Nguồn:
- --------------
Về phần chính giữa đại điện, bị một đoàn hắc sắc quang mang nồng đậm bao vây, căn bản thấy không rõ lắm đồ vật trong đó, nhưng mà cổ chấn động này, ẩn ẩn truyền đến khí tức làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
- Ta nói các vị thí chủ, các ngươi cũng quá không hiền hậu a? Còn không qua đây hỗ trợ? Để cho ta một tiểu hòa thượng ở chỗ này đối phó tên to con, các ngươi không biết xấu hổ sao?
Phía trước, đao cương tràn ngập, Thiên Hà đảo ngược, mỗi một đao cơ hồ đều có Khai Thiên Tích Địa sức mạnh to lớn, tản mát ra thần mang khủng bố, nhưng mà tiểu hòa thượng kia như cá chạch trơn trượt, tổng có thể ở trước mắt nguy hiểm né qua chiến đao trong tay tượng đá, hơn nữa vung Mộc Ngư dùng sức đập đến.
Tiểu hòa thượng một bên chiến đấu, còn một bên quay đầu, đối với Đoan Mộc Hàn cùng Khương Tư Nam trợn trắng mắt nói.
Ầm ầm!
Tượng đá bị tiểu hòa thượng đập trở mình trên mặt đất, nhưng mà lại lập tức đứng lên, chiến đao màu đen trong tay vô cùng sắc bén, chém tới cổ tiểu hòa thượng, sợ tới mức tiểu hòa thượng lập tức nhảy dựng lên, cầm Mộc Ngư ngăn cản trước người.
- Ai bảo ngươi không có việc gì lộn xộn đồ vật trong cung điện, tám kiện Linh khí Tuyệt phẩm kia hình như là một loại trận pháp, bị ngươi lấy đi Mộc Ngư trên đầu của hắn, tượng đá không cùng ngươi dốc sức liều mạng mới lạ!
Khương Tư Nam trợn trắng mắt, tức giận nói, cùng Đoan Mộc Hàn xông tới.
Tiểu hòa thượng kia tuổi không lớn, khoảng tám chín tuổi, nhưng mà tu vi cũng đạt tới Anh Thiên Cảnh viên mãn, hơn nữa toàn thân là bảo, áo cà sa kim sắc, Mộc Ngư trong tay, tràng hạt trên cổ, còn có ngọc bội bên hông, tất cả đều tản ra hào quang óng ánh.
Khương Tư Nam cảm giác sợ hãi thán phục không thôi, tám chín tuổi có thể đạt tới cảnh giới như thế, tiểu hòa thượng này chỉ sợ mới là tuyệt thế yêu nghiệt, khẳng định lai lịch phi phàm.
- Tiểu Hàn, bên ngoài người Ngũ Hành Thánh Tông, Nhật Nguyệt thần giáo còn có Đan Khí Tông đang phá trận, chỉ sợ không bao lâu sẽ tiến vào cung điện, chúng ta nhất định phải thừa dịp bọn hắn chưa đến ly khai nơi đây, cho nên trước giải quyết tượng đá này a!
Khương Tư Nam nói với Đoan Mộc Hàn, Phong Lôi Kiếm trong tay ông ông tác hưởng, tản mát ra thanh âm rồng ngâm, một kiếm chém về phía tượng đá, tử khí tung hoành, kiếm quang cuồn cuộn.
Loong coong!
Nhưng mà Phong Lôi Kiếm trảm lên người tượng đá, phát ra một hồi tiếng kim thiết giao kích, hỏa tinh bắn ra bốn phía, mặt ngoài tượng đá có rất nhiều phù văn lóe lên rồi biến mất, Phong Lôi Kiếm lập tức bị bắn ra, cả người Khương Tư Nam cảm thấy một cỗ cực lực phản chấn, ở trên không trung lui về phía sau mấy bước mới đứng vững.
- Thân hình thật cứng rắn, chỉ sợ đã đạt đến tình trạng chuẩn Linh khí Vương phẩm!
Trong nội tâm Khương Tư Nam sợ hãi thán phục không thôi, hắn phát hiện tượng đá này quả thực là một pháp bảo hình người, thân hình cứng rắn, bị khắc đầy phù văn, tính cả chiến đao trong tay, đều đạt đến uy năng chuẩn Linh khí Vương phẩm, trách không được khó chơi như thế.
- Thí chủ biết rõ sự lợi hại của nó đi à nha? Quả thực là một Kim Cương Bất Hoại, ngay cả Linh khí Vương phẩm cũng không thể phá vỡ thân thể của hắn!
Tròng mắt Tiểu hòa thượng nhanh như chớp loạn chuyển, nhìn Khương Tư Nam, ánh mắt sáng ngời, vui vẻ ra mặt nói.
- Nói như vậy, tượng đá này hẳn là một Khôi Lỗi!
Khương Tư Nam thì thào tự nói, bỗng nhiên nghĩ tới Kiếm Khôi Lỗi của mình, cùng tượng đá trước mắt là tương tự cỡ nào.
- Ồ? Thí chủ cũng biết Khôi Lỗi? Ta xem thí chủ thân có đại trí tuệ, đại nghị lực, cùng Phật môn ta hữu duyên, trên người càng có thêm phật tính, không bằng nhập Phật môn như thế nào?
