Lại càng không cần phải nói, Khương Tư Nam còn có đại sát khí Kiếm Vương Khôi Lỗi cùng Thiên Cơ Trận Bàn chưa có sử dụng, cho nên trận chiến đối mặt Đế Nhất này, Đế Nhất cơ hồ là bại hoàn toàn!
Vèo!
Nhưng mà vừa lúc đó, Khương Tư Nam bỗng nhiên cảm giác được một cỗ sát cơ trí mạng từ phía sau đánh úp lại, khí tức khủng bố để cho hắn thấy lạnh cả người, một cảm giác tử vong xông lên đầu.
Khương Tư Nam không cần suy nghĩ, thân hình đột nhiên tung lên, phát động Kỳ Tật Như Phong, cả người hắn phảng phất như dung nhập đến trong gió, có được cực tốc cùng nhẹ nhàng như phong, ở thời điểm suýt xảy ra tai nạn tránh khỏi.
Một ít tóc đen của hắn rơi xuống, trên mặt xuất hiện vết máu, vừa rồi nếu không phải hắn tránh nhanh, chỉ sợ giờ phút này đầu lâu đã bị người gọt sạch rồi!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, lăng không mà đứng, nhìn một phương hướng phía xa, lạnh giọng quát to:
- Bọn chuột nhắt dấu đầu lộ đuôi, cút ra đây cho ta!
Vừa rồi đạo hào quang cơ hồ chém giết Khương Tư Nam kia, là một đạo kiếm khí, mờ mịt lấy hào quang Ngũ Hành, sáng chói chói mắt, thoạt nhìn có một loại chấn động thần bí.
Sắc mặt của Khương Tư Nam rất ngưng trọng, kia chỉ là một đạo kiếm khí, nhưng lại cho hắn một loại uy hiếp trí mạng, để cho hắn sinh ra kiêng kị với người âm thầm xuất thủ kia.
Ông!
Hư không run rẩy, sau đó Tiên đạo chi hoa đua nở, Hư Không Kim Liên tách ra, tiên âm tràn ngập ở giữa thiên địa, từ chỗ sâu trong hư không đi tới một thân ảnh kim quang sáng chói.
Đó là một thân ảnh rất trẻ tuổi, tuy thấy không rõ khuôn mặt, nhưng cả người có một loại khí chất phiêu nhiên dục tiên, hồn nhiên không giống người thế gian, đôi con ngươi băng lãnh, lập tức liền nhìn thẳng Khương Tư Nam.
Thân ảnh trẻ tuổi kia, trên người mang theo một loại khí tức khủng bố, hạo hạo đãng đãng xông lên trời, để cho tất cả mọi người chung quanh cảm thấy khí tức cực kỳ áp lực.
- Bái kiến Thánh Tử!
Mọi người đang huyết chiến, ở thời khắc này đều ngừng lại, ngoại trừ số ít mấy người như Ngũ Đạo Tông cùng Trọng Lê Trận Vương, đệ tử, trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão khác của Ngũ Hành Thánh Tông đều khom mình hành lễ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kính sợ.
- Thánh Tử? Phô trương thật lớn!
Ánh mắt của Khương Tư Nam khẽ động, xem ra thân ảnh trẻ tuổi này, có lẽ là Thánh Tử thần bí của Ngũ Hành Thánh Tông, chỉ là không biết vì sao, ngay cả Thái Thượng trưởng lão của Ngũ Hành Thánh Tông cũng hành lễ với hắn, thân phận của Thánh Tử này không khỏi quá tôn quý đi.
Hơn nữa, Khương Tư Nam chứng kiến ngay cả trong ánh mắt Ngũ Đạo Tông cùng đám người Trọng Lê Trận Vương, cũng hơi không xem xét kỹ lộ ra một tia kính sợ.
Khương Tư Nam hơi nhíu mày, bỗng nhiên có một loại dự cảm bất hảo.
- Trở lại!
Trong Ttiên quang, thân ảnh trẻ tuổi kia nhàn nhạt hộc ra hai chữ, lập tức thiên địa cộng hưởng, có một loại lực lượng kỳ dị tràn ngập, mà giờ khắc này, Đế Nhất ở dưới chân Khương Tư Nam lập tức hóa thành một đạo kim quang, rơi vào bên cạnh thân ảnh trẻ tuổi kia.
- Thành sự không có, bại sự có thừa, một con sâu cái kiến cũng không đối phó được!
