Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”










Bao gồm cả Quách Quân Di, cũng kinh ngạc nhìn Lâm Tử Minh.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Tuy rằng cô xuất thân từ nhà giàu, trong nhà vài chiếc xe thể thao, chỉ là một cái triệu đối với cỗ mà nói, vẫn là một số tiền không nhỏ.



Cũng chỉ có đến cấp bậc như bố cô, mới có thể dễ dàng xuất ra một triệu.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Mà Lâm Tử Minh mới bao nhiêu tuổi,so với cô cũng không khác biệt lắm? Lại có thể xuất ra một triệu đầu từ vào công ty? Mấu chốt là, Lâm Tử Mịnh không phải ở rể Sở gia sao, tất cả mọi người nói hắn rất nghèo, ở Sở gia không có địa vị sao? Như thế nào sẽ có một triệu?



Đây vốn chính là chuyện rất không bình thường!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Trần Hào rung động lớn nhất, hắn hiện tại hoàn toàn lợ mờ, trong đầu một mảnh hỗn loạn, hoàn toàn không thể xoay chuyển, Lâm Tử Minh ở rễ, ngay cả công việc cũng tìm không nổi, như thế nào với một triệu liên hệ cùng một chỗ? Này không phải chuyện nghìn lẻ một đêm sao!




Lâm Tử Minh cũng có chút đau đầu, hắn biết Sở Phi sẽ không mắc mưu, nhưng thật không ngờ, Sở Phi lại đem chuyện này nói ra, đây không phải tính cách của Sở Phi.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Xem ra, Sở Phi vẫn đang tức giận, vừa rồi nói như vậy, rõ ràng là mang theo oán khí.



Lâm Tử Minh đoán không có sai, tâm tình Sở Phi hiện tại đích thật tương đối không tốt, cô hôm nay đến công ty, tuy rằng hết thảy trở lại quỹ đạo, quyền lực của cô lớn trước nay chưa tùng có, nhưng thời điểm họp vừa rồi, vẫn cùng người Sở gia náo loạn một chút khiến cô không thoải mái, cô không thể không lợi dụng chức vị chủ tịch, cùng với đoàn đội tinh anh Vương Thủ Quý phải tới đến trần trụ bọn họ.Đương nhiên đây đều là việc nhỏ, chân chính làm cho cô phiền não, vẫn là chuyện Lâm Tử Minh quen biết chủ tịch Tử Quỳnh, dựa theo của suy đoán của cô, nói như vậy minh, hai lần trước chủ tịch Tử Quỳnh cứu cô, căn bản không phải bởi vì cô, mà là bởi vị Lâm Tử Minh, điều này thật sự làm cho cô cảm thấy mất mác, rất buồn, rất bị thương, trong lòng thực trống rỗng!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Mà hiện tại Trần Hào gọi điện thoại tới, càng làm tâm tình của cô trở nên gay gắt.



Thực ra cô không nghi ngờ lời của Trần Hào, bởi vì cô hiện tại đã biết, Lâm Tử Minh đúng là có tiền, hoàn toàn có tư cách ở bên ngoài tìm phụ nữ, đối cô mà nói, trong lòng càng thêm không thoải mái, thậm chí cảm thấy ủy khuất.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Nhưng cô vẫn tức giận, ngược lại giúp đỡ Lâm Tử Minh măng Trần Hào.



Bởi vì nàng thiếu Lâm Tử Minh không chỉ một cái nhận tình, một cái nhân tình rất lớn, bất luận lời nói của Trần Hào là thật, cho dù Lâm Tử Minh thật sự ở bên ngoài tìm phụ nữ, cô cũng chỉ có thể chịu đựng. Bởi vì, cô cùng chưa từng có trách nhiệm của một người vợ. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cho nên tâm tình cô hiện tại đặc biệt phức tạp, một bên là chủ tịch Tử Quỳnh, một bên lại là Lâm Tử Minh, nhưng cô lại không hề nghĩ đến, chủ tịch Tử Quỳnh cùng Lâm Tử Minh, thật ra chính là một người.



Lâm Tử Minh cũng không biết lại không biết tâm tình của Sở Phi lại phức tạp như vậy, hắn hiện tại đối với Trần Hào nói: “Cậu bây giờ còn chiêu gì, tung ra luôn đi, nếu không để cho tôi ra chiêu, cậu sẽ không còn đường sống nữa đâu.”





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Trần Hào trong lòng lấy làm kinh ngạc, hắn há to miệng, biểu tình giống như gặp quỷ nhìn Lâm Tử Minh,“Mày thật sự đầu tư một triệu cho công ty Thịnh Khoa? Không có khả năng, mày như thế nào có thể có nhiều tiền như vậy, mày rõ rằng chỉ là một thằng ở rể mà thôi .”



Những người khác xung quanh, đồng dạng cũng có nghi vẫn như vậy.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Lâm Tử Minh đương nhiên sẽ không trả lời hắn, mà là trực tiếp đi ra ngoài, gọi điện thoại cho Vương Thủ Quý, “Cửa tiệm Audi 4S phổ La Bàn là của cậu?” “Đúng vậy, chủ tịch, ngài có cái gì cần phân phó?” “Trong cửa hàng có người gọi là Trần Hào là quản lí tiêu thụ, tôi xem hắn không vừa mắt, cho hắn nghỉ việc đi.”Lâm Tử Minh thản nhiễn nói, nghĩ tới cái gì, hắn lại bồi thêm một câu, nói: “Thuận tiện phong sát hắn, của hàng 4S ở thành phố Hoa không nơi nào được nhận han.