Tiểu hòa thượng nghiêm trang nói, mắt to sáng lóng lánh, nhìn Khương Tư Nam, một bộ không có hảo ý.
Phanh!
Thân hình Tiểu hòa thượng cực kỳ quỷ dị, ở trong hư không lóe lên đến một bên khác, phảng phất như thuấn di, tránh thoát một đao bá đạo của tượng đá, sau đó Mộc Ngư lại nện lên đầu tượng đá, nện tượng đá lảo đảo, trực tiếp ngã xuống đất.
Ầm ầm!
Đoan Mộc Hàn tế ra Tịch Diệt Ma Luân, tản mát ra Lục Đạo Thần quang hủy diệt, từng sợi bao phủ ở trên người tượng đá, nhưng mà trên người tượng đá lộ ra hào quang vô cùng sáng chói, trường đao quét qua, cùng Tịch Diệt Ma Luân chạm vào nhau, lập tức quét phi ma luân, trên thân thể một chút thương ngấn cũng không có.
- Tiểu hòa thượng nhân tiểu quỷ đại, ngươi là đệ tử tông nào? Cái Phật môn chó má gì sao ta chưa nghe nói qua? Ta là đệ tử Đại La Thiên Tông, cùng Phật môn ngươi vô duyên!
Khương Tư Nam tức giận liếc mắt nhìn hắn, Phong Lôi Kiếm trong tay hào quang đại tác, ở trong hư không trôi nổi mà lên, biến thành một đạo kiếm quang hơn mười trượng, tử khí vô tận tràn ngập, trong nháy mắt kiếm khí như biển, mênh mông mãnh liệt, kiếm quang vô tận trực tiếp bao phủ tượng đá lại.
Boong boong loong coong!
Đồng thời Tịch Diệt Ma Luân cùng Mộc Ngư đồng thời vời đến, phóng ra thần uy vô tận, muốn tiến hành tuyệt sát đối với tượng đá.
Nhưng mà thanh âm kim thiết giao kích truyền đến, phảng phất như đập nện ở trên tảng đá cứng rắn, Khương Tư Nam phát hiện toàn thân tượng đá không có một vết thương, tất cả đều trơn nhẵn như kính, tượng đá cầm chiến đao gầm thét, ánh mắt lạnh thấu xương, đối kháng kiếm khí chung quanh.
- Không có một tia sơ hở sao?
Khương Tư Nam thì thào tự nói, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc như có điều suy nghĩ, đột nhiên con mắt sáng ngời, nhìn thẳng một địa phương trên người tượng đá.
- Nguyên lai ở chỗ này, ta liền nói a, nếu là Khôi Lỗi, liền khẳng định có hạch tâm năng lượng!
Khương Tư Nam mỉm cười, hắn chứng kiến tượng đá không biết là cố ý hay vô ý, một tay nắm lấy chiến đao màu đen, tay còn lại chắn bên hông, chỗ đó ở dưới kiếm mang công kích đến, có một tia hào quang yếu ớt lóe lên rồi biến mất.
Kiếm Khôi Lỗi cũng có hạch tâm năng lượng, là địa phương bỏ vào Linh Thạch Tuyệt phẩm, chỉ có đầy đủ Linh Thạch Tuyệt phẩm mới có thể thúc dục Kiếm Khôi Lỗi tiến hành công kích.
Hắn nghĩ tượng đá này cũng như thế, chỉ cần tìm được hạch tâm năng lượng của tượng đá, đánh nát hắn, cũng có thể để cho tượng đá đánh mất chiến lực.
Quả nhiên, ở trong một lớp công kích cuồng bạo, vẫn để cho hắn tìm được.
- Tiểu Hàn, tiểu hòa thượng, hạch tâm năng lượng của tượng đá này ở bên hông của hắn, một hồi toàn lực công kích chỗ đó, nhất định có thể phá hư tượng đá này!
Trong nội tâm Khương Tư Nam âm thầm truyền âm cho Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng, hắn cũng không biết tượng đá này có linh trí hay không, tuy tượng đá sẽ không nói chuyện, nhưng mà vì ổn thỏa... Hắn chỉ âm thầm dặn dò hai người bọn họ.
Ầm ầm!
Phảng phất như trong hư không vang lên một tiếng sấm, sau đó Tử sắc thần quang tung hoành tứ phương, rừng rực chói mắt, Lôi quang mênh mông mà mãnh liệt, pháp lực toàn thân Khương Tư Nam đổ xuống, Thần Tiêu Chân Lôi Đạo ở thời khắc này phát động, Lôi Đình cuồng bạo đập nện ở trên người tượng đá, tuy không cách nào phá hư nó, nhưng thực sự để cho toàn thân nó rung mạnh, đứng không vững.
Sau đó Đoan Mộc Hàn cũng ánh mắt lập loè, Huyền Minh chi khí vô tận bộc phát, trong đại điện lập tức sa vào một loại băng hàn cực độ, đón lấy tất cả Huyền Minh chi khí bao phủ tượng đá lại, lập tức kết băng, đã trở thành một băng điêu.
- Nhanh lên, ta kiên trì không được quá lâu!
Đoan Mộc Hàn hô lớn một tiếng, lúc này liền chứng kiến sắc mặt hắn trắng bệch, tượng đá tản mát ra khí tức cuồng bạo, Hàn Băng mặt ngoài xuất hiện vài khe hở!