**********
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bối rối, Lâm Tử Minh liền dẫn Quách Quân Tâm đi ăn khuya.
Hắn vốn chính phải về nhà, hiện tại không có cách nào, đành phải gửi tin nhắn khẩn cấp cho Sở Phỉ, nói cho cô tối nay đi về trễ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sở phi cũng không, có hỏi hắn tại sao, liền nhắn lại nhăn gọn một chữ: "Ừ."
Đúng lúc thật sự không có gì ăn ở gần đây, chỉ có thể thuê xe ô tô, chạy đi một nơi xa đây một chút, chở Quách Quân Tâm đi ăn một lẩu thịt bò. Lâm Tử Minh nhìn thấy Quách Quận Tâm ngổn nga ngôn nghiên, ngay cả tốc rơi rụng xuống dưới chính cô cũng không hề hay biết.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bây giờ của Quách Quân Tâm, tuy rằng mặc quần áo của nam, nhưng mà đã để lộ hình dáng thật, chính là hình dáng của một nữ nhân, mà cô cũng không có ý định đi giả trang thành hình dáng của con trai nữa, khối phục cỗ nữ nhẫn đích một mặt.
Lâm Tử Minh cảm thấy vẻ ngoài của Quách Quân Tâm còn rất xinh đẹp, sánh ngang với vẻ đẹp của Sở Phi, đều là những đại mỹ nhân, diện mạo càng ngày càng giống với con gái rượu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Như vậy đích Quách Quân Tâm, ánh mắt thật sự rất hấp dẫn, trong nhà hàng lẩu, thỉnh thoảng đưa ánh mắt nhìn qua, đối làm Quách Quân Tâm đích duy nhất nam bạn cảm thấy vô cùng hâm mộ cùng ghen tị. "Ặn từ từ, không ai giành với cậu đâu ." Lâm Tử Minh thấy cô giống như một con ma đói vậy, vài lần tự làm làm bỏng lưỡi của chính mình, Lâm Tử Minh rót cho cô ngã một ly nước đá, ân cần khuyên nhủ cô. "Cám ơn." Quách Quân Tâm ngọt ngào cười với Lâm Tử Minh, uống hết một lỵ, thè lưỡi ra, và nói: "Tôi đã hai ngày không có cơm ăn rồi, gần như sắp chết đói đây." "Để gì mà không ăn cơm, người trong nhà ngược đãi cậu ?” Lâm Tử Minh nói một cách kỳ lạ.
Quách Quân, Tâm hừ một tiếng, thì thầm mà nói: "Anh đừng nói như vậy, tôi thật sự tự ngược đãi tôi! Ba tôi bất luận thế nào cũng muốn gả tôi cho một người mà tôi thật sự không thích. uhhh..
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nói tới đây, cô đột nhiên ý thức được, tự mình nói sai lập tức thu miệng, cô liền nhìn xem vẻ mặt bình thản của Lâm Tử Minh kia, cô biết chính mình đã bị anh nhìn thấu, khuôn mặt cô lại đỏ lên, cảm thấy rất thẹn thùng. "Ạnh, biết tôi là con gái ?" Quách Quân Tâm nói thật cần thận.
Lâm Tử Minh thoảng chốc sửng sốt , sau đấy kinh ngạc nói: "hả? Cậu Quách cậu đang nói cái gì vậy? Tôi nghe không rõ."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Giả vời
Quách Quân Tâm đảo cặp mắt trắng dã, cô đã nhìn từ trong tấm gương ở phía bên cạnh, thấy được bộ dáng của chính mình, chính là trở thành hình dạng bình thường của cô, huống hồ, lần này cô đi ra ngoài rất vội vàng, cũng không có mặc áo ngực, như thế Lâm Tử Minh có khả năng sẽ nhìn không ra tới đâu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn hết, bộ dạng giả bộ hồ đồ của Lâm Tử Minh này còn cực kỳ rất đáng yêu. "Lâm Tử Minh, tôi là con gái, tên của tôi không phải là Quách Tuấn Kiệt, tôi đã lừa gạt anh, anh có giận tôi không?" Quách Quân Tâm nhìn chằm chằm Lầm Tử Minh hỏi, giọng điệu bên trong mang vẻ hơi lo lắng.