Vương Thủ Quý nhận xong cuộc điện thoại này vẻ mặt hoang mang, chủ tịch có tiền như vậy, như thế nào sẽ chạy đến của hàng 4S của hắn... Chờ một chút, hắn đột nhiên nghĩ tới một khả năng, trán toát ra tầng tầng mỗ hôi lạnh. Chủ tịch hắn, sẽ không là đang điều tra sản nghiệp của hắn chứ?





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Sau hi cúp điện thoại, hắn vội vàng gọi cho cửa hàng trưởng của hàng Audi 4S, thi hành sai sử của Chủ tịch.



Trần Hào nhìn thấy Lâm Tử Minh gọi điện thoại, nhất thời liền lộ ra biểu cảm khinh thường, cho rằng Lâm Tử Minh bất quá là đang giả vờ. Hắn hiện tại phản ứng lại rồi, trong lòng chắc chắc, vừa rồi Sợ Phi nói, đều là nói lung tung, Lâm Tử Minh căn bản lấy không ra nổi một triệu, còn nữa, công ty Thịnh Khoa chỉ là một xưởng đèn trang trí mà thôi, giá trị không lớn, làm sao sẽ có người ngu như vậy lại đi đầu tư một triệu?





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cho nên hắn ôm ngực, rất khinh thường nói: “hừ, LâmTừ Minh mày thật biết giả vờ? Chỉ mày cũng đuổi được tao ma khỏi 45? Mày không phải ngủ chưa tĩnh đấy chứ Biết ông chủ sau lưng 4s là ai không? Vương Thủ Quỹ Vương rồng, giám đốc công lý Điện ảnh và Truyền hình truyền thông TỪ Quỳnh



Hằm một chút cũng không sợ, cho dù hắn hôm nay là công việc thận trách, nhưng hắn ở trong của hàng là một người có năng lực này ngày qua bản mấy chục chiếc xe của hàng trường nào có thể vì sự tình hôm nay mà sa thai ham ? Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Nhưng mà chỉ chốc lát sau, của hàng trưởng liền kích động chạy ra, nhận ra Làm Từ Minh, hắn vội vàng chạy đếm trước mặt Làm Từ Mình, cung kinh hô một tiếng “Lần tiên sinh



Thấy một mềm như vậy, nhất thời biểu tình trên mặt Trầm hào liền cũng lại ảnh mặt lập tức trọn to, hơn nữa dùng sức đục đục mặt, không thể tin được đây là sự thật. Lâm Tu Mình thiên nhiên nhìn của hàng trường béo phế trước mặt, nói Cầu có quan hệ như thế nào với





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Vương Thủ Qu “Thưa Lâm Tiền sinh Vương Thủ Quỹ là anh rể của tôi Thái độ của cửa hàng trường muộn bao nhiều cung kinh có thấy nhiều cung kinh, hắn vòn đang nghỉ trưa, nhiệm được điện thoại của Vương Thủ Quỹ, nhất thời Bưng tình ở trong điện thoại, Vương Thủ Quỹ trước may Sua có nghiêm túc như vậy, ngàn dặn vạn dần, nhất định phải chiều dài tốt Làm tiên sinh, ngàn vạn lần không thể đặc tôi làm tiên sinh, nếu không hẳn chức của hàng trường này liền không cần làm nữa.



Này làm tăn sợ tới mức giật mình, giày cũng không kịp đi liền vội vàng lăn ra đây .





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Đối với thái độ của cửa hàng trưởng, Lâm Từ Minh tương đối vùng lòng, hắn gật gật đầu nổi. Không có chuyện gì tôi nhìn tên quản lí bán hàng này không vừamắt, sa thải hắn đi.”



Lâm Tử Minh chỉ vào Trần Hào sau lung cửa hàng trưởng.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cửa hàng trưởng lập tức quay đầu lại, hướng Trần Hào nhìn qua, trong ánh mắt mang theo sát khí, nghiến răng nghiến lợi nói: “Trần Hào! Cậu mắt mù sao, ngay cả Lầm tiên sinh cũng dám đắc tội? Cậu thật sự là to gan lớn mật Bắt dầu từ giờ, cậu chính thức bị sa thải, nhanh thu thập đồ rồi cút đi!”



Trần Hào thật sự hoang mang, chuyện này chuyển biến quá nhanh, hắn căn bản là không kịp phản ứng, Lâm Tử Minh người kia, như thế nào lại thành Lâm tiền sinh, ngay cả cửa hàng trưởng cũng đối với hắn cung kính như vậy?





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Là hắn xuất hiện ảo giác, hay là thế giới này thay đổi ?



Đừng nói là hắn, xung quanh rất nhiều người, cũng đồng dạng lộ ra biểu tĩnh kinh hãi, bọn họ từ đầu đến cuối, đem sự tình xem ở trong mắt, trăm triệu thật không ngờ, nội dung vở kịch còn có thể xoay chuyển như vậy.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bao gồm cả Quách Quân Di, hiện tại ánh mắt nhìn về phía Lâm Tử Minh cũng tràn ngập rung động cùng hứng thú. “Cửa hàng trưởng!Có phải có hiểu lầm gì không, Lâm Tử Minh hằn, là tên ở rễ Sở gia, chính là một tên phê vật!” Trần Hào gấp giọng nói.



Cửa hàng trưởng nghe nói như thế, dọa ra một thân mồ hôi lạnh, không cần suy nghĩ, trực tiếp đánh bạt tai nặng nề lên mặt Trần Hào, “Láo xược! Ai cho cậu lá gan dám nói xấu Lâm tiên sinh như vậy! Tôi thấy cậu là chán sống rồi!”





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK