Trong lòng Khương Tư Nam so đo, nhìn Lý Kim Long đưa mắt liếc ra ý, Lý Kim Long hiểu ý, hai người cẩn thận tiềm hành về phía Hắc Sơn.
Hắc Sơn thật lớn, kéo hơn nghìn dặm, cao hơn vạn trượng, tựa như một hung thú ẩn núp, càng tới gần, Khương Tư Nam càng cảm giác được Hắc Sơn bất phàm.
Mà Hắc Sơn bộ lạc ngay ở trong một sơn cốc, Khương Tư Nam cảm nhận được những cường giả Bạch Cốt tông kia ở bốn phía Hắc Sơn, vây khốn Hắc Sơn bộ lạc.
Thần thức chi lực càn quét hư không, tràn đầy khí tức Hoàng đạo, để cho hư không run nhè nhẹ, Khương Tư Nam biết rõ đây là cường giả Bạch Cốt tông vì phòng ngừa Hắc Sơn bộ lạc có người đào tẩu, mà phái Hoàng giả ngày đêm dùng thần thức nhìn quét, thần thức của Hoàng giả đủ để phiến bao vây cả Hắc Sơn sơn mạch, bởi vậy ngay cả một con ruồi cũng rất khó từ trong sơn cốc bay ra.
Cũng không biết Khương Linh San cùng Khương Như Phong là trốn ra như thế nào.
Thời điểm Khương Tư Nam sắp tới gần Hắc Sơn, cũng cảm giác được phía trước có thần thức Hoàng giả càn quét, liền cùng với Lý Kim Long chậm rãi lui trở lại.
Tuy Già Thiên Bí Thuật cực kỳ bất phàm, nhưng hôm nay Khương Tư Nam còn làm không được, ở dưới một Hoàng giả ngày đêm không ngừng dùng thần thức nhìn quét mà không hiện nguyên hình, cho nên hắn chỉ có thể lui ra ngoài thay phương pháp.
- Đi mau! Tiểu tử, ngươi đã không thức thời như thế, đợi lát nữa xem lão tử xử lý ngươi như thế nào...
Vừa lúc đó, Khương Tư Nam nghe được bên cạnh truyền đến một giọng nói, mang theo trêu tức cùng băng lãnh.
- Qua đi xem!
Khương Tư Nam nhìn Lý Kim Long đưa mắt liếc ra ý, hai người cẩn thận từng li từng tí đi tới.
Khương Tư Nam phát hiện, từ bên cạnh bay tới hai Vương giả, đều là trung niên đạo nhân, nhưng khuôn mặt hung ác, ánh mắt nham hiểm, không có một chút tiên phong đạo cốt, dùng một xiềng xích màu đen, khóa lại một thiếu niên thoạt nhìn mười mấy tuổi.
Thiếu niên kia môi hồng răng trắng, thoạt nhìn có chút tuấn lãng, chỉ là giờ phút này thoạt nhìn sắc mặt rất yếu ớt, khóe miệng có một tia máu, áo trắng trên người đã rách nát, vô số vết roi cho thấy từng vết máu.
Mà một Vương giả hơi mập thỉnh thoảng rút một tát, thiếu niên kia không rên một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy quật cường, chỉ là cái trán trắng bệch, có mồ hôi rất nhỏ, cho thấy hắn đang chịu đựng thống khổ cực hạn.
- Đại ca, thật không ngờ vẫn có cá lọt lưới, hắc hắc, chỉ cần từ trong miệng tiểu tử này khảo vấn ra tình huống của Hắc Sơn bộ lạc, huynh đệ chúng ta ở trước mặt tông chủ có thể lập được đại công!
Vương giả hơi gầy cười hắc hắc nói, trong ánh mắt tràn đầy đắc ý.
- Đúng vậy! Tuy Tông chủ vây khốn Hắc Sơn bộ lạc, nhưng đối với cường giả trong đó cũng rất kiêng kị, Khương tộc ở Hắc Sơn bộ lạc, tuy huyết mạch bạc nhược yếu kém, nhưng đồng dạng tu luyện Ngọc Hoàng kinh, chiến lực vô cùng cường đại, nếu không có đầy đủ nắm chắc, tông chủ cũng không dám đơn giản động thủ!
Vương giả hơi mập lạnh lùng cười cười, trong tay lại quất một tát.
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi không nói lời nào, chúng ta sẽ không có biện pháp! Đợi lát nữa tông chủ thi triển Sưu Hồn Thuật, chẳng những sẽ để cho ngươi nếm đến thống khổ cực hạn, hơn nữa những bí mật ngươi thủ vững kia cũng bảo vệ không được, hắc hắc, ta ngược lại muốn nhìn đến lúc đó ngươi còn có cốt khí hay không!
Vương giả hơi mập cực kỳ khó chịu thiếu niên này, thiếu niên này là bởi vì đi ra ngoài hái thuốc, cho nên mới đi ra Hắc Sơn sơn mạch, trên đường trở lại bị hai Vương giả của Bạch Cốt tông bắt được.
Bọn hắn vốn mừng rỡ như điên, muốn từ trong miệng thiếu niên này khảo vấn ra tình huống của Hắc Sơn bộ lạc, nhưng thiếu niên này quật cường như thế, vô luận bọn hắn tra tấn như thế nào, sử dụng thủ đoạn ác độc gì, thiếu niên cũng không rên một tiếng, chỉ yên lặng chịu được.
Nhưng bọn hắn lại không dám sử dụng Sưu Hồn Thuật, chủ yếu là mặc dù thiếu niên này chỉ là Thông Thiên Cảnh, nhưng cường giả Khương tộc đều cô đọng ra Ngọc Hoàng thần quang, chính là đại sát khí diệt Nguyên Thần của người, coi như là hai Vương giả này cũng không dám đơn giản tiến vào trong thức hải của thiếu niên.
Cho nên cuối cùng bọn hắn không thể làm gì, chỉ có thể mang thiếu niên này trở về gặp tông chủ Bạch Sát, dùng tu vi thần thông của Bạch Sát, nhất định có thể thi triển Sưu Hồn Thuật, điều tra bí mật trong thần thức của thiếu niên.
Thiếu niên biến sắc, lộ ra một cỗ quyết tuyệt, mặc dù hắn biết hiện tại lợi dụng Ngọc Hoàng thần quang tạm thời bảo vệ thức hải của mình, nhưng tu vi dù sao vẫn quá yếu, ở trước mặt cường giả Hoàng đạo khẳng định không có bất kỳ sức phản kháng.
Nghĩ tới đây, trong nội tâm thiếu niên âm thầm kiên định, vô luận như thế nào cũng không thể bị sưu hồn, nếu không tộc nhân trong bộ lạc liền nguy hiểm.
Chỉ là có chút xin lỗi cha rồi, mình đi ra ngoài còn không có tìm được Thánh Dược trị liệu cho cha, hơn nữa mình còn rơi vào tay địch nhân.
Ngay thời điểm thiếu niên chuẩn bị kết thúc mình, bỗng nhiên một đạo kiếm quang ngang trời mà đến, kiếm quang khủng bố, nhanh đến cực hạn, lập tức liền chém nát Vương giả gầy, trên hư không, huyết vũ bay tán loạn, thoáng cái liền để cho Vương giả khác cùng thiếu niên Khương tộc kia sợ ngây người.
- Không tốt!
Vương giả hơi mập khác sắc mặt đại biến, trong ánh mắt lộ ra một tia hoảng sợ, hắn lập tức muốn báo động, nhưng lúc này hắn phát hiện, ở trước mắt hắn có một đạo thần kiếm kim sắc, đang phun ra nuốt vào phong mang, cách mi tâm hắn ba thốn, phong mang kinh khủng kia để cho hắn như rơi băng uyên, cảm thấy tử vong uy hiếp.
Mà ở trước mặt hắn, bỗng nhiên xuất hiện hai người, một thiếu niên mặc áo trắng, còn có một đại hán khôi ngô mặt thẹo, đầu trọc.
- Các ngươi... Các ngươi đến cùng là người nào? Ta là Bạch Cốt tông trưởng lão, các ngươi cũng dám giết người Bạch Cốt tông, các ngươi chết chắc rồi, tông chủ nhất định sẽ bầm thây bọn ngươi vạn đoạn!
Nhìn hai người trước mặt, Vương giả hơi mập kinh hãi, thanh âm run rẩy nói, ẩn ẩn có chút ngoài mạnh trong yếu.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, lập tức có hai đạo kim quang phóng về phía Vương giả hơi mập, ánh mắt của hắn lập tức chấn động, thời gian dần qua lộ ra mê mang cùng ngốc trệ.
Chứng kiến thiếu niên Khương tộc tâm tính cứng cỏi như thế, trong nội tâm Khương Tư Nam tán thưởng, đối với người Bạch Cốt tông cũng càng thêm phẫn nộ.
Bởi vậy hắn vừa lên, trước hết giết một người, sau đó chẳng muốn nói nhảm liền thi
triển Sưu Hồn Thuật.