Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!

**********



Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.










Sở Phi nghe đến đó, cô cũng ngạc nhiên, đầu óc căn bản chưa kịp phản ứng, đành phải ngơ ngác nhìn Lâm Tử Minh, tùy ý Lâm Tử Minh năm tay cô, rồi đi.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Loảng xoảng.



Vừa rồi lưu lại trong phòng hội nghị chính là Sở Thành, đối mặt tình cảnh này, hắn cả người ngây dại, di động trong tay không cầm vững, liền rớt trên mặt đất.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mà tiếng vang này, cũng đem người Sở gia đánh cho bừng tỉnh .



Sở Quốc Đổng vội vàng nói: “Vương tổng chậm đã!”





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Hắn chắn ở trước mặt Vương Thủ Quý, trên mặt một mảnh chua xót cùng kinh hoảng, nói: “Vương tổng, đây đều là hiểu lầm, tuyệt đối là hiểu lầm! Chúng tôi không biết Lâm tiên sinh trong lời ngài nói, chính là con rể Sở gia chúng tôi.” Đến lúc này, hẳn cho dù trong đầu có nhiều nghi vấn, lại có nhiều khó hiểu, lại nhiều không thể tin, cũng chỉ có thể chôn ở trong lòng, vô luận như thế nào, hắn đều phải đemVương Thủ Quý giữ lại mới được!




Bởi vì hoàn cảnh của Sở gia, đã hoàn toàn không có đường sống, một khi đểVương Thủ Quý rời đi, như vậy Thịnh Khoa tuyệt đối phải phá sản. Mà hậu quả sau khi phá sản, tất cả mọi người bọn hắn đều không thể nhận noi.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Vương Thủ Quý, lạnh lùng nói, “Ông cùng tôi nói này đó cũng vô ích, muốn nói liền cùng Lâm tiên sinh nói đi. “Này....”



Sắc mặt Sở Quốc Đống rất không tốt, nói thật, kiến hắn cùng Lâm Tử Minh nhận lỗi, thật sự quá khó khăn, so với trực tiếp đánh mặt hắn còn đau đớn hơn!Nhưng mà chuyện tới hiện giờ, hắn cũng không có biện pháp khác.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Vị thế hắn cắn răng, đi đến trước mặt Lâm Tử Minh, cố gắng tìm cách tươi cười nói: “Tử Minh à, con cũng không nói cho ông nội một chút, con quen biết Vương tổng, hại ông nội vừa rồi còn hiểu lầm con



Từng ấy năm, Sở Quốc Đống là lần đầu tiên gọi hắn Tử





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Minh, lại là lần đầu tiên ở trước mặt hắn nhận lỗi, không thể không nói, loại cảm giác này vẫn là thực sảng khoái.



Sở Quốc Đống là một ông già rất khinh người, ở Sở gia có quyền uy tuyệt đối, tuy Sở Phi là người một nhà nhưng cũng cực kỳ sợ hắn.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Trong phòng hội nghị mọi người Sở gia nhìn đến loại tình huống này, sắc mặt bọn họ sắc mặt đều không xem là tốt, cảm nhận được một loại khuất nhục trước nay chưa từng có, nghĩ đến lời nói của bọn họ vừa rồi, hiện tại bị vả mặt, nóng rất đau đớn



Nhất là Sở Hạo, hắn đến bây giờ mới đúng cảm giác được đau đớn trên mặt, Lâm Tử Minh lần này hoa lệ xoay người, thật sự làm cho hắn nghĩ không ra, vô cùng không cam lòng, không ngừng mà nghĩ, không có khả năng, không có khả năng.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Kỳ thật bọn họ cũng cảm giác được rất phi thực tế, đánh chết bọn họ cũng không rõ, Lâm Tử Minh dùng cái phương pháp gì, có thể làm cho Vương Thủ Quỹ đối Lâm Tử Minh cung kính như vậy, này hoàn toàn chính là chuyện không có thật



Lâm Tử Minh cười nói: “Ha ha, hiểu lầm sao? Tôi vừa rồi đã nói qua với ông, tôi sẽ xuất ra một số tiền đến đầu tư vào Thịnh Khoa, đáng tiếc các ông đều không có tin tưởng tôi, còn hung hăng mà trào phúng tôi một phen.Sở Quốc Đống khi nào thì chịu qua cơn giận như thế này, hơn nữa vẫn là trước mặt nhiều vãn bối như vậy, mặt hắn lập tức đều đen, nghiến răng nghiến lợi, nhịn đến bộ dáng tiểu nhân đắc chí của Lầm Tử Minh, hắn liền đặc biệt căm tức, hận không thể đánh một bạt tail Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Nhưng hắn không dám, hiện tại Lâm Tử Minh chính là thần tải của hắn, nếu đắc tội Lầm Tử Minh, Sở gia liền xong đời



Trên thế giới này, còn có chuyện nào hoang đường hơn so với chuyện này không!





