- Khương Tư Nam, thức thời ngươi liền ngoan ngoãn thả ta, bằng không đợi ca ca ta đến, ngươi nhất định sẽ chết vô cùng thảm!
Trọng Sơn vừa nhìn thấy Khương Tư Nam, hai mắt cơ hồ muốn phun ra lửa, nghiến răng nghiến lợi nói.
Ba!
Khương Tư Nam một cái tát liền phiến tới, trực tiếp quất bay Trọng Sơn, sau đó hắn đi nhanh tới, một cước dẫm trên mặt Trọng Sơn.
- Lão già kia, ngươi rất hung hăng càn quấy a! Xem ra vừa rồi chịu khổ còn chưa đủ, ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?
Khương Tư Nam lạnh lùng nói, trong ánh mắt lộ ra sát cơ.
Toàn thân Trọng Sơn khẽ run rẩy, trong ánh mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, hắn phát hiện Khương Tư Nam đã sớm ở chung quanh bố trí xuống một tầng trận pháp ngăn cách, coi như là linh phù truyền tin của hắn cũng phát không ra.
Hắn đã triệt triệt để để trở thành dê đợi làm thịt.
- Ngươi... Ngươi muốn thế nào?
Ngữ khí của Trọng Sơn rốt cục nhũn ra.
- Này mới đúng nha!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Nếu ngươi ngoan ngoãn phối hợp, ta nói không chừng còn có thể lưu ngươi một mạng!
Con mắt của Trọng Sơn lập tức sáng ngời, hắn vốn cho là mình chết chắc rồi, nhưng nhìn ngữ khí của Khương Tư Nam, mình còn có cơ hội sống sót, hắn vội vàng gật đầu nói:
- Ta phối hợp, ta nhất định phối hợp, Khương thiếu gia, ngươi anh tài ngút trời, vô cùng yêu nghiệt, cũng đừng có chấp nhặt với ta a, coi ta là cái rắm trực tiếp thả a!
Trọng Sơn này cũng lưu manh, trực tiếp lên tiếng cầu xin tha thứ.
- Trước tiên giải Khổn Yêu Tác trên người Hùng đại ca, sau đó xóa Nguyên Thần ấn ký trên đó!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói.
Trọng Sơn vội vàng gật đầu, tâm niệm vừa động, Khổn Yêu Tác trên người Hùng Bá Thiên giống như một đạo Kim Xà, trực tiếp bay tới, Trọng Sơn xóa đi Nguyên Thần ấn ký của mình, cung kính đưa cho Khương Tư Nam.
- Khương thiếu gia, còn có gì phân phó không?
Trên mặt Trọng Sơn tràn đầy nịnh nọt, không dám có một tia bất mãn.
Khương Tư Nam nhận lấy Khổn Yêu Tác, nhìn kỹ một chút, phát hiện này là một kiện Linh khí chuẩn Vương phẩm, bất quá chất liệu cực kỳ cứng rắn, hình như là dùng gân Yêu thú nào đó luyện chế thành, hắn tiện tay ném cho Hùng Bá Thiên.
- Hùng đại ca, lão tiểu tử này trói ngươi thời gian dài như vậy, cái Khổn Yêu Tác này liền tặng cho ngươi coi như đền bù tổn thất!
Hùng Bá Thiên sững sờ, lập tức vui mừng quá đỗi, đây chính là một kiện Linh khí chuẩn Vương phẩm a, hắn ở đâu bái kiến bảo bối tốt như vậy, liền nhận lấy, nhìn Khương Tư Nam cảm kích cười, sau đó luyện hóa Khổn Yêu Tác.
Khương Tư Nam tùy ý liếc nhìn Trọng Sơn, nói:
- Ngươi nói một chút ngươi là làm sao phát hiện Thuần Dương Đan trì này?
Đây mới là vấn đề Khương Tư Nam nhất chú ý, hắn ý định ở đây bế quan tu luyện, nếu có người có thể đơn giản phát hiện, vậy nhất định sẽ có rất nhiều phiền toái.
Trọng Sơn vội vàng nói:
- Khương thiếu gia, cũng không phải ta phát hiện Thuần Dương chi địa này, mà là vì ta vốn ở trong tông bế quan, thẳng đến mấy ngày trước đây nghe nói Thượng Cổ di tích mở ra, ta mới đến thử thời vận, không nghĩ tới vừa tiến vào đã bị truyền tống đến nơi này...
Khương Tư Nam lập tức im lặng, lại là một gia hỏa vận khí tốt.
- Vậy Trọng Lê Trận Vương có tới không?
Trọng Sơn cẩn thận nhìn Khương Tư Nam nói:
- Hắn tự nhiên là đến, đã đi hạch tâm chi địa của Tinh Tuyệt Cổ Thành, Khương thiếu gia, nếu ngươi có thể bảo chứng tha ta một mạng, ta cho ngươi biết một thiên đại bí mật!
Trọng Sơn cắn răng một cái, trực tiếp nói, chủ yếu vẫn là Khương Tư Nam hung danh quá thịnh, hắn sợ Khương Tư Nam sau khi hỏi xong liền trực tiếp giết hắn.
- A? Thiên đại bí mật?
Khương Tư Nam có chút nghiền ngẫm nhìn Trọng Sơn, để cho hắn có chút sởn hết cả gai ốc.
- Thật là thiên đại bí mật, liên quan đến hạch tâm chi địa của Tinh Tuyệt Cổ Thành, chỉ cần phát Thiên Đạo thệ ngôn, thả ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!
Trọng Sơn vội vàng nói.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên.
- A? Bí mật về Tinh Tuyệt Cổ Thành sao? Tốt! Ngươi lưu lại Trữ Vật Giới Chỉ trên người, xóa ấn ký trên Kỳ Lân Vương giáp, nói cho ta biết bí mật này, ta sẽ tha ngươi đi!
- Cái gì?
Vẻ mặt Trọng Sơn đau lòng, Trữ Vật Giới Chỉ của hắn thì cũng thôi, nhưng mà Kỳ Lân Vương giáp là bảo bối tốt, coi như là ở trong Ngũ Hành Thánh Tông cũng không có bao nhiêu, nếu không phải Trọng Lê Trận Vương rất sủng ái hắn, làm sao có thể cho hắn bảo vật trân quý như thế.
Nhưng mà hôm nay tình thế so người cường, khi hắn chứng kiến ánh mắt của Khương Tư Nam sáng quắc, lập tức liền yên lặng, hắn cắn răng một cái nói:
- Tốt! Ngươi trước phát Thiên Đạo thệ ngôn đi!
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, bắn ra một giọt huyết dịch, sau đó nói với hư không:
- Khương Tư Nam ta, dùng danh nghĩa Thiên Đạo thề, chỉ cần Trọng Sơn cho ta tất cả bảo vật trên người, hơn nữa nói cho ta biết bí mật về Tinh Tuyệt Cổ Thành, ta liền tha hắn!
Theo hắn nói xong, trong hư không phảng phất như có đáp lại nào đó, một giọt huyết dịch của hắn hóa thành phù văn kỳ dị dung nhập vào trong hư không.
Thiên Đạo thệ ngôn chính là Tu Chân giả dùng danh nghĩa Thiên Đạo thề, nhất định phải tuân thủ, nếu dám vi phạm, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, cả đời không được tiến thêm, nặng thì bị Thiên Đạo đánh xuống thần phạt, hồn phi phách tán, trọn đời không được siêu sinh.
Trọng Sơn chứng kiến Khương Tư Nam xác thực phát Thiên Đạo thệ ngôn, lúc này mới có chút yên lòng, đau lòng lấy xuống Trữ Vật Giới Chỉ, hơn nữa xóa ấn ký trên Kỳ Lân Vương giáp, đưa cho Khương Tư Nam.
- Bây giờ nói a!
Trọng Sơn hít sâu một hơi, trong lòng của hắn đã đối với Khương Tư Nam hận đến cực hạn, âm thầm quyết định chỉ cần vừa ly khai nơi đây, liền tìm đại ca của mình Trọng Lê Trận Vương, nhất định phải giết Khương Tư Nam, đến lúc đó đồ đạc của mình hắn một phần không ít tất cả phải nhổ ra.
Trọng Sơn chậm rãi nói:
- Bí mật này là ta trong lúc vô tình nghe đại ca ta Trọng Lê Trận Vương cùng chưởng giáo Chân Nhân nói chuyện biết đến, nguyên lai Tinh Tuyệt Cổ Thành này chính là hơn một vạn năm trước cường giả Hoàng Kim tộc kiến tạo, sau khi Hoàng Kim Chí Tôn chết, Tinh Tuyệt Cổ Thành liền bị phong ấn, cho tới bây giờ mới xuất thế.