“Cô nói trước đi.” Lâm Tử Minh cười cười, đề Sở Phi nói trước.
Sở Phi cũng không câu nệ, tay cô xoắn xoắn vài lọn tóc của mình.
Hiện tại cô mặt cười đỏ bừng, nhìn VÔ cùng hấp dẫn, tản ra mị lực tuyệt đối, mỗi một chuyển động, một nhắn mày của cô trong lúc đó, đều như có ma lực không thê cưỡng lại.
Lâm Tử Minh hoàn toàn đắm chìm trong mị lực của Sở Phi.
Hít sâu một hơi, Sở Phi mặt hướng Lâm Tử Minh, nhu hòa thẹn thùng nói: “Chủ tịch, kỳ thật, tôi thật sự thích ngài, rất rất thun
Trời mới biêt Sở Phi đã lấy hệt can đảm, có gắng như thế nào mới nói ra được những lời này.
Tim của cô đập nhanh kinh khủng, toàn thân cũng bắt đầu sôi trào, cô lớn như vậy, lần đầu tiên thô lộ tình cảm với một người đàn ông.
Đáng kinh ngạc hơn là cô còn chưa từng Thấy mặt người đàn ông này từ lúc cô quen biết anh ta.
Nếu thay đổi là nửa năm trước, có người bảo cô làm như vậy, cô khẳng định cho răng người kia điên rồi, đánh chết cô cũng sẽ không làm loại chuyện điên rõ này.
Nhưng bấy giờ, cô làm như vậy, có vẻ hoang đường, trên thực tế nó lại hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Cô cảm giác bản thân đổi với chủ tịch Tử Quỳnh là yêu thương thật lòng, không thể tự kiềm chê được tình cảm.
Cho dù cô chưa từng nhìn thấy khuôn mặt của chủ tịch Tử Quỳnh, nhưng cô có một loại trực giác, chủ tịch Tử Quỳnh khẳng, định là một người đàn ông rất tuần tú, rất nam tính.
Cho đến nay, cô mới chỉ gặp chủ tịch Tử Quỳnh ba lần, nhưng môi lần, đều cho cô nhung cảm xúc khác nhau.
Cô rất thích cảm giác được ở cạnh chủ tịch Tử Quỳnh, tràn ngập cảm giác an toàn, tim đập nhanh, giông như có được cả thê giới, như tìm được mảnh ghép hoàn hảo của đời mình. Cô biệt, chủ tịch Tử Quỳnh chính là người đàn ông trong mộng, của cô, là định mệnh mà ông trời sắp đặt cho cô.
Nếu không thể đến với chủ tịch Tử Quỳnh, phân còn lại của cuộc đời cô sẽ là không còn ý nghĩa.
Thành thật mà nói, cảm xúc của Lâm Tử Minh giờ phút này , cũng không bình tĩnh hơn Sở Phi là bao.
Ngay cả khi đã biết trước là Sở Phi sẽ thô lộ với hắn, nhưng, tại thời điểm này, hắn vẫn không | khỏi chân động, trái tim như muôn nồ tung.
Hắn bỗng dưng xúc động muốn khóc .Mũi hắn có chút sụt sùi…….
Kết hôn cùng Sở Phi bốn năm , Sở Phi chưa từng cho hắn một ánh nhìn tình cảm, lại càng không nói đến việc thố lộ với hắn .
Sâu trong nội tâm, hắn đã nghĩ tới không dưới một nghìn. lần, tưởng tượng cảnh Sở Phi thô lộ tình cảm với hắn, nhưng thời khắc này, hắn vẫn không thê bình tĩnh nỗi, trong lòng sóng gió động trời.
“Cô, nói cái gì?” Giọng hắn có chút run rấy.
Sở Phi cười, cô cũng cảm nhận được , giờ khắc này chủ tịch Tử Quỳnh đang kích động. Cô can đảm, rõ ràng khoảng cách chỉ có 1 thước, tay cô vươn tới cầm tay chủ tịch Tử Quỳnh, lại như là đang làm chuyện gì vô cùng gian nan, nửa thước này, đôi Sở Phi mà nói là một bước đột phá.
về đạo đức xã hội và tự tưởng truyền thống từ thời thơ ấu đến lớn.
Cô tiến đến bước này, trong lòng đã quyết tâm, dù bắt cứ giá nào , mặc kệ vệ sau là núi đao biên lửa, là. trời sụp đất nứt, cô cũng dứt khoát tiến lên.
Lâm Tử Minh, cảm nhận được. quyết tâm của cô lúc này.