Nhưng ở trong Hóa Long Trì, lợi dụng bí thuật vô thượng của Long tộc, hấp thu Long huyết, đúc thành thân hình hoàn mỹ, rất có thể lực lượng huyết mạch đã nhận được đột phá lần nữa!
Nghĩ đến đây, coi như là Ngao Hinh Nhi, trong lòng cũng có chút kích động.
Phải biết rằng, bảy trảo huyết mạch ở Thái Sơ Đại Thế Giới, là ít có khả năng tồn tại, bởi vì này đã đại biểu cho cực hạn của huyết mạch Long tộc, chỉ có Long tộc vũ hóa phi tiên, mới có thể đạt tới bảy trảo huyết mạch.
Nếu Long Hoàng thật sự đột phá, liền ý nghĩa hắn phá vỡ cấm kị này, đã trở thành đệ nhất Long từ trước đến nay, chưa thành tiên đã có bảy trảo huyết mạch!
Mà trong Long tộc, xuất thân cao quý, nơi phát ra địa vị cùng thực lực, tất cả đều là nguồn gốc từ huyết mạch, hơn nữa mỗi đẳng cấp có phân chia nghiêm khắc, huyết mạch đẳng cấp cao đối với huyết mạch cấp bậc thấp, có tác dụng áp chế cực kỳ cường đại.
Như Hoàng giả Long tộc, Ngao Hinh Nhi là ngũ trảo Hoàng tộc huyết mạch, bởi vậy có thể một mực áp chế Ngao Vân bốn trảo Vương tộc huyết mạch.
Nếu như Long Hoàng thật sự đạt đến bảy trảo huyết mạch, chống lại bốn trảo huyết mạch Ngao Trác, cơ hồ có thể nói là nghiền ép.
Chỉ là bởi vì tu vi của Ngao Trác vượt qua Long Hoàng, hơn nữa có ba kiện Tiên Khí Long tộc trấn tộc, cho nên thực lực cũng không thể đơn giản tính toán như vậy.
Nhưng bởi vì đã có lực lượng huyết mạch áp chế, Long Hoàng chiến thắng Ngao Trác sẽ có khả năng thật lớn!
- Lên Thiên Long Đài quyết sinh tử! Ngao Liệt, tuy ta không biết ngươi nơi nào đến lực lượng, nhưng ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi!
Ánh mắt Ngao Trác lóe lên, lộ ra một tia sát cơ tàn nhẫn.
Hôm nay đã xé toang da mặt, vậy hắn cùng Ngao Liệt tầm đó nhất định không chết không ngớt, dứt khoát liền xé đi ngụy trang, trực tiếp đối chọi gay gắt.
- Vãn bối Ngao Liệt, dùng danh nghĩa Tổ Long tỉ, khẩn cầu ba vị lão tổ tống xuất Thiên Long Đài!
Trong ánh mắt Long Hoàng lộ ra một tia phong mang, trong tay của hắn lóe lên hào quang, xuất hiện một ngọc tỷ kim sắc, phía trên có Cửu Long quay quanh, trông rất sống động, Long uy tràn ngập, tản mát ra khí cơ mênh mông mà thần bí.
- Tổ Long tỉ?
Ánh mắt Ngao Trác lóe lên, lộ ra thần sắc tham lam.
Đây là chí bảo hắn tha thiết ước mơ, phải biết rằng hắn hao tổn tâm cơ, không tiếc cùng Thần Tiêu Cung hợp tác, vì cái gì, không phải là muốn lợi dụng Cửu Thiên Lôi Thần kiếm, phá vỡ Tổ Long Thiên Bích sao?
Nhưng kỳ thật còn có một loại phương pháp khác, là Tứ đại trấn tộc Tiên Khí đồng thời bị hắn luyện hóa, là hắn có thể tiến vào Tổ Long Thiên Bích.
Xem ra hôm nay là trời cũng giúp ta, Tổ Long tỉ nên quy về tay ta!
Trong nội tâm Ngao Trác thầm suy nghĩ, vẻ tham lam trong ánh mắt càng ngày càng hừng hực.
Vừa lúc đó, một tiếng thở dài sâu kín ở trong đại điện vang lên.
- Các ngươi vốn là thúc cháu, đều là trụ cột của Tổ Long cung ta, chẳng lẽ thật sự đến trình độ lấy cái chết tương bác sao?
Thanh âm già nua rõ ràng truyền vào trong tai mỗi người.
Nhưng thanh âm này cũng rất kỳ dị, rõ ràng là một giọng nói, lại ẩn chứa ba loại chấn động, phảng phất như là ba người đồng thời vang lên.
- Này là ba vị tiền bối xưa nhất của Long tộc ta, ngày thường không để ý tới thế sự, nghe nói đã tồn ở trên vạn năm, bọn hắn khống chế Thiên Long Đài, rất khó gặp, nghe nói chỉ có thời khắc Tổ Long cung sinh tử tồn vong, bọn hắn mới có thể hiện thân!
Ngao Hinh Nhi nhỏ giọng giải thích với Khương Tư Nam.
Long Hoàng ngẩng đầu, chắp tay thi lễ nói:
- Ba vị tiền bối, Ngao Trác ở mười mấy năm trước hãm hại ta, cơ hồ kéo Tổ Long cung ta vào chỗ vạn kiếp bất phục, ta đã không có thúc thúc như vậy, hôm nay ta cùng hắn tầm đó, nhất định chỉ có thể bảo tồn một người!
- Hừ!
Ngao Trác hừ lạnh một tiếng nói:
- Ba vị tiền bối, kính xin tế ra Thiên Long Đài, hôm nay chúng ta chỉ có thể không chết không ngớt!
Chứng kiến Long Hoàng cùng Ngao Trác đều kiên quyết như thế, trong hư không vang lên một tiếng thở dài.
- Được rồi! Các ngươi đã quyết định, vậy thì lên Thiên Long Đài đi!
Thật lâu sau, một thanh âm nhàn nhạt ở trong hư không vang lên.
Oanh!
Thần quang sáng chói chói mắt, trên không đại điện, hư không phá vỡ, phảng phất như bị lực lượng nào đó ngạnh sanh đào đi một nửa, một ngọc đài ám kim sắc xuất hiện ở trong hư không.
Có Hỗn Độn Khí lưu lượn lờ, Tiên quang tràn ngập, phía trên điêu khắc lấy rất nhiều loại phù văn người xem không hiểu, tản mát ra khí tức trầm trọng cổ xưa.
Hơn nữa trên ngọc đài, vết máu loang lỗ, tràn đầy sát khí, để cho người xem xét, liền không nhịn được tâm hồn rung động lắc lư.
Vèo!
Một đạo lưu quang sáng chói lập loè, Ngao Trác trực tiếp thả người tiến vào trong Thiên Long Đài, xoay đầu lại nhìn Long Hoàng nói:
- Ngao Liệt, chất nhi của ta! Hôm nay liền để cho ta tới nhìn xem, vài chục năm này ngươi có bao nhiêu tiến bộ!
Trên mặt Ngao Trác tràn đầy sát cơ, thanh âm vô cùng bá khí.
Hiển nhiên hắn tự tin mãnh liệt, đối với Ngao Trác mà nói, hắn cũng không muốn cùng Long Hoàng liều mạng, như vậy chỉ biết làm cho Tổ Long cung đụng phải tổn thất thật lớn.
Dù sao hắn vẫn là người Tổ Long cung, cũng không muốn hủy diệt tổ nghiệp.
Vì vậy, Long Hoàng đề nghị lên Thiên Long Đài, là hợp ý của hắn.
Ngao Trác có tự tin cực kỳ cường đại, khống chế ba kiện trấn tộc Tiên Khí, hơn nữa tu vi của hắn ở rất nhiều năm trước đã tiến vào Chí Tôn, hôm nay đạt đến đỉnh phong, mà Long Hoàng xem xét liền biết là vừa vặn đột phá.
Chí Tôn tầm đó cũng có chênh lệch cực lớn, để cho Ngao Trác có tin tưởng có thể chiến thắng Long Hoàng.
- Nhìn hai người bọn họ, không có mệnh lệnh của ta, không cho phép bọn họ ly khai!
Long Hoàng liếc nhìn Lôi Anh cùng Lôi Chấn thật sâu, phân phó đám người Ngưu Thiết Sơn, ánh mắt bọn họ đều lóe lên, ầm ầm ứng thuận.
Tuy bị nhốt nhiều năm, chiến lực giảm nhiều, nhưng hơn mười vị Chí Tôn trông coi Lôi Anh cùng Lôi Chấn vẫn là dễ dàng.
Tuy sắc mặt của Lôi Anh cùng Lôi Chấn hết sức khó coi, nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Oanh!
Dưới chân Long Hoàng đạp mạnh, tựa như lưu tinh va chạm đại địa, cả người như một đạo Lôi Đình sáng chói, lập tức xuyên qua hư không vô tận, bắn vào trong Thiên Long Đài.
Ở trong mắt mọi người, Thiên Long Đài thoạt nhìn không lớn, nhưng sau khi Long Hoàng cùng Ngao Trác tiến vào, lại như một mảnh thiên địa bao la vô tận, nội uẩn không gian thật lớn.
- Ngao Liệt, ta thật không biết, ngươi rốt cuộc là ngốc đến muốn đi tìm cái chết, hay thật cho rằng có thể đối kháng được ta?
Trong ánh mắt Ngao Trác lộ ra một tia trêu tức cùng thần sắc tàn nhẫn, phảng phất như hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của hắn, ngay tiếp theo khí tức cũng trở nên vô cùng cuồng dã cùng bá đạo.
- Ít nói nhảm! Muốn đánh thì đánh đi!
Long Hoàng cười lạnh một tiếng, dưới chân đột nhiên đạp mạnh, lực lượng toàn thân dâng lên, nắm đấm lập tức kịch liệt bành trướng, tản ra vô cùng hào quang, đột nhiên một quyền oanh về phía Ngao Trác.