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Vì thế, hắn đành phải lại tươi cười, so với khóc còn khó coi hơn, nói: “Tử Minh à, vừa rồi ông nội là trách làm con, con không cần tức giận, ông nội liền bồi thường cho con. Thực xin lỗi, con không cần cùng ông nội chấp nhặt, được không?”



Sở Quốc Đống từng này tuổi, ngang ngược kiêu ngạo hơn nửa đời người, muốn hắn phải đối với tên ở rể phế vật nhận lỗi, thật sự so với giết hắn còn khó chịu hơn. Nét mặt già nua nóng bỏng đau đớn.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Lâm Tử Minh cũng không phải là một người hà khắc, trái lại, hắn rất kính già yếu trẻ, nhưng là, hắn đối với Sở Quốc Đông là không có một chút kinh ý, có cũng chính là khinh thường cùng chán ghét. Ở Sở gia bốn năm, hắn thấy rõ ràng, Sở Quốc Đống đối đãi Sở Phi không tốt như thế nào, lại nhục nhã hắn như thế nào.



Sở Phi ở một bên, nhìn đến ông nội cao ngạo lại cúi đầu, cô giờ phút này trong lòng cũng rất thống khoái, nếu không phải nhờ Lâm Tử Minh, cổ sợ là cả đời đều không thấy cảnh tượng này!





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Quả thật, Sở Quốc Đống là ông nội của cô, nhưng là, từ nhỏ đến lớn, Sở Quốc Đồng đều không có yêu thương cô, làm cho cô đối với Sở Quốc Đống từ trước đến này chỉ có kính sợ cùng oán giận.Lâm Tử Minh ha hả cười nói: “Không dám nhận, không dám nhận, ông là ông nội của Sở Phi, tôi như thế nào đảm đương nỗi lời xin lỗi của ông?”





Sở Quốc Đống cắn răng nói: “Vậy chuyện đầu tư cho Thịnh Khoa...”.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Lâm Tử Minh ngắt lời nói: “Chuyện đầu tư liền miễn tiền của tôi cũng không phải gió to thổi tới, chịu không nổi lỗ vốn.”



Nói xong hắn lôi kéo Sở Phi rời đi.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Sở Quốc Đống lập tức nóng nảy, vội vàng ngăn lại Lâm Tử Minh nói: “Ai ya, như thế nào sẽ lỗ vốn? Thịnh Khoa chỉ là vốn tạm thời hụt mà thôi, chỉ cần bố sung, lập tức có thể khôi phục lại bình thường, đưa vào hoạt động, lấy tình hình thành phố Hoa hiện tại, kiếm tiền là chuyện dễ dàng! Hơn nữa Tử Minh, con là rể hiền của Sở gia, không thể thật sự thấy chết mà không cứu?” “Ha ha ha, thấy chết mà không cứu?"Lâm Tử Minh nhất thời bị chọc cười, “Tôt một cái thấy chết mà không cứu, hôm nay các ông chính là lấy thấy chết mà không cứu áp bách Phi Phi, chút không để ý tình nghĩa gia tộc, còn đánh Phi Phi một bạt tai. Hiện tại tôi chính là thấy chết mà không cứu, thì như thế nào?”



Sở Quốc Đống cắn răng, sắc mặt rất khó coi, vài lần muốn phát hỏa, đều phải gắt gao nhịn xuống.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Lâm Tử Minh nhìn đến cái dạng này của hắn, càng cười lạnh nói: “Ông kỳ thật không cần chịu đựng, nghĩ muốn phát hỏa liền phát hỏa, dù sao ông luôn luôn đều là như vậy, oai phong lớn hơn hết thảy, sẽ không để ý đến danh dự của người khác. Giống như vừa rồi vậy, tiếp tục gọi điện thoại đi, bảo cho cảnh sát tới bắt tối ngôi từ đi”Lời này, làm cho Sở Hoa Hữu nghe không nổi nữa, hắn đứng ra, đối với Lâm Tử Minh lớn tiếng mắng: “Lâm Tử Minh Cậu đừng khinh người quá đáng IMặc kệ nói như thể nào, đúng ở trước mặt cậu là ông nội của vợ cậu!" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất



Lâm Tử Minh hưởng Sở Hoa Hữu nhìn qua, lộ ra một cái ý vị thâm trường tươi cười, sau đó đối Sở Quốc Đống nói: “Ông nội, ông cũng nghe rồi đấy, bác cả còn đang mắng tôi đây, xem ra vụ mua bản này đàm phán không nổi nữa, các ông vẫn là chờ những người khác đến cứu đi.”





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Sở Phi xa lạ nhìn Lâm Tử Minh, cô không biết trên người Lâm Tử Minh đã xảy ra biến hóa gì, Lâm Tử Minh như này từ trước đến giờ cô cũng chưa từng thấy qua.



Sở Quốc Đống sắc mặt càng đen, hắn trừng mắt với Sở Hoa Hữu trách mắng: “Đứa con bất hiếu này câm miệng! Vừa rồi sỉ nhục Tử Minh, đích thật là chúng ta không đúng! Con còn không nhanh nhận lỗi với Tử Minh. "Bố..."Sở Hoa Hữu lập tức không vui, bắt hắn nhận lỗi với Lâm Tử Minh, này không phải tương đương trực tiếp đánh vào mặt hãn sao. “Ta đếm tới ba, nếu không con liền cút khỏi Sở gia! Sở Quốc Đống biểu tình thực khủng bố, uy nghiêm sâu đậm, ai đều cảm nhận được lửa giận của hắn, là nghiêm túc .





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Sở Hoa Hữu lạnh run, hắn không dám không theo, trong lòng rất hối hận, sớm biết rằng vừa rồi hắn sẽ không lắm miệng !



Hiện tại hắn đành phải hướng Lâm Tử Minh cúi đầu, thành thành thật thật nói :“Tử Minh, là bác cả sai lầm rồi, thực xin lỗi





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Sảng khoái.Lâm Tử Minh cả người thoải mái .



Sở Phi cũng lộ ra tươi cười, vừa rồi Lâm Tử Minh chưa tới, cô không bị Sở Hoa Hữu nhục mạ.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Sở Quốc Đống lại nói: “Tử Minh, như vậy con đã vừa lòng?”



Lâm Tử Minh cười nói: “Ông nội, như thế nào nghe ngữ khí ông nói, trong lòng như có oán khí, để cho ông nhận lỗi ông rất không tình nguyện?”





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Răng rắc, Sở Quốc Đống nắm chặt nắm tay, trong lòng hô vô số lần súc sinh, nhưng là ở mặt ngoài, hắn hoàn toàn không dám toát ra, chỉ có thể mạnh mẽ chịu đựng, lộ ra tươi cười hèn mọn, “Nào có nào có, Tử Minh là con rể Sở gia ta, con hiện tại có bản lĩnh, ông nội cao hứng còn không kịp!



Lâm Tử Minh ha hả cười, cũng lười đùa giỡn cùng Sở Quốc Đống, hắn nói thẳng: “Đầu tư cho Thịnh Khoa, cũng không phải không thể.....





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Sở Quốc Đống nhất thời ánh mắt phát sáng, ngẩng mạnh đầu lên, một mảnh vui mừng, "Thật vậy không?



Thật sự thật tốt quái Tử Minh, ông biết con sẽ không thầy chết mà không cứu





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Mặt khác người của Sở gia cũng đều vui vẻ ra mặt, phần chân không thôi.



Lâm Tử Minh giọng nói vừa chuyển: “Tôi nói còn chưa xong đầu, các ông cao hứng cái gì? Tôi nói là có thể đầu tư cho Thịnh Khoa, nhưng quyền quyết định là của Phi Phi, nếu cô ấy gật đầu, tôi lập tức có thể ký hợp đồng, đưa tiền vào. Đương nhiên, nếu Phi Phi không đồng ý, việc này các ông liền đừng nghĩ nữa".





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả bọn họ đềuphóng tới trên người Sở Phi, một đám biểu tình đều thực phức tạp.



Mà tâm tình Sở Phi, lại càng phức tạp.





Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.






Chuyện tới hiện giờ, cô làm sao còn không hiểu được, Lâm Tử Minh làm nhiều chuyện như vậy, chính là vì lấy lòng cô mà thôi....



Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK