trong thanh âm của Long Hoàng hiếm thấy mang theo một tia ngưng trọng.
- Chưởng giáo Chí Tôn của Đại La Thiên Tông?
Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động.
- Hắn là cảnh giới gì?
Long Hoàng chậm rãi nói:
- Thâm bất khả trắc, quả thật là thâm bất khả trắc! Có thể tu luyện tới loại cảnh giới này, quả nhiên là nhân kiệt đương thời, thiên tư tuyệt thế, trên người tiểu tử ngươi có rất nhiều bí mật, cũng không nên bị hắn phát hiện! Bất quá có lẽ hắn cũng nhìn ra thiên tư của ngươi, như vậy là đủ rồi!
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, Chưởng giáo Chí Tôn của Đại La Thiên Tông có thể tới, đã vượt quá dự liệu của hắn rồi, xem ra mình cho ba trưởng lão kia khiếp sợ vẫn rất lớn.
- Trước bất kể nhiều như vậy, xem Ngộ Đạo Cung này một chút a, ba cửa ải nhập môn của Đại La Thiên Tông, thật đúng là có chút ý tứ!
Nghe được Long Hoàng nói, lúc này Khương Tư Nam mới dò xét cung điện kia.
Thoạt nhìn phong cách cổ xưa mà tang thương, có một loại ý cảnh tuế nguyệt lưu chuyển, ở giữa đại điện có vô số quang đoàn sáng chói tung bay, như từng trang kinh văn, thoạt nhìn huyền ảo mà tinh diệu, lưu chuyển lên ý vị Đại Đạo.
- Dùng thần hồn của mình đi va chạm những quang kia đoàn, cảm ứng được thần thông kinh văn cùng ngươi hữu duyên, hơn nữa ở trong vòng một ngày tu luyện tới tiểu thành, là qua cửa!
Trong đầu Khương Tư Nam, bỗng nhiên truyền đến một thanh âm mờ ảo mà máy móc.
- Đều là thần thông kinh văn sao?
Khương Tư Nam có chút khiếp sợ, ở Càn Nguyên vực Tam đại tiên môn cộng lại cũng không quá đáng rải rác vài loại thần thông, mà ở trong đó trôi nổi quang đoàn đâu chỉ hơn vạn?
Cái này cũng quá kinh khủng đi!
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, phân ra một đạo thần hồn đụng về phía những quang đoàn kia, nhìn xem loại thần thông nào cùng mình hữu duyên.
Nhưng mà một phút đồng hồ sau, sắc mặt của Khương Tư Nam hiện ra vẻ cổ quái, hắn phát hiện vô luận thần hồn của mình va chạm vào đạo quang đoàn nào, vậy mà đều có thể để cho mình chứng kiến thần thông kinh văn trong đó!
- Long Hoàng, không phải mỗi người chỉ có thể cảm nhận được một đạo quang đoàn sao? Vì sao ta phát hiện ta giống như tất cả quang đoàn đều có thể cảm ứng được?
Long Hoàng xùy cười một tiếng nói:
- Ngươi tu luyện Hồng Mông Tạo Hóa Kinh cổ quái như vậy, ta làm sao biết rõ? Bất quá đây nhất định là chuyện tốt, ngươi tùy tiện chọn một thần thông tu luyện a, tranh thủ dùng thời gian ngắn nhất qua cửa, lại để cho bọn hắn nhìn xem sự lợi hại của ngươi!
Khương Tư Nam mỉm cười, lực lượng thần hồn tản ra, bao phủ về phía một kinh văn thoạt nhìn kim quang sáng chói, một đạo tin tức khổng lồ vọt tới.
- Tử Tiêu Thần Lôi Quyết!
Trong nội tâm Khương Tư Nam vui vẻ, nguyên lai là một pháp môn Thần thông Lôi thuộc tính.
Bất quá hắn cảm giác Lôi Quyết thần thông Tử Tiêu Thần này tuy danh tự rất bá khí, nhưng luận uy lực lại còn không bằng Thiên Lôi Quyết!
Ở chỗ này chỉ có tầng công pháp thứ nhất của Tử Tiêu Thần Lôi Quyết, tu luyện tới viên mãn, có thể dẫn xuất trăm đạo thiên lôi công kích, uy lực coi như là không tệ.
- Tu luyện tới tiểu thành, nói cách khác chỉ cần ta có thể dẫn xuất một đạo thiên lôi coi như là qua cửa rồi!
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, cái này không khỏi quá đơn giản, tuy nói trăm đạo thiên lôi cùng Thiên Lôi của Thiên Lôi Quyết bất đồng, Thiên Lôi Quyết dẫn xuất chính là Âm Lôi, mà trăm đạo thiên lôi này thì là Dương Lôi kim quang sáng chói, nhưng mà đối với Khương Tư Nam đã trải qua Thiên Lôi Tôi Thể mà nói, vẫn là dễ dàng.
Kinh văn Tử Tiêu Thần Lôi Quyết ở trong đầu Khương Tư Nam chảy xuôi, hắn bắt đầu tìm hiểu áo nghĩa trong đó, cùng Thiên Lôi Quyết đối chiếu, tốc độ lĩnh ngộ càng sâu sắc tăng lên.
Chốc lát sau, cặp mắt của hắn đột nhiên mở ra, toàn thân kim quang sáng chói xông lên trời, lập tức ở trong hư không ngưng tụ ra trên trăm đạo Thiên Lôi, kim quang đan vào, điện mang như biển, về phía phía ầm ầm bổ xuống.