Thánh Tử nhàn nhạt nói, sau đó một đạo tiên quang sáng chói dung nhập đến trong thân thể Đế Nhất, khí tức của Đế Nhất vốn cực kỳ suy yếu, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được tăng cường, cũng không lâu lắm liền trở nên hoàn hảo như lúc ban đầu.
- Kẻ này nắm giữ một loại thần thông có thể lập tức bộc phát gấp trăm lần lực lượng, hơn nữa lực lượng thân thể vô cùng cường đại, ta không phải đối thủ!
Đế Nhất nhàn nhạt mở miệng, hắn đứng ở bên người Thánh Tử, rất tự nhiên dùng Thánh Tử vi tôn.
Thánh Tử nghe được, ánh mắt đột nhiên chấn động, chậm rãi nói:
- Thần thông có thể bộc phát gấp trăm lần lực lượng sao? Xem ra ta không xuất thủ không được a!
Khí tức trên người Thánh Tử thâm bất khả trắc, Khương Tư Nam thậm chí còn cảm nhận được trong nhãn quang của hắn, có một tia quang mang huyết sắc che dấu sâu đậm, tà dị thần bí, cực kỳ quái dị.
Thánh Tử trước mặt, cho Khương Tư Nam áp lực không thua đám người Trọng Lê Trận Vương chút nào, thậm chí còn muốn vượt qua!
Khương Tư Nam nhìn thẳng Thánh Tử đối diện, thanh âm lạnh lùng nói:
- Ngươi là Thánh Tử của Ngũ Hành Thánh Tông sao? Dấu đầu lộ đuôi, cũng không quá đáng là một tiểu nhân đánh lén sau lưng mà thôi!
- Dấu đầu lộ đuôi?
Trong thanh âm của Thánh Tử mang theo một tia trêu tức nói:
- Tiểu tử, không thể không nói ngươi rất cuồng vọng, tốc độ phát triển cũng rất nhanh, thiên phú vượt qua tưởng tượng của ta, cho nên ngươi có tư cách trở thành ta, cùng ta chung một chỗ hưởng thụ trường sinh bất tử!
- Ít nói nhảm, ngươi rốt cuộc là người phương nào?
Thanh âm của Khương Tư Nam rất lạnh, dự cảm bất hảo trong nội tâm cũng càng ngày càng mãnh liệt.
- Ta là người phương nào? Ta sợ sau khi ngươi thấy dung mạo của ta sẽ giật mình mà thôi! Nhưng bất kể như thế nào, hôm nay tất cả mọi người ở đây đều phải chết, ta sẽ nói cho ngươi biết, thì đã tính sao?
Thánh Tử phảng phất như lầm bầm lầu bầu, thanh âm nhu hòa mà mờ ảo, có một tia tiên quang kỳ dị từ trên người hắn chậm rãi rơi xuống, lập tức xuất hiện bộ dáng của hắn.
Đây là một nam tử hoàn mỹ vô khuyết, phong thần như ngọc, tóc dài màu đen không bị trói buộc tán lạc ở sau đầu, bận một bộ áo bào trắng, làm nổi bật ra dáng người cao to, cả người để lộ ra một cỗ khí chất tinh khiết bất nhiễm, bao phủ ở trong thiên hoa tiên âm, tựa như một Chân Tiên lâm thế!
Nhưng mà Khương Tư Nam xem xét, ánh mắt đột nhiên co rụt lại, mang theo thần sắc khó có thể tin, lên tiếng kinh hô nói:
- Ngươi là Đế Nhất?
Khương Tư Nam cảm xúc phập phồng, khó có thể bình tĩnh, để cho hắn khiếp sợ chính là, dung mạo của Thánh Tử lại giống Đế Nhất như đúc, ngoại trừ khí chất hơi có chút sai biệt, quả thực cùng là một người!
- Thánh Tử là Đế Nhất?
Ngay cả những người khác cũng lên tiếng kinh hô, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khiếp sợ, hôm nay thấy được dung mạo chính thức của Thánh Tử, đừng nói những người khác, ngay cả rất nhiều người của Ngũ Hành Thánh Tông, cũng khó có thể tin.
Bất quá, Khương Tư Nam vẫn nhạy cảm phát giác được, mấy Vương giả đỉnh cấp như Ngũ Đạo Tông, Trọng Lê Trận Vương không có lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên bọn hắn sớm đã biết rõ.