- Thông minh!
Kim lão thản nhiên nói:
- Không nghĩ tới ngươi người mang chí bảo, có thể xem thấu ta che dấu, xem ra sơ hở lớn nhất liền xuất hiện ở Nguyên Thần của ta a! Vậy ngươi đã nhìn ra, vì sao còn tiếp tục tham gia khảo hạch? Chẳng lẽ ngươi thật sự tự nguyện muốn chết sao?
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Mới đầu ta vẫn chỉ là hoài nghi, thẳng đến đằng sau mới thời gian dần qua xác định, nhưng mà dù ta rời khỏi, ngươi sẽ thả ta ly khai sao?
- Sẽ không!
Kim lão thản nhiên nói.
- Đúng vậy! Ngươi sẽ không tha ta ly khai! Cho nên ta mới muốn tiếp tục xem ngươi kế tiếp trong hồ lô bán thuốc gì, không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy liền lộ ra chân diện mục!
Thần sắc của Khương Tư Nam bình tĩnh, nhìn Kim lão trước mắt, hoặc nói là Hoàng Kim Chí Tôn, không có một tia e ngại.
- Ta còn một điều không rõ!
Kim lão nhìn Khương Tư Nam, trong ánh mắt lộ ra một tia kỳ dị, nói:
- Ngươi đã ngay từ đầu liền hoài nghi ta, vậy ngươi vốn có thể ở trong khảo hạch kế tiếp ẩn dấu thực lực, vì sao bộc phát ra thiên phú chính thức? Phải biết rằng, thiên phú của bốn người khác đều không kém, nếu không phải tư chất của ngươi yêu nghiệt, ta rất có thể chọn một trong bốn người bọn họ! Không thể không nói thiên phú của ngươi siêu tuyệt, có ngộ tính đỉnh cấp cùng thiên phú Kiếm đạo, Tiên huyết mạch, để cho ta cũng không thể không động tâm, cho nên sau khi thông qua được huyết mạch khảo hạch, ta cũng đã xác định là ngươi!
Ánh mắt Kim lão bỗng nhiên trở nên vô cùng sắc bén, chậm rãi nói:
- Ta nghĩ tới nghĩ lui chỉ có hai loại khả năng! Loại thứ nhất chính là ngươi cam nguyện chịu chết, nhưng mà đây không có khả năng! Cái kia liền chỉ có một khả năng rồi, đó chính là ngươi cố ý, muốn bị ta đoạt xá, mà ngươi có biện pháp đối kháng ta đoạt xá!
Hai mắt Kim lão bắn ra hai đạo kim quang sáng chói, uy nghiêm mà thần bí, phảng phất như muốn xem đến nội tâm Khương Tư Nam.
- Ngươi đoán!
Khương Tư Nam mỉm cười, ánh mắt thanh tịnh, bình tĩnh như nước.
- Hừ!
Kim lão bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt dần dần lạnh, lạnh lùng nói:
- Ngươi rất thông minh, nhưng mà ta không tin ngươi có thể đối kháng được đoạt xá của ta, dâng lên thân thể của ngươi, ta có thể cho ngươi cùng ta dung làm một thể, ban cho ngươi vinh quang vô thượng!
Nói đến đây, Kim lão đã triệt để mất đi kiên nhẫn.
Vèo!
Một đạo kim quang sáng chói, Kim lão lập tức phóng về phía mi tâm của Khương Tư Nam, nhanh đến ngay cả Khương Tư Nam cũng không kịp phản ứng.
Oanh!
Nhưng mà sau một khắc, trong ngực Khương Tư Nam bay ra một đạo kiếm quang sáng chói, mênh mông cuồn cuộn, ẩn chứa một cỗ lực lượng sắc bén, lập tức liền trảm ở trên người Kim lão.
- Dĩ nhiên là Trảm Hồn kiếm phù?
Kim lão hừ một tiếng, trong ánh mắt mang theo một tia chấn kinh, thân hình nhanh chóng lui về, hiển nhiên là ở dưới một kiếm này bị thương.
- Trảm Hồn kiếm phù?
Khương Tư Nam cũng hơi sững sờ, từ trong lòng móc ra một ngọc phù, phía trên khắc một tiểu kiếm màu đen, chỉ là giờ phút này tiểu kiếm đã ảm đạm rất nhiều, chỉ sợ lại chém ra hai kiếm, sẽ triệt để biến mất.
Lúc này hắn mới kịp phản ứng, nguyên lai Hắc bào nhân cho hắn dĩ nhiên là Trảm Hồn kiếm phù.
Đây là một loại linh phù rất thần kỳ, luận phẩm cấp thậm chí nói đã đạt đến tình trạng Hoàng Linh phù, có thể kích phát ra Trảm Hồn kiếm, đối với thân thể không có tác dụng, nhưng mà đối với Nguyên Thần hồn thể, lại có lực sát thương cực kỳ lớn.
Vừa rồi Kim lão không có phòng bị, cũng bị Trảm Hồn kiếm gây thương tích.
Trong nội tâm Khương Tư Nam sinh ra một dòng nước ấm, nguyên lai Hắc bào nhân cũng phát hiện Kim lão không đúng, cho mình một viên Trảm Thần Kiếm phù trân quý như thế.
- Tiểu tử, Trảm Thần Kiếm phù này là chỗ dựa của ngươi sao? Bất quá nếu nói như vậy, vậy ngươi thật đúng là sai rồi!
Kim lão nhàn nhạt nói, hai mắt đóng mở, bắn ra thần quang sáng chói, cả người tản mát ra một cỗ khí tức kinh khủng, lập tức đánh về phía Khương Tư Nam một chưởng.
Oanh!
Lại một đạo kiếm quang lập loè, hạo hạo đãng đãng hoành kích Cửu Trọng Thiên, kiếm quang màu đen phun ra nuốt vào phong mang, có một loại khủng bố để cho linh hồn người đống kết, lập tức chống lại Kim lão, Kim lão hừ một tiếng, thương thế lại tăng thêm rất nhiều.
Hắn dù sao chỉ là Nguyên Thần thể, mặc dù có tu vi Tôn Thiên Cảnh, nhưng mà đối mặt Trảm Thần Kiếm phù, còn không cách nào hoàn toàn ngăn cản, nhận lấy một ít thương thế.
- Trảm Thần Kiếm phù của ngươi chỉ còn một lần đi à nha? Ta nhìn ngươi lần này còn ngăn cản ta thế nào!
Thanh âm của Kim lão trở nên vô cùng lạnh, trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam cũng nổi lên sát cơ, hắn thật không ngờ một con sâu cái kiến ngay cả Vương giả cũng không phải, lại có thể tổn thương mình.
Oanh!
Thân hình Kim lão lần nữa ngang trời mà đến, nhanh đến ngay cả Khương Tư Nam cũng không có kịp phản ứng, đã đến trước mặt hắn, Trảm Thần Kiếm phù lần nữa phát động, chém ra một kiếm khủng bố, lập tức liền hóa thành tro bụi.
Mà Kim lão thì ngạnh kháng một kiếm này, buồn bực hừ một tiếng, trực tiếp chui vào trong mi tâm của Khương Tư Nam.
Hắn dĩ nhiên là liều mạng bị thương, cũng muốn đi vào thức hải của Khương Tư Nam.
Hơn nữa hắn có đầy đủ tự tin, chỉ cần có thể tiến vào trong thức hải của Khương Tư Nam, như vậy Khương Tư Nam chắc chắn không có bất kỳ lực lượng ngăn cản.
- Cái này... Đây là cái thức hải gì?
Kim lão vừa tiến vào trong thức hải của Khương Tư Nam, thần sắc lập tức chấn động, lên tiếng kinh hô.
Trước mắt ở đâu là một thức hải? Mà là một mảnh Tinh Hà thế giới mênh mông, sáng chói chói mắt, điểm điểm tinh quang lượn lờ, phóng ra kim quang sáng chói, hơn nữa có một loại khí tức thần bí tràn ngập.
Từng viên đại tinh kim sắc chuyển động, ngàn vạn viên tinh thần hội tụ, tạo thành Tinh Không sáng chói, hơn nữa tất cả tinh thần đều quay chung quanh một Nguyên Thần kim sắc.
Mà Nguyên Thần kia mặc kim sắc chiến y, tản mát ra khí thế mênh mông, tựa như một Tinh Không Đại Đế, trấn áp cửu thiên thập địa.