Long Hoàng thở dài một cái nói:
- Tiểu tử, ngươi thật đúng là lợi nhuận đại phát, ta có dự cảm, Càn Khôn Sơn Hà Đồ này nhất định là một loại bảo bối cực kỳ trọng yếu, nói không chừng trách nhiệm cứu vớt thế giới, còn cần ngươi đến hoàn thành a!
Sâu trong lòng đất, Vương Vũ Thần ôm Tiểu Đinh Đương khoanh chân mà ngồi, phiêu phù ở trong cung điện.
Phía dưới là một tế đàn màu đen, lượn lờ lấy ma vụ vô tận, một thi thể không đầu đứng ở trên tế đàn, không ngừng hấp thu Ma khí chung quanh, khí tức trở nên càng ngày càng lớn mạnh.
Mà ở bên ngoài tế đàn, một tầng hỏa diễm ba màu hừng hực thiêu đốt, rừng rực chói mắt, phảng phất như muốn đốt cả tế đàn thành tro tàn.
Hỏa diễm ba màu cực kì khủng bố, hư không chung quanh đều ẩn ẩn run rẩy, nhưng mà trên tế đàn có phù văn kỳ dị chấn động, thần liệm phong tỏa, ở trong ngọn lửa lù lù bất động, chỉ có một tia Ma khí bị đốt thành hư vô.
- Vương Vũ Thần, tiếp tục như vậy không được, tuy Tam Muội Chân Hỏa của ngươi rất lợi hại, nhưng mà tế đàn kia chính là một thân ma nguyên lực của Ma Tôn biến thành, hơn nữa bảo vệ nhục thể của hắn, dùng tốc độ này của ngươi, không có mười ngày nửa tháng, khẳng định không cách nào đốt diệt tế đàn, đầu lâu Ma Tôn chỉ sợ sắp trở lại rồi, sẽ không cho ngươi thời gian lâu như vậy!
Tiểu Đinh Đan trong ngực Vương Vũ Thần có chút lo lắng nói.
Vương Vũ Thần ngồi xếp bằng ở trong hư không, trường bào màu trắng nhiễm lên một tầng hỏa diễm, hắn mặt mày nhìn rất đẹp, có một loại khí khái hào hùng, cực kỳ kỳ dị, con ngươi như bảo thạch sáng chói, toàn thân có một loại khí chất rất kỳ lạ.
Giờ phút này hắn mở hai mắt ra, trong ánh mắt cũng có một tia ngưng trọng nói:
- Ma Tôn cường đại vẫn là ngoài tưởng tượng của ta, xem ra chỉ sợ đã qua một bước cuối cùng, cơ hồ là muốn phi tiên, xem ra ta không thể không dốc sức liều mạng a!
Lỗ tai của Tiểu Đinh Đan lập tức dựng lên, có chút giật mình nhìn hắn nói:
- Vương Vũ Thần, ngươi không muốn sống nữa sao? Nhân Quả Thiên Kinh vốn không nên tồn tại trên đời này, Nhân Quả chi lực chỉ sợ chỉ có Chân Tiên mới tham ngộ ra được, cho nên con nối dõi của Vương gia ngươi rất ít, cũng là bởi vì mưu toan dùng phàm nhân chi lực can thiệp Thiên Cơ, nghiệp lực trên người của ngươi vốn rất mạnh, nếu ngươi lại dùng cấm kị chi thuật trong Nhân Quả Thiên Kinh, rất có thể sẽ làm cho nghiệp lực thành hỏa, Nghiệp Hỏa đốt người a!
Vương Vũ Thần cười khổ một tiếng nói:
- Hôm nay đã là đâm lao phải theo lao rồi, nếu ta buông tay, đầu lâu Ma Tôn trở về, triệt để sống lại, thu hồi tất cả ma nguyên lực trong tế đàn, dù khôi phục không đến đỉnh phong, cũng có thể khôi phục Chí Tôn lực, đến lúc đó Chân Cương giới triệt để bị diệt không nói, thậm chí còn sẽ ảnh hưởng thế cục của Thái Sơ Đại Thế Giới, ta coi như giết không được Ma Tôn, cũng muốn kéo dài thời gian hắn khôi phục, ma nguyên lực trong tế đàn này tuyệt đối không thể để lại cho hắn!
Thanh âm của Vương Vũ Thần rất kiên quyết, thậm chí có một tia quyết tuyệt, Tiểu Đinh Đan chỉ thở dài một tiếng, cũng không khuyên nữa.
