- Thỏ gia chẳng muốn cùng ngươi nói nhảm, đại gia ta đi trước!
Thỏ gia vậy mà thần kỳ không có tức giận, không có hung hăng càn quấy như vừa rồi đối phó mọi người, trực tiếp hóa thành một đạo quang mang, muốn bay về phía xa.
Phanh!
Thời điểm Thỏ gia sắp sửa xuyên qua tầng kết giới, giống như đập lấy một tầng bình chướng vô hình, lập tức ngã rơi xuống đất, căn bản không cách nào ly khai.
Mà Kỷ Vân Thâm, phảng phất như đối với đạo kết giới này cực có lòng tin, cũng không có đuổi theo Thỏ gia, thẳng đến Thỏ gia ngã xuống đất, hắn mới cười lạnh nói:
- Ta biết rõ ngươi có năng lực xuyên thẳng qua hư không, coi như là Vương giả lĩnh vực đối với ngươi cũng không có bất kỳ tác dụng, nhưng mà ở trong Hắc Dương Tỏa Không Đại Trận, coi như là Vương giả cũng phá không được, ngươi liền ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi!
Kỷ Vân Thâm nhãn quang lóe lên, một tay thò ra, hóa thành một cự thủ chộp về phía Thỏ gia.
Oanh!
Thân hình Thỏ gia hóa thành một đạo cực tốc, lập tức liền đào thoát đi, ánh mắt của nó lộ ra thần sắc lo lắng, căn bản không nghĩ tới, xuyên thẳng qua hư không một mực vẫn lấy làm ngạo, vậy mà ở chỗ này mất đi tác dụng.
- Không có tác dụng đâu, tới cho ta!
Kỷ Vân Thâm lạnh lùng cười cười, theo hắn vung tay áo lên, phiến hư không này lập tức liền biến sắc.
Oanh!
Mười cường giả mặc chiến giáp màu đen, toàn thân khí tức khủng bố bộc phát, trong tay mỗi người đều xuất hiện một cây đại kỳ, tản mát ra chấn động thần bí phong cách cổ xưa, theo đại kỳ lay động, thiên địa rúng động, có mười viên mặt trời màu đen, từ trong đại kỳ bay lên, bao phủ ở trên hư không.
Thập Nhật Hoành Không, dị tượng kinh người!
Làm cho người khiếp sợ nhất chính là, chẳng những mười cường giả mặc chiến giáp màu đen, tất cả đều là nửa bước Vương giả, hơn nữa mười đại kỳ trong tay bọn họ vậy mà toàn bộ là Linh khí Vương phẩm!
Mười kiện Linh khí Vương phẩm a! Loại chí bảo vô cùng trân quý này, cũng chỉ có Ngũ Hành Thánh Tông mới có thể đơn giản cầm ra.
Hơn nữa mười mặt trời màu đen kia, tản mát ra hào quang khủng bố đan vào, trong nháy mắt, trong hư không Hắc Dương Tỏa Không Đại Trận bao phủ, lập tức như đọng lại, ngay cả tốc độ của Thỏ gia cũng nhận được ảnh hưởng, mắt thấy sẽ bị Kỷ Vân Thâm bắt được.
Trong ánh mắt Kỷ Vân Thâm lộ ra thần sắc nóng bỏng, đây chính là Thánh Dược trong truyền thuyết, nếu không phải mình trời sinh thân cận vạn đạo, có thể khám phá vô căn cứ, phát hiện con thỏ này cổ quái, chính là một cây Thánh Dược biến thành, hắn há có thể đạt được tạo hóa khổng lồ như thế?
Một cây Thánh Dược a, nếu ăn vào gốc Thánh Dược này, hắn chẳng những có thể đơn giản đột phá đến Vương Thiên cảnh, coi như là đạt tới cấp độ rất cao, cũng không phải là không được.
Đến lúc đó, hắn có thể trở thành Thánh Tử của Ngũ Hành Thánh Tông, coi như là vị Thánh Tử trong truyền thuyết hiện tại kia, cũng không cách nào ngăn cản cước bộ của hắn.
Oanh!
Kỷ Vân Thâm một chưởng đánh ra, hào quang màu tím mênh mông, bắt về phía Thỏ gia.
Một chưởng này hào quang mênh mông, ẩn chứa sức mạnh to lớn, phảng phất như có Ngũ Hành chi lực lưu động, ngũ sắc quang mang tràn ngập, tạo thành một lồng giam, trấn áp xuống.
