Nhìn Tần Dap như thế này, anh ta không chịu nổi nữa, anh ta còn đau đầu hơn nữa, Tần Dao là bạn thân của Sở Phi, anh ta cũng không dám chọc cô ta.
Vẫn may, Tần Dao không nói với Sở Phi danh tính thật sự của mình vì tính ích kỷ của cô ta, nếu không anh sẽ gặp rắc rối lớn rồi. “Được rồi, đi làm đi, tôi không phiền khi cô ở lại Tử Quỳnh, nhưng cô phải tự biết thân phận của mình, bớt bớt lại đi.”Lâm Tử Minh nói thêm.
Nhận được sự công nhận chính thức của Lâm Tử Minh, Tần Dao vẫn rất vui, ít nhất cô cũng có thể an tâm làm việc ở Tử Quỳnh.
Thể có thể làm trợ lý của anh được không?” Có những ngôi sao trong mắt Tần Dao.
Lâm Tử Minh thẳng thừng xua tan ảo tưởng của cô ta, “Không được!” “Được rồi.”Tần Dao buồn bã đáp
Vào lúc này, điện thoại của anh ta reo lê, là Vương Vệ Qúy gọi cho anh, anh nhận điện thoại vừa nói chuyện vừa đi vào thang máy, Tần Dao biết được tự rút lui, cô ta nhìn ra được Là Tử Minh còn có việc phải làm, cô ta không tiếp tục làm phiền anh nữa.
Hôm nay, chính Lâm Tử Minh đã cho phép cô ta làm việc ở Tử Quỳnh, cũng đủ làm cô ta vui mừng rồi.
Nghĩ đến Quan Tây ở trước mặt Lâm Tử Minh, bị dọa đến run rẩy, tự tát và mặt mình như vậy, thì cô ta vui mừng cười hả hê, nói cách khác là bị mê trai.
Cùng lúc đó, cô ta cũng động viên bản thân nỗ lực, nhất định phải hạ gục đục Lâm Tử Minh, kể cả làm tiểu tam cũng không sao hết
Bên phía Lâm Tử Minh, sau khi anh trở về văn phòng, thì Vương Vệ Quy gõ cửa. “Chủ tịch, đây là những báo cáo gần đây của Tử Quỳnh”
Mới vài ngày không gặp mà, Vương Vệ Quy lại béo thêm, bụng hắn ta giống như người phụ nữ có thai bảy tháng, đi lại da thịt hắn ta đang rung lên. Lâm Tử Minh nhìn thấy hắn ta như vầy nói:, “Lão Vương, nếu có thời gian, tốt hơn là nên đi tập thể hình và kiểm soát chế độ ăn uống của mình, như thế này rất dễ bị bệnh đó
Vương Vệ Quỷ nghe được điều này, hắn ta có chút hãnh diện, chủ tịch quan tâm đến sức khỏe của mình! Hắn nhanh chóng nói: “Vâng, vâng vâng chủ tịch dạy bảo rất đúng, thuộc hạ lập tức đi làm tập thể dục và kiểm soát chế độ ăn của mình.”
Lâm Tử Minh gật đầu, rồi bắt đầu duyệt những báo cáo của hắn đưa cho anh, mười mây phút sau, anh gật đầu với sự hài lòng nói: ” không tôi, các anh đã làm rất tốt, Tử Quỳnh đang phát triển liên tục.”
Vương Vệ Qủy lộ ra một nụ cười, lập tức đứng lên nói: “Đó là do chủ tịch hướng dẫn tốt, chúng tôi chỉ thực hiện mệnh lệnh của chủ tịch mà thôi.”
Đối với cái tên nịnh nọt như Vương Vệ Qủy, Lâm Tử Minh không có ngăn cản, bất kì lúc nào, ở bất kì đâu, được người ta tầng bốc, thì đó đều là những việc rất vui.
Lâm Tử Minh trực tiếp nói, “Nhân tiện, có một chuyện cần làm phiền anh
Khổ thân Vương Về Quy chỉ ngồi xuống, nghe thấy lời của Lâm Tử Minh, lại lập tức đứng dậy như một cú sốc điện, “Chủ tịch, anh cứ dặn dò “Lão Vương, anh không cần phải lo lắng thế đâu, làm như tôi ăn thịt người không bằng, ngồi xuống nói đi, đừng ngạc nhiên như vậy ầm Tứ Minh nói trong một giọng buồn chán
Vương Vệ Quy suy nghĩ trong đầu hắn, chủ tịch à, anh không ăn thịt người, nhưng hào quang của anh quá lớn, tôi phải chống chọi với quả núi lớn như vậy làm sai mà hắn có thể bỏ xuống được
Vương Vệ Quy cũng rất thất vọng về điều này, ít nhất cũng là một doanh nhân thành đạt, năm nay cũng 40 tuổi gần 50 tuổi rồi, vậy mà trước mặt một vị chủ tịch trẻ vẫn giống như là một đứa trẻ nhỏ sợ hãi, đúng là dị thường mà
Lâm Tử Minh nói ngắn rằng anh ta có ý định quyền góp hàng trăm triệu dollar cho công ty ánh sáng của Sở Gia xong rồi anh ta nói “ chuyện này tôi không có tiền ra mặt, đến lúc đó thay mặt tôi đi một chuyến.