Oanh!
Toàn thân Vương Vũ Thần lập tức có một cỗ lực lượng không hiểu gột rửa bát phương, hắn ở trong nháy mắt trở nên lạnh nhạt, trong mắt có sợi tơ thần bí lập loè, hư không chung quanh, Thiên Địa trong mắt hắn tất cả đều biến thành một đường cong có thể chấn động.
Những đường cong kia lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, như Trật Tự Thần Liên, như từng sợi tiên quang, là Thiên Địa quy tắc biến thành, hoặc là nói bản thân Đại Đạo.
Vương Vũ Thần ở trong nháy mắt này thi triển ra bí pháp cấm kị, cả người phảng phất như thiêu đốt, bao phủ một tầng bảo huy, hơn nữa sợi tóc màu đen lập tức trắng hơn nửa, tăng thêm vài phần khí tức già nua.
Hắn gian nan vươn một tay, nhẹ nhàng kích thích những lưu quang kia.
Ông!
Theo đường cong bị kích thích, cả người hắn phảng phất như nhận lấy cắn trả thật lớn, toàn thân rung mạnh, khóe miệng có máu tươi tràn ra, hơn nữa trên người bắt đầu hiện ra khí lưu màu xám càng lúc càng nồng nặc, hơn nữa dần dần chuyển hóa thành thâm trầm.
Vương Vũ Thần nhịn xuống tạng phủ bốc lên, bảo trì ở trong một loại cảnh giới kỳ dị, có thể chứng kiến thiên địa đại đạo biến thành đường cong, có thể thi triển ra lực lượng vô cùng cường đại.
Oanh!
Theo hắn kích thích, Tam Muội Chân Hỏa bên ngoài tế đàn phảng phất như bị giội lên một tầng dầu, lập tức dâng cao ba trượng, hơn nữa có một loại khí tức thánh khiết cùng cổ xưa phát ra, để cho những Tam Muội Chân Hỏa kia giống như lưu ly sáng chói.
Tế đàn như băng tuyết, trong nháy mắt bắt đầu hòa tan, chỉ có điều lưu lại chất lỏng ô đen như mực, mang theo Ma khí hắc ám.
- Còn chưa đủ!
Ánh mắt Vương Vũ Thần lóe lên, thò tay kích thích đường cong thứ hai, lực lượng cắn trả cực lớn đánh úp lại, sương mù màu xám trên người hắn ẩn ẩn muốn biến thành hồng sắc, sắc mặt có chút tái nhợt.
Nhưng mà theo hai đường cong bị kích thích, tốc độ tế đàn hòa tan lập tức biến nhanh, ở dưới Tam Muội Chân Hỏa đốt cháy, những phù văn hắc ám kia cũng bắt đầu hòa tan.
- Rống!
Thi thể không đầu trên tế đàn, tuy còn không có hoàn toàn sống lại, nhưng mà như cảm thấy uy hiếp nào đó, phát ra gầm lên giận dữ, hắc ám chi khí vô tận cuốn sạch ra, phảng phất như Đại Hải mãnh liệt, muốn giội tắt Tam Muội Chân Hỏa.
Nhưng mà Tam Muội Chân Hỏa vô cùng rừng rực, càng được lực lượng thiên địa gia trì, ngay cả hư không cũng phảng phất như thiêu đốt, vầng sáng sáng chói, nhanh chóng đốt tất cả Ma khí thành hư vô.
Tiểu Đinh Đan có chút lo lắng nhìn thoáng qua Vương Vũ Thần, lỗ tai khẩn trương dựng lên, đột nhiên trong ánh mắt Tiểu Đinh Đan lóe lên lam quang, dồn dập nói:
- Vương Vũ Thần, không tốt! Đầu lâu Ma Tôn đã về đến đây rồi, tốc độ cực nhanh, ngươi căn bản không có biện pháp hoàn toàn đốt diệt tế đàn, ngươi làm đã rất tốt rồi, đi mau!
- Đến nhanh như vậy?
Vương Vũ Thần cũng cả kinh, nhưng mà trong ánh mắt lập tức lộ ra một tia điên cuồng.
- Tuy vậy, ta cũng muốn tiêu diệt tế đàn này!
Ầm ầm!
Hắn lập tức cầm ra mười ngón, nhắm mười đường cong kích thích.