- Khương Tư Nam, chết đi cho ta!
- Giết!
Một đám cường giả ở sau lưng Vương Hạc Vân cũng gào thét một tiếng, sát khí trùng thiên, đột nhiên đánh về phía Khương Tư Nam.
- Muốn chết!
Con mắt của Khương Tư Nam lóe lên, nhìn chằm chằm Vương Hạc Vân, lập tức tế ra Kiếm Vương Khôi Lỗi.
Toàn thân Kiếm Vương Khôi Lỗi tản mát ra Thanh Đồng tiên quang, trong tay Cửu Tuyệt kiếm phun trào kiếm quang vô tận, từ trên chín tầng trời một kiếm chém rụng, lập tức thì có mấy nửa bước Vương giả trực tiếp hóa thành huyết vụ.
Oanh!
Kiếm quang ngang trời mà đến, phốc phốc phốc, đâm xuyên qua thân hình vô số cường giả, tất cả mọi người ngăn ở trước mặt Kiếm Vương Khôi Lỗi, mi tâm đều là huyết quang văng tung tóe, trong ánh mắt mang theo vẻ sợ hãi khó có thể tin, lập tức bị kiếm khí cắt thành nát bấy.
Gần kề chỉ một lát, Kiếm Vương Khôi Lỗi liền giết sạch hộ vệ do Vương Hạc Vân mang đến, con ngươi lạnh lùng vô tình nhìn thẳng Vương Hạc Vân.
- Khôi Lỗi có thể phát huy ra chiến lực Vương giả? Điều này sao có thể, ngươi sao có thể có loại chí bảo này?
Vương Hạc Vân cơ hồ bị sợ choáng váng, trong ánh mắt mang theo thần sắc khó có thể tin, không còn có bất luận vẻ hung hăng càn quấy, thậm chí tràn đầy một tia sợ hãi.
Hắn không biết sự tình trong Tinh Tuyệt Cổ Thành, tự nhiên không biết trong tay Khương Tư Nam có một Kiếm Vương Khôi Lỗi, hôm nay trên người Kiếm Vương Khôi Lỗi bạo phát ra lực lượng, để cho hắn cũng cảm giác được kinh hồn táng đảm.
Vương Hạc Vân bất quá chỉ là Vương giả sơ kỳ bình thường nhất, nhưng mà Kiếm Vương Khôi Lỗi trước mắt, tuy chiến lực cũng chỉ là Vương giả sơ kỳ, nhưng so với hắn lại cường đại hơn nhiều lắm.
- Giết hắn đi!
Khương Tư Nam lạnh giọng quát, thân hình Kiếm Vương Khôi Lỗi bắn lên, kiếm khí khủng bố mang tất cả tứ phương, Thanh Đồng cổ kiếm trong tay như một đạo Thiên Hà, bao phủ về phía Vương Hạc Vân.
- Khương Tư Nam, ta sẽ không bỏ qua ngươi a a!
Vương Hạc Vân gào thét một tiếng, lập tức tế ra một tấm chắn, phía trên lượn lờ lấy bảo quang hoa mỹ, phù văn lập loè, là một kiện Linh khí Vương phẩm phòng ngự cường đại.
Vương Hạc Vân tế ra tấm chắn, chặn kiếm quang trước mắt, mình thì đột nhiên chạy thục mạng, trước khi đi vẫn không quên buông một câu ngoan thoại.
Trong lòng của hắn kinh sợ nảy ra, căn bản không nghĩ tới vốn cho là đoán chừng Khương Tư Nam, nhưng mà thật không ngờ trong nháy mắt mình lại thành chó nhà có tang.
- Lúc trước hắn không có Khôi Lỗi cường đại như thế, nhất định là ở trong Tinh Tuyệt Cổ Thành lấy được, chẳng lẽ là hắn đã nhận được Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa? Nếu ta báo cáo tin tức này cho Ngũ Hành Thánh Tông, nhất định có thể có được ban thưởng thật lớn!
Trong nội tâm Vương Hạc Vân không ngừng hiện lên các loại ý niệm, cấp tốc chạy thục mạng về phương xa.
Ngay cả mọi người phía dưới cũng sợ ngây người.
Thành chủ cao cao tại thượng, tựa như Thiên Nhân, một Vương giả thông thiên triệt địa hôm nay như chó nhà có tang chạy trốn? Đây quả thực là bất khả tư nghị!
Không có người coi trọng Khương Tư Nam, đều cho là hắn tất nhiên sẽ chết ở trong tay Vương Hạc Vân, nhưng trong nháy mắt Kiếm Vương Khôi Lỗi xuất thế, một kiếm kinh thiên.
