Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!

**********



Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Bầu không khí đột nhiên rơi vào im lạng tuyệt doi, lái ca mọi người đều nhìn hắn.



Tư Đồ Nam run rẩy, hắn như muốn khóc. "Không thể nào! Chắc chắn ngài đã giám định sai rồi! Chất lượng như thế này, như thế nào có thể là gốm sứ thanh hoa triều Minh chứ!" - Tư Đô Nam cuống quýt, đầu hắn nóng bừng, chỉ ngón tay vào Cổ Hưng.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Cố Hưng nghe được lời này của hắn, sắc mặt lập tức u ám: "Tử Đỗ Nam, cậu đang nghi ngờ trình độ của tôi, nghi ngờ nhân phẩm của tôi?" Tự ĐỒNam cảm nhận đượcsắc mặt u ám của Cố Hưng, hắn ý thức được mình đã nói sai, có điều,bắt hắn quỹ xuống dập đầu xin lỗi Lạm tử Minh và gọi hắn một trăm tiếng ông nội, đây là điều hắn tuyệt đối không thể làm được



Cho nên, hắn tình nguyện đắc tội Cố Hưng, cũng không thể bán đúng tôn nghiêm của mình.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Đùa chứ,, nếu bắt hắn quỳ xuống xin lỗi Lâm Tử Minh,chi bằng giết hắn đi.



Cho nên hắn hừ một tiếng, nói: "Ai có thể nói điều này! Mọi người đều biết, Lâm Tử Minh chính là con rể của Sở gia, là một kẻ nông thôn nghèo nàn, nhiều năm như vậy, ngay cả công việc cũng không có, chỉ biết ăn bám ởSở gia, mỗi ngày làm việc vặt ở trong nhà, người như vậy, sẽ có người tặng hăn gốm sứ thành hoa triều Minh xa xỉ này sao, đây là tuyệt đối không có khả năng!"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.









Những lời hắn nói rất có đạo lý, mạch lạcrõ ràng, nhưng hiện tại không một ai tin tưởng hắn, bởi vị Cô Hưng đã giám định rõ ràng, là một người nổi tiếng về sự chính trực và trình độ cao trong giới đồ cổ, thử hỏi người như vậy, sao có thể nói dối



Lúc này, Sở Phi nhìn Tư Đồ Nam với dáng vẻ không muốn thừa nhận, cảm thấy Tư Đô Nam rất ghe t



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ngay cảấn tượng của Sở Hoa Hùng và Liễu Tố



Hỗngđối với hắn cũng đã rơi xuống đáy vực, Tư Đồ



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Nam là người có tiền, nhưng con người như thế này, thật sự khiến người khác không muốn nịnh nọt. Lâm Tử Minh đã sớm dự tính trước điều này, hắn không có hútbất ngờ: " Tư Đồ Nam, anh định chơi xấu sao? Phải nhớ rằng, anh vừa rồi đã lập ra giấy tờ, có muốn tôi nhắc lại cho anh nghe không?"



Tư Đồ Nam trên mặt lộ ra dữ tợn, thô bạo đoạt lấy giấy tờ từ trong tayLâm Tử Minh, sau đó xé thành từng mảnh: "Giấy tờ gì? Tôi làm gì có viết gì!”



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Lâm Tử Minh không có tức giận, hắn cười nhạo: "Không chịu thua, Tư ĐôNam, cậu đúng thật là đô rác rưởi."



Sắc mặtTư Đồ Nam rất khó coi, hắn vốn muốn giãy dụa một chút, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ghê tởm, vẻ mặt khinh bỉ của Sở Phi, hắn vô cùng khó chịu.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ngay cả Sở Hoa Hùng và Liễu Tô Hồng đều nhìn hắn với ánh mặt khinh bỉ. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net



Tâm tình hắn vặn vẹo, hung hăng trừng mắt liếcLâm Tử Minh một cái, hung hãn nói: "Mày đợi đó cho tao!"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sau đó hắn liền trực tiếp xoay người đi, vô cùng xấu hố, chạy đến cửa nói, đúng lúc đụng vào nhân viên phục vụ đang bưng nồi súp, một nửa nỗi súp đều đổ lên người hắn, nóng đến nổi hắn nhảy lên như một con khỉ, hét lên thảm thiết.



Nhìn thấy cảnh này, Lâm Tử Minh không nhịn được liền bật cười.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sau khi Tư Đồ Nam chán nản đi ra, Liễu Tổ Hồng lộ ra vẻ mặt hám tiền, đi qua, lòng tham không đáy vuốt ve gồm sứ thanh hoa, "Oa, pho tượng gồm sự thanh hóa triều Minh này có giá trị hơn một ngàn vạn, thật tuyệt vời! Về sau chính là của ta!"



Sở Phi không thểnhìn được, cô đi tới kéo Liễu Tổ Hồng nói: "Mẹ, mẹ, nói cái gì vậy, pho tượng gồm sứ thanh hoa này là của Lâm Tử Minh, khi nào lại biến thành của mẹ vậy."



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Liễu Tổ Hồng quay đầu lại trừng mắt nhìn Sở Phi, nói: "Của Lâm Tử Minh chẳng lẽ không phải của mẹ sao, không cómẹ, sao có hắn ngày hôm nay, đồ của hắn chính là của mẹl Phát tài phát tài rồi, đây thực sự chính là đồ cổ! Chúng ta nghèo lâu như vậy, rốt cục cũng phát tài."





