Hản thực ra không biết nói gì, hăn tới đây nhờ ngươi trả thù Lâm Tử Minh, tại sao ngươi còn khen tên của Lâm Tử Minh hay?
Đối với tính cách và sở thích của Lão Sửu này, Tư Đồ Nam một chút đều không có chắc chắn, chung quy cảm thấy Lão Sửu rất nguy hiệm, khiến cho người ta không thẻ đoán trước được.
Sau đáy, hắn lại nói với Lương.
Chấn Thiên: “Đánh con rễ của mày, Lâm Tử Minh cũng dám làm?”
“Đúng đúng đúng! Đúng vậy Lão Sửu, người này cũng tên là Lâm Tử Minh, thực sự rất đáng căm ghét…
Lương Chắn Thiên vội vàng gật đầu, hắn một hơi nói hết, lập tức thây thằng Báo trừng ánh với mắt, hắn mới nhớ đến Lão Sửu không thích người lắm lời, nhanh chóng nuôt nó trở lại, dừng lại đúng lúc.
Lão Sửu miệng tươi cười lộ ra một ý nghĩ toan tính,nói: “Điều này thật thú vị, cùng là một người, xem ra việc này với Lâm Tử Minh có một chút gì đó.”
Tư Đồ Nam hỏi: ” Lão Sửu, chuyện này của tôi…”
Lão Sửu khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý .
Tư Đồ Nam nhất thời mừng rỡ, sau đó hắn nghĩ tới gì đó, còn nói thêm: “Chẳng qua Lâm Tử Minh có Hàn Kim Long bảo vệ..
Thằng Báo ở bên ồm ồm nói: “Hàn Kim Long xách giày cho Lão Sửu cũng không xứng.”
” Lão Sửu hùng mạnh!” – Tư Đồ Nam lớn tiêng nói.
Lão Sửu phát tay, nói: “Ta mệt rồi, cậu lui ra đi.”
Tư Đồ Nam vốn đang nghĩ muốn tiếp tục cùng Lão Sửu hàn huyên tâm Sự, làm tăng thêm một chút tình bạn, nhưng mà Lão Sửu đã hạ lệnh đuổi khách, hắn không còn cách nào: khác, từ bỏ suy nghĩ vệ việc đó, chờ đến lúc chuyện hoàn thành, sẽ nghĩ đến việc kết giao với ông nội Sửu.
Sau khi chờ bọn hắn đi hết ra ngoài, Lão Sửu trở lại trong thư phòng của mình, đóng cửa lại, hắn từ từ trong két sắt, lấy ra một túi văn kiện từ lâu phủ đây bụi, từ bên trong, rút ra một tâm ảnh, gương mặt của một người đàn ông ‘đang tươi cười, không phải ai khác, chính là Lâm Tử Minhl Nói đúng ra, đó chính là Lâm Tử Minh của vài năm trước, trong có vẻ non nót.
Lão Sửu nhẹ nhàng vuốt ve bức ảnh, trong mắt ngắn ngơ, không biết nhớ lại chuyện gi.
Quách Quân Tâm gân đây rât phiên, cô rõ ràng một chút cũng không có thích Hoàng Văn Hoa, nhưng mà ba cô không quan tâm đến cảm nhận của cô, đem cô gả cho Hoàng Văn Hoa, đã làm cô tức chết!
Cô đã từng kháng nghị rất nhiều lần, nhưng ba cô vân không nói một lời nào, cho răng Hoàng Văn Hoa chính là chồng của cô.
Vì thế, cô đã hai ngày đã không ăn cơm, khiên cô bụng đói kêu ùng ục.
Cô tự nhốt mình trong phòng, dùng tuyệt thực để khẳng định lập trường của mình.
Hiện tại cô vô cùng khát khao, có thệ xuất hiện một chân mệnh thiên tử, giống như cái kết của một bộ phim điện ảnh vậy, chân đạp mây tím, sống một cuộc đời đặc sắc bất phàm, lập tức có thể đem cô cứu ral Cô từ nhỏ đã yêu thích xem tiểu thuyết, những cuốn tiêu thuyết với những chủ nghĩa anh hùng, cho nên trong lòng cô vận luôn mong đợi.
Cũng bởi vậy cô rất thích mang quần áo con trai, thoải mái hướng tới một cuộc sống tự do, cứ bắt buộc cô là một cô gái, trói buộc quá chặt, căn bản là không thoát ra được.
Cô thực sự rất chán ghét kiều sắp đặt hôn nhân này, một chút cũng không thích Hoàng Văn Hoa, đáng tiệc cô lại sinh ra ở nhà giàu, bất lực.