Trong đám người có ít người nhìn về phía Kiếm Vương Khôi Lỗi, trong ánh mắt lộ ra vẻ tham lam nồng đậm, thần sắc của bọn hắn biến ảo bất định, hiển nhiên là động tâm đối với chí bảo như vậy.
Nếu có thể giết Khương Tư Nam, Kiếm Vương Khôi Lỗi này há không phải là vật vô chủ?
Ở bọn hắn xem ra, thực lực của Khương Tư Nam cũng không tính cường đại, bất quá là Thông Thiên Cảnh, nếu không có Kiếm Vương Khôi Lỗi, sớm đã chết ở trong tay Vương Hạc Vân.
Oanh!
Vừa lúc đó, Lôi Đình sáng chói nổ vang, chung quanh Vương Hạc Vân đang cực tốc chạy thục mạng, bỗng nhiên xuất hiện vô số Lôi Đình sáng chói chói mắt, thông thiên triệt địa, lóe ra phong mang hủy diệt, trực tiếp bao phủ Vương Hạc Vân ở bên trong.
- Muốn đi? Ngươi đi được sao?
Thần sắc của Khương Tư Nam lạnh như băng, Thiên Cơ Trận Bàn trên tay hắn tản mát ra hào quang sáng chói, dẫn dắt Lôi Đình trên chín tầng trời, hóa thành một tòa Vương phẩm đại trận khủng bố, Thiên Lôi Bôn Đằng Đại Trận.
Sắc mặt Vương Hạc Vân lập tức liền trở nên cực kỳ khó coi, hắn ngoài mạnh trong yếu nhìn Khương Tư Nam phẫn nộ quát:
- Khương Tư Nam, Ngũ Hành Thánh Tông sẽ không bỏ qua ngươi, ngươi nhất định sẽ chết không có chỗ chôn!
- Này không cần ngươi quan tâm, hôm nay ta trước tiễn đưa ngươi xuống Địa ngục!
Khương Tư Nam lạnh giọng quát, Thiên Cơ Trận Bàn xoay quanh chuyển động, đạo đạo Lôi Đình cuốn động, tựa như Chân Long lao nhanh, lập tức hóa thành một mảnh Lôi Hải khủng bố, thanh âm kêu thảm của Vương Hạc Vân từ trong đó vang lên, cũng không lâu lắm liền triệt để im bặt, hồn phi phách tán.
Khương Tư Nam lăng không mà đứng, nhàn nhạt nhìn mọi người, những người vốn đánh chủ ý Kiếm Vương Khôi Lỗi kia, lập tức liền ra một thân mồ hôi lạnh, thầm nghĩ trong lòng may mắn.
Không nghĩ tới Khương Tư Nam khủng bố cùng hung tàn như vậy, trực tiếp chém giết một Vương giả!
Giờ phút này Kiếm Vương Khôi Lỗi cũng chém vỡ tấm chắn, hóa thành một đạo lưu quang bị Khương Tư Nam thu vào.
Khương Tư Nam từ trong hư không bay xuống trong Truyền Tống Trận, tra Linh Thạch vào, lập tức một mảnh hào quang sáng chói lập loè, Khương Tư Nam biến mất ở trong Thanh Hà Thành.
Sau khi Khương Tư Nam rời khỏi, đám người lập tức liền nổ tung, tất cả mọi người cũng không nghĩ tới, Khương Tư Nam ở hơn một năm sau trở lại, vậy mà cường thế chém giết một Vương giả, liên tưởng đến Đại La Thiên Tông hôm nay tao ngộ, tất cả mọi người biết rõ, chỉ sợ Chân Cương giới lại muốn nhấc lên đại phong bạo rồi.
...
Mà giờ khắc này, Khương Tư Nam trải qua nghìn vạn dặm truyền tống, xuất hiện ở trong Đại La Thiên Tông.
Đại La Thiên Tông Truyền Tống Trận chính là hạch tâm trọng địa, ở trong Đại La Thiên Cung, có rất nhiều cường giả trông coi, khi Khương Tư Nam vừa từ trong Truyền Tống Trận đi ra, cũng cảm giác được bốn phía Truyền Tống Trận có vô số đạo khí tức cường đại phóng lên trời.
- Người nào?
Một tiếng Lôi Đình quát lớn vang lên, cường giả chung quanh Truyền Tống Trận khí tức mãnh liệt, lập tức liền tập trung vào Khương Tư Nam, phảng phất như chỉ cần hắn một có dị động, sẽ phát động công kích Lôi Đình.
- Ba Vương giả, ba mươi sáu vị nửa bước Vương giả, quả thật là trận chiến thật lớn!
Khương Tư Nam cảm thụ được khí tức chung quanh, nhàn nhạt nói, sau đó hắn lấy xuống áo choàng.