Phiến thiên địa này đều bị Pháp Tắc Chi Lực tràn ngập, Tiên quang thánh khiết mênh mông, tràn ngập hư không, có đạo đạo tiên âm vang lên, thiên hoa trụy lạc, nhưng mà ở trong Tiên quang, lại xen lẫn Ma khí hắc ám, sâu u mà lạnh như băng, để cho người toàn thân băng hàn, cảm thấy một cỗ khí tức cực kỳ áp lực.
Mộng Thương Sinh ở trong hai loại pháp tắc tràn ngập, đột phá đến Hoàng Thiên Cảnh!
Thật lâu sau, thiên địa pháp tắc chậm rãi tiêu tán, hào quang trên người Mộng Thương Sinh thối lui, đôi con ngươi tang thương mà thâm thúy mở ra, mọi người phảng phất như thấy được Tinh Không trải rộng, rực rỡ tươi đẹp.
Hắc y trên người Mộng Thương Sinh cũng biến thành trường bào nguyệt bạch, dáng người hắn thon dài, tóc đen rối tung ở sau ót, mặt như quan ngọc, mục như lãng tinh, tản mát ra một cỗ khí chất thần bí mà phiêu dật, để cho người không dám nhìn gần.
Hắn từ trong hư không đi tới, như một đạo thần hồng, lập tức đi đến trước mặt Dịch Thiên Cơ, sau đó trùng trùng điệp điệp quỳ xuống, dập đầu.
- Sư tôn, mười mấy năm nay... Đồ nhi bất hiếu!
Mộng Thương Sinh cúi đầu, thanh âm run rẩy, có một loại cảm xúc không thể ức chế.
Dịch Thiên Cơ nước mắt tuôn đầy mặt.
- Thương Sinh... Mau đứng lên! Hôm nay, hết thảy đều đi qua!
Dịch Thiên Cơ run rẩy nâng Mộng Thương Sinh dậy, cảm giác được lão hoài an lòng, nhìn Mộng Thương Sinh tài trí bất phàm, trên mặt lộ ra thần sắc thoả mãn cùng cảm khái.
- Đại sư huynh!
Tâm tình của Dịch Phi, Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long cũng có chút kích động, đi tới nói khẽ.
- Nhị sư đệ, Tam sư đệ, Tứ sư đệ!
Mộng Thương Sinh gật đầu cười, ngày hôm nay Thiên Đạo Phong nhất mạch tứ đại đệ tử tề tụ, Phong Thiên Quân cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão ở một bên cũng có chút vui mừng.
- Đại sư huynh, trước kia ta vẫn còn buồn bực, rốt cuộc là ai lại nhiều lần cứu ta, không nghĩ tới dĩ nhiên là Đại sư huynh!
Khương Tư Nam khẽ cười nói.
- Tư Nam, trước kia ta không bạo lộ thân phận, cũng là bất đắc dĩ, bất quá cũng may ngươi thiên phú tuyệt luân, hôm nay cũng đạt tới đỉnh phong quan sát toàn bộ Chân Cương giới! Sư huynh đệ chúng ta tầm đó cũng đừng có khách khí như vậy, lại nói tiếp ở Tinh Tuyệt Cổ Thành, vẫn là may mắn mà có ngươi ta mới có thể lấy được Cửu Diệp Hoàn Hồn Thảo!
Mộng Thương Sinh khẽ cười nói, trong ánh mắt của hắn cũng có một tia cảm thán, hôm nay chiến lực của Khương Tư Nam hắn nhìn ở trong mắt, loại tư chất yêu nghiệt này, coi như là hắn cũng cảm giác có chút khiếp sợ.
- Hắc hắc, Đại sư huynh nói đúng, đều là người một nhà, cái gì cảm tạ không cảm tạ, hôm nay Ngũ Hành Thánh Tông, Nhật Nguyệt thần giáo, Huyết Ma Tông cùng Yêu Thần Cung đã bị bắt, nhất là lão già Đệ Nhất Thánh kia, các ngươi nói nên xử trí bọn hắn như thế nào?
Dịch Phi cũng đi tới, cười hắc hắc nói.
- Đại sư huynh, ngươi cứ nói đi?
Khương Tư Nam nói khẽ, ngoại trừ Yêu Thần Cung, ba đại tông môn khác chẳng những là thủ phạm trong Đại La chi kiếp, lúc này đây càng là giết không ít đệ tử của Đại La Thiên Tông cùng với mấy đại tông môn khác.
Sắc mặt bọn người Ngũ Đạo Tông, Đệ Nhất Thánh tái nhợt, trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi không che dấu được, hôm nay sinh tử của bọn hắn đều ở trong một ý niệm của những người này, coi như bọn hắn sớm nghĩ đến kết quả, nhưng mà giờ phút này vẫn nhịn không được toàn thân run rẩy.
Nhất là Đệ Nhất Thánh, hắn biết rõ vô luận như thế nào, Mộng Thương Sinh cũng sẽ không bỏ qua hắn, phải biết người Mộng Thương Sinh hận nhất, ngoại trừ Trọng Lê Trận Vương, chỉ sợ sẽ là hắn rồi.
Mười mấy năm trước Đại La chi kiếp, hắn cũng là người trợ giúp lớn nhất trong đó.
Quả nhiên, Mộng Thương Sinh đạm mạc quét mắt nhìn bọn hắn, chậm rãi nói:
- Nếu giết bọn chúng đi như vậy, chỉ sợ quá tiện nghi bọn hắn rồi! Ta có một loại thủ đoạn, có thể luyện chế bọn chúng thành Ma Khôi, Thông Thiên Cảnh trở lên luyện thành Ma Khôi, dưới Thông Thiên Cảnh toàn bộ khu trục, từ nay về sau để cho Ngũ Hành Thánh Tông, Nhật Nguyệt thần giáo, Huyết Ma Tông cùng Yêu Thần Cung triệt để tiêu tán khỏi Chân Cương giới!
- Luyện chế thành Ma Khôi?
Sắc mặt bọn người Ngũ Đạo Tông cùng Đệ Nhất Thánh trắng bệch, không có một tia huyết sắc.
Bọn hắn thấy được Khôi Lỗi Ám Ma tộc bên người Mộng Thương Sinh, nếu thật sự giống như những Ám Ma tộc kia, đây tuyệt đối là muốn sống không được muốn chết không xong, so với chết còn thảm hơn, từ nay về sau chỉ có thể trở thành Khôi Lỗi tê liệt, đần độn.
- Mộng Thương Sinh, ngươi mơ tưởng! Cho dù chúng ta chết, cũng sẽ không để ngươi luyện thành Ma Khôi!
Ngũ Đạo Tông, Nhâm Thiên Hành, Thị Huyết Vương, Yêu Thần… đều quát lên, nhưng lại không khỏi có một ít ngoài mạnh trong yếu.
Phong Thiên Quân vẫn còn có chút không đành lòng, khẽ cau mày nói:
- Những người này đều là một đời kiêu hùng, giết thì giết, nếu luyện chế thành Ma Khôi, có phải quá tàn nhẫn hay không?
- Tàn nhẫn?
Đoan Mộc Cuồng xùy cười một tiếng, không chút lưu tình nói:
- Luyện chế thành Ma Khôi ta xem vẫn là tiện nghi bọn hắn, muốn ta nói, nên lấy Nguyên Thần của bọn hắn dùng Cửu U chi hỏa thiêu đốt vạn năm, để cho bọn hắn nếm thống khổ cực hạn nhất của thế gian, muốn sống không được muốn chết không xong, cuối cùng lại để cho bọn hắn trọn đời không được siêu sinh!
Ánh mắt của Đoan Mộc Cuồng rất lạnh, vừa nghĩ tới Đoan Mộc Sương hôm nay còn nằm ở trên giường, hắn liền hận không thể bầm thây những người kia thành vạn đoạn.
Đại La Thiên Tông, Đan Khí Tông, Thiên Duyên Tông, Tịch Diệt Ma Môn cùng U Minh Cung cuối cùng thương lượng ra kết quả là, cường giả Thông Thiên Cảnh trở lên của bốn đại tông môn, tất cả đều giao cho Mộng Thương Sinh luyện thành Ma Khôi, mà những môn nhân đệ tử khác thì toàn bộ khu trục, từ hôm nay bắt đầu, bốn đại tông môn coi như là triệt để biến mất khỏi Chân Cương giới.
- Chư vị, sở dĩ Ngũ Hành Thánh Tông được xưng đệ nhất thiên hạ tông, cũng là bởi vì bọn hắn chiếm cứ hạch tâm của Chân Cương Đại Lục, vơ vét tài nguyên vô tận, hôm nay chúng ta đã diệt Ngũ Hành Thánh Tông, không bằng đi bảo khố của Ngũ Hành Thánh Tông một chuyến, như thế nào?
Dịch Thiên Cơ khẽ mĩm cười nói, hôm nay có thể nói là đã đến thời điểm chia của.
Nếu bàn về tài nguyên bảo vật, Ngũ Hành Thánh Tông nhất định là viễn siêu mấy đại tông môn khác, nếu không cũng sẽ không có nhiều cường giả như vậy, chỉ là Ngũ Hành Thánh Tông thì có trên trăm Vương giả, có thể so với ba đại tông môn khác cộng lại.