Lâm Tử trong lòng thật sự rất nực cười, chính anh có cái gì đấy rất tức giận, cô là nam hay nữ và tức giận cái gì đấy, thì nó cũng không hề liên quan tới tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nói như vậy, hắn không cần phải ... Nói ra, vừa cười vừa nói: "Không có việc gì, cô làm như vậy cũng có nguyên nhân của cô mà thôi, tôi rất tức giận về chuyện day." Quách Quân Tâm trong mắt toát ra vẻ cảm động, "Lâm Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Tử Minh, anh thật tốt, anh đều tốt hơn nhiều so với những người đàn ông bên ngoài kia " “Đúng thôi, vậy có lẽ cô thật sự gặp rất ít đàn ông ." Lâm Tử Minh phát hiện ánh mắt Quách Quân Tâm có phần nguy hiểm, hắn vội vàng nói sang chuyện khác, nói: "Cô ăn từ từ thôi, ăn xong rồi tôi tiễn cô về nhà." "Được. ." Quách Quân Tâm theo bản nặng mà gật đầu, rất nhanh cô phản ứng lại, vội vàng lắc đầu nói: "Tôi sẽ không trở về nhà, sau này tôi cũng không trở về nhà!"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lâm Tử Minh a lên một tiếng, cũng không hỏi nhiều, mà là nói: "Trước tiên bình tĩnh một chút cũng tốt." "Đúng vậy. ." Quách Quân Tâm gắp hai miếng thịt bò để trong bát của Lâm Tử Minh, sau đó tràn ngập lấy lòng đích biểu tình nói: "Lâm Tử Minh, tôi trong khoảng thời gian này đến nhà anh ở đây."
Lâm Tử Minh bị hoảng sợ trước những lời nói này, cũng may hắn mới vừa nâng chung trà lên, còn không kịp uống trà, bằng không, sẽ phun đến người Quách
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Quân Tầm mất, "Cậu đang nói đùa cái gì vậy? !"
Quách Quân Tâm lắc đầu nói: "Tôi không hề nói chuyện giỡn chơi! Tôi nói là thật" "Vậy không được." Lâm Tử Minh cự tuyệt nói. "Vì cái gì mà không được, chúng tôi không phải bạn tốt sao?" Quách Quân Tâm không phục mà nói.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lâm Tử Minh thực không nói được gì, tôi và người khi nào cũng là bạn bè tốt, chúng tôi mới chỉ gặp nhau không quá hai lần kể từ khi làm bạn tốt? "Bởi vì trong gia đình vợ của tôi có rất nhiều người." Lâm Tử Minh nói.
Quách Quân Tâm nói: "Tôi đây có thể ngủ sô pha." "Sô pha là tôi ngủ." Lâm Tử Minh nói. "Hả? Vì sao hả? Anh làm chi mà để không ngủ giường?" Quách Quân Tâm tỏ vẻ khó hiểu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lâm Tử Minh thở dài một hơi, bất đắc dĩ mà nói, "Bởi vì vợ của tôi không cho tôi ngủ. .....
Chờ một chút, tại sao tôi lại nói với cô tôi những điều này?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hẳn nhanh chóng thay đổi câu nói: "Dù sao cũng không tiện, hơn nữa, một cộ gái xinh đẹp như cô, chạy đến nhà của tôi để ở, còn thể thống gì nữa?"
Quách Quân Tâm nghe được hai chữ xinh đẹp những lời khác đều xem như bỏ qua, ánh mắt lập tức tỏa ra nhiều ánh sáng, WOW, hóa ra hắn cũng thấy rằng tôi là một cô gái xinh đẹp, thật là vừa lòng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cô tôi không hề nhận ra được, chính bản thân mình