Mà giờ khắc này, Trọng Lê Trận Vương ở trong Ngũ Hành Thiên Cung, ánh mắt bỗng nhiên lóe lên, lộ ra một tia lãnh mang, cái lao tù kia tương liên với tinh thần của hắn, giờ phút này hắn cảm giác được có người bài trừ.
- Chưởng giáo, ta đi một chút liền trở về!
Trọng Lê Trận Vương nhìn Ngũ Đạo Tông nói, trong ánh mắt Ngũ Đạo Tông cũng lộ ra một tia kỳ dị, như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu.
Thân hình Trọng Lê Trận Vương chậm rãi hư ảo, liền biến mất ở trong Ngũ Hành Thiên Cung.
- Cuồng đồ lớn mật, cũng dám giương oai ở Ngũ Hành Thánh Tông ta, còn không ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!
Một tiếng hét to vang lên, bên ngoài lao tù, lập tức tràn vào mấy chục Diệt Thần vệ khí tức cường đại, cả đám mặc chiến giáp màu đen, sát khí ngập trời, khuôn mặt lạnh như băng, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ khủng bố.
- Chết!
Khương Tư Nam hộc ra một chữ, Thiên Cơ Trận Bàn lập loè hào quang, phù văn nhảy lên, lập tức ngưng tụ ra một Linh trận Vương phẩm cường đại, trực tiếp bao phủ toàn bộ Diệt Thần vệ ở trước mắt.
Hôm nay tình huống khẩn cấp, Khương Tư Nam cảm thấy có một đạo khí tức vô cùng cường đại đang tiếp cận, hắn cũng lười nói nhảm với những Diệt Thần này vệ, trực tiếp nện tới một tòa Linh trận Vương phẩm.
- Mọi người không nên phản kháng, ta thu mọi người vào không gian linh khí của ta, trước ly khai nơi đây rồi tính sau!
Khương Tư Nam trầm giọng nói với mọi người, tâm niệm vừa động, trực tiếp thu tất cả mọi người vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, sau đó cả người hóa thành một đạo lưu quang rời khỏi nơi đây.
Ông!
Phá Không Phù, Liễm Tức phù, cùng với Già Thiên Bí Thuật đồng thời phát động, một loạt động tác như hành vân lưu thủy, thời điểm Khương Tư Nam xuất hiện lần nữa, đã đến bên ngoài Quỳ Thủy Phong, hơn nữa dung hợp lại với hư không, vô hình vô tích.
Oanh!
Thời điểm Khương Tư Nam ly khai, thân ảnh của Trọng Lê Trận Vương liền xuất hiện ở bên ngoài lao tù, con ngươi uy nghiêm mà thâm thúy của hắn quét nhìn bốn phía, Nguyên Thần lực điều tra bốn phương, sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm, bởi vì hắn phát giác không đến bất luận khí tức gì.
Nói cách khác, lúc hắn phát hiện lao tù bị phá, từ Ngũ Hành Thiên Cung chạy đến nơi đây, thần bí nhân kia đã cứu đi tất cả mọi người, chỉ để lại đống bừa bộn đầy đất, còn có mấy chục Diệt Thần vệ bị nhốt ở trong Linh trận Vương phẩm.
- Phế vật!
Thanh âm của Trọng Lê Trận Vương lạnh như băng, hắn đánh ra một chưởng đập toái Linh trận Vương phẩm trước mắt, thả ra Diệt Thần vệ đang chật vật không chịu nổi ở bên trong.
- Lập tức phái người tìm kiếm cho ta, ta đã khởi động Hộ Sơn Đại Trận rồi, người kia không có khả năng ly khai Ngũ Hành Thánh Tông!
Trọng Lê Trận Vương lạnh lùng nói.
- Vâng!
Mấy chục Diệt Thần vệ đều kính sợ cúi đầu đáp ứng, sau đó xoay người đi ra sơn động.
- Không tốt, hắn lại đi về phía Ngũ Hành Thiên Cung?
Bỗng nhiên, ánh mắt của Trọng Lê Trận Vương bùng lên, lập tức biến mất ở trong sơn động.
Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn cảm thấy một thân ảnh quen thuộc, dĩ nhiên là bay về phía trọng địa hạch tâm của Ngũ Hành Thánh Tông… Ngũ Hành Thiên Cung.
Ngũ Hành Thiên Cung như một tiểu đại lục, lơ lửng ở trong hư không, phía trên tiên vụ lượn lờ, quỳnh lâu ngọc vũ, tựa như một Tiên gia phúc địa.
Giờ phút này Trọng Lê Trận Vương ly khai, cũng không có để cho mọi người kinh ngạc, giờ phút này ánh mắt của mọi người đều đặt ở trên hai thân ảnh tịnh lệ.
Một người mặc quần đỏ, tư thái thướt tha, tràn đầy hấp dẫn cực hạn, khuôn mặt vô cùng tinh xảo, tóc dài xõa vai, toàn thân tản ra khí tức lửa nóng, trên da thịt trắng noãn như ngọc, tràn ngập một tầng đỏ ửng, con ngươi thanh tịnh như thu thủy, tựa như một Hỏa Diễm Tiên Tử hàng lâm phàm trần.
Cái khác áo trắng bồng bềnh, thuần khiết vô hạ, tản ra khí tức mờ ảo, phong hoa tuyệt đại, dung nhan tuyệt lệ, nhưng lại có một loại khí tức lạnh như băng, tựa như băng sơn, làm cho không người nào có thể tiếp cận.
Mấu chốt nhất là, dung nhan của hai người này dĩ nhiên giống nhau như đúc, nhưng mà khí chất lại hoàn toàn bất đồng.
Một cái là Hỏa Diễm Tiên Tử, một cái là Băng Tuyết Tiên Tử, đúng là song sinh tịnh đế liên của Đại La Thiên Tông, đối tượng hâm mộ trong nội tâm vô số người, Long Thu Nguyệt cùng Long Ngưng Tuyết.
Không thể không nói, hai người bọn họ thật đẹp, có một loại cảm giác mờ mịt không chân thực, vừa xuất hiện, liền để cho Thiên Địa thất sắc, đã trở thành tiêu điểm cho toàn trường chú mục.
- Quá đẹp, có lẽ chỉ có nam tử hoàn mỹ như Đế Nhất, mới có thể xứng đôi các nàng a!
Trong ánh mắt mọi người chung quanh hiện lên một tia sợ hãi thán phục, nhịn không được nhìn về phía nam tử hoàn mỹ vô khuyết, phong thần như ngọc, tựa như Trích Tiên kia.
Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt, giờ phút này thần sắc lạnh như băng, có chút tuyệt vọng, nhìn mọi người trước mắt, trong ánh mắt lộ ra vẻ giận dữ.
Các nàng đều bị phong bế pháp lực, giờ phút này ngay cả nói chuyện cũng không thể, chỉ có thể như Khôi Lỗi mặc cho người định đoạt, đối với Đại La Thiên Tông gặp kịch biến, hai người bọn họ cũng rất ảm đạm, giờ phút này nhìn nhau, đều thấy được tuyệt vọng trong ánh mắt đối phương, cùng với cận kề cái chết cũng không thể để Ngũ Hành Thánh Tông cùng Đế Nhất thực hiện được.
- Chư vị, hôm nay đệ tử Vạn Tiên Liên Minh ta Đế Nhất cưới hai vị tiên tử của Đại La Thiên Tông… Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt, ta cảm thấy chính là ông trời tác hợp, trai tài gái sắc, tương lai chắc chắn sẽ là một đoạn giai thoại của Chân Cương Đại Lục, các vị nghĩ như thế nào?
Ngũ Đạo Tông có chút hăng hái, hắn mặc thần bào ngũ sắc, tiên phong đạo cốt, khí tức mờ mịt, nhất là đôi con ngươi thâm thúy đảo qua mọi người, mang theo nụ cười ôn hòa, để cho tất cả mọi người có cảm giác như tắm gió xuân.
Tuy cho tới nay Ngũ Hành Thánh Tông là đệ nhất tông môn của Chân Cương Đại Lục, nhưng mà hôm nay ở trong tay Ngũ Đạo Tông hắn, triệt để hoàn thành nghiệp lớn thống nhất, về sau toàn bộ Chân Cương giới, sẽ do Vạn Tiên Liên Minh độc tôn.
Hơn nữa vị trí minh chủ, hoàn toàn xứng đáng với Ngũ Đạo Tông hắn, theo Vạn Tiên Liên Minh dần dần thành lập, Ngũ Hành Thánh Tông chắc chắn trở thành tồn tại đỉnh phong nhất của Chân Cương giới.