Mà giờ khắc này, Khương Tư Nam vốn thần sắc lạnh nhạt, bỗng nhiên biến sắc, không cần suy nghĩ liền xuất thủ!
Oanh!
Quyền cương kim sắc quét ngang thương khung, vô cùng bá đạo, trực tiếp tiếp nhận một chưởng này của Kỷ Vân Thâm, quyền chưởng chạm vào nhau, bộc phát ra lực lượng khủng bố, thần quang tứ xạ, chiếu rọi một phiến thiên địa.
- Khương Tư Nam?
Ánh mắt Kỷ Vân Thâm lóe lên, lập tức lộ ra vẻ kinh sợ, hắn thật không ngờ vậy mà lại ở chỗ này gặp được Khương Tư Nam!
Mà giờ khắc này, Thỏ gia cũng nhân cơ hội giãy giụa trói buộc, trực tiếp bay lên bờ vai Khương Tư Nam.
Vừa rồi sở dĩ Khương Tư Nam đột nhiên ra tay, cũng là bởi vì Thỏ gia truyền âm cho hắn nói một câu:
- Muốn biết tin tức của thiếu niên lãnh khốc cùng tiểu hòa thượng kia sao? Ngăn tiểu tử này lại giúp ta!
Trong nội tâm Khương Tư Nam lập tức kích động, thiếu niên lãnh khốc cùng tiểu hòa thượng trong miệng Thỏ gia, đó không phải Tam đệ cùng Tứ đệ của mình sao? Bọn hắn cũng tới Tinh Tuyệt Cổ Thành?
Khương Tư Nam căn bản không có phản ứng Kỷ Vân Thâm, truyền âm cho Thỏ gia lo lắng nói:
- Ngươi biết tin tức của Tam đệ cùng Tứ đệ ta? Bọn hắn ở nơi nào?
Thỏ gia không chút hoang mang, thanh âm như trẻ đang bú nói:
- Tiểu tử, giúp ta ly khai nơi đây, ta sẽ nói cho ngươi biết tin tức của hai tên tiểu tử kia? Tình cảnh hiện tại của hai người bọn họ là rất nguy hiểm, nếu ngươi không mau đuổi tới, chỉ sợ ngươi liền không thấy được bọn hắn rồi!
- Cái gì?
Ánh mắt của Khương Tư Nam bùng lên, thanh âm lạnh lùng nói:
- Tam đệ cùng Tứ đệ của ta làm sao?
Lòng của hắn đột nhiên nhấc lên, nghe Thỏ gia nói, Đoan Mộc Hàn cùng Thiên Duyên tiểu hòa thượng giờ phút này tình cảnh giống như rất không ổn, trong lòng của hắn trở nên lo lắng.
Thỏ gia thành thành thật thật nói:
- Trước khi ta tới nơi này, từng ở trong Tinh Tuyệt Cổ Thành, nhìn thấy có một thiếu niên người mặc Hoàng Kim chiến giáp, suất lĩnh một đám nửa bước Vương giả Hoàng Kim tộc truy giết bọn hắn! Bất quá ta biết bọn hắn trốn đi nơi nào, ngươi dẫn ta ly khai, ta liền mang ngươi đi tìm bọn họ!
- Tốt! Thành giao!
Khương Tư Nam không cần suy nghĩ, một tiếng đáp ứng, liên quan đến Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng an nguy, giờ phút này hắn hận không thể lập tức phá trận pháp của Kỷ Vân Thâm, trước đi tìm hai người.
Kỷ Vân Thâm chứng kiến Khương Tư Nam trầm mặc không nói, sắc mặt lập tức âm trầm xuống, hắn lạnh lùng nói:
- Thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, được đến toàn bộ không uổng phí công phu! Không nghĩ tới ta trảo con thỏ này vậy mà gặp được ngươi? Hôm nay ngươi liền để lại cho ta!
Vừa nghĩ tới ở trong Thần Ma cổ chiến trường bị sỉ nhục, Kỷ Vân Thâm liền không khỏi giận dữ.
Hắn là người nào? Thiên tài tuyệt đỉnh của Ngũ Hành Thánh Tông, tồn tại được mọi người nhìn lên, nhưng lại trước mặt Khương Tư Nam, một lần lại một lần kinh ngạc, sớm đã kích phát sát ý trong lòng của hắn.