CốHưng họ khan hai tiếng, Liễu Tổ Hồng da mặt dày đến mức khiến hắn cảm thấy khó chịu.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sở Hoa Hùng cũng rất cuồng nhiệt, gốm sứ thanh hoa triều Minh này có giá trị rất lớn! Nếu đặt ở trong thư phòng hắn, tận dụng điều này, lúc đó hắn đem tin tức này tung ra, sợ là lúc đó ngưỡng của nhà sẽ bị dẫm nát! "Chuyên gia Cổ, ngài nói gốm sứ thanh hoa này, có thể bản bao nhiêu tiền?" - Liễu Tổ giận lý lóe lục quang hỏi.



Cố Hưng nói: "Đây là gốm sứ thanh hoa của triều Minh, kỹ thuật rèn vô cùng tinh xảo, hãy nhìn hoa văn và chất liệu gỗ này đi, hắn là được dùng trong cung điện, giá trị của nó vô giá!"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ánh mắt Liễu Tố Hồngnổi cáu: "Cái này không phải bán rất nhiều tiền sao?"



Sở Phi cũng tò mò, trong lòng cô thầm nghĩ, hiện tại công ty của Sở gia gặp khó khăn, nếu đồ cổ này có thể bán được nhiều tiền, thì có thể giúp gia tộc vượt qua của ải khó khăn, cứ như vậy, có lẽ sẽ không cần phải đi cầu xin giúp đỡ tài chính.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Cố Hưng không thích Liêu Tổ Hồng dùng tiền tài de nhận định đồ cổ nhưng vì đạo đức nghề nghiệp, ông vẫn phải trả lời: "Loại gồm sứ thanh hoa này, ít nhất bán ra cũng hai ngàn năm trăm vạn." "Cái, cái gì !".



Liễu Tổ Hùng con mắt trừng lớn, hô hấp thở gấp gáp



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sở Phi cũng trợn mắt há hốc mồm. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net



Lâm Tử Minh cũng ngạc nhiên một chút, hắn biết gốm sử thanh hoa là hằng thật, cũng không có nghĩ đến, giá trị lại lớn như vậy. Tuyền Khê, vì lấy lòng hắn, cư nhiên như vậy tặng hắn? Chính mình đáng sợ như vậy sao?



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Kỳ thật, Lâm Tử Minh có hiểu lầm với Tuyền Khê, gồm sứ thanh hoa này được lấy từ một fan cuồng nữ, đúng lúc nhà fan nữa kia có kẻ đào mộ trộm của cải, cũng không biết gốm sứ thanh hoa này, ngay cả Tuyền Khê cũng là không biết tình hình ở bên trong, nếu không, chắc chắn hắn sẽ không tặng cho Lâm Tử Minh. Hay nói giỡn, là hai ngàn năm trăm vạn "Phát tài phát tài , ha ha ha..."



Liễu Tổ Hồng lập tức cười ha hả.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Cố Hưng liền nói thẳng sẽ chi hai ngàn tám trăm vạn để mua gồm sứ thanh hoa này.



Đương nhiên lời này của ông là nói với Lâm Tử Minh, dù sao, pho tượng gốm sứ thanh hoa triều Minh này là của Lâm Tử Minh. Liễu Tổ Hồng không hài lòng, nói: "Chuyên gia Cổ, ngài lầm rồi, ngài muốn mua gốm sứ thanh hoa này phải hỏi ý kiến của tôi chứ! Ngài hỏi Lâm Tử Minh làm gì?"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Cố Hưng nhìn Lâm Tử Minh không có ý kien, hạn danh phải hỏi lại Liễu Tổ Hồng một lần nữa, Liễu Tổ Hồng hết sức sốt ruột, hai ngàn tắm trăm vạn, đổi thành tiền mặt, chắc là dày lắm!



Bà là một cao thủ mặc cả, thấy Cố Hưng sảng khoái chi hai nghìn tám trăm vạn, tự nhiên biết rằng có thể tăng giá giả thêm nữa, trực tiếp mở miệng nói ba nghìn vạn.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Cổ Hưng do dự trong chốc lát, sau đó đáp ứng.



Sở Hoa Hùng không muốn bản, ông muốn trưng bày ở phòng mình, để có thể khoe khoang, chỉ tiếc trong gia đình nàyông không có tư cách, trực tiếp bị Liễu Tố Hồng bác bỏ.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Liễu Tổ Hồng phấn khích, nói: "Được được được, ba nghìn vạn là ba nghìn vạn, ngài lập tức chuyển khoản qua tài khoản tôi đi, pho tượng gốm sứ thanh hoa này chính là của ngài!" Cổ Hưng nói: "Ba nghìn vạn nó nhiều lắm, tôi nhất thời không có nhiều tiền như vậy, bà cho tôi hai ngày, tôi sẽ chuyển khoản cho bà." "Vậy cũng được, ngài làm việc phải nhanh lên, nếu không, tôi sẽ bản cho người khác!" Liễu Tổ Hồng ôm gồm sứ thanh hoa, đắc ý nói. "Được!" Cố Hưng gật đầu nói.



Liễu Tổ Hồng ôm gốm sứ thanh hoa, vô cùng kích động và phần khích, dường như là ôm bảo bối của mình, cũng không hỏi ý kiến của Lâm Tử Minh, liền trực tiếp giữ lây .



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Nhưng mà, lúc này, bà đột nhiên ngựa nách, bà vô thức đưa tay để gãi, nhưng không ngờ, gồm sự thanh hoạ bà ôm trong tay, phịch một tiếng, trực tiếp ném thắng xuống đất, vỡ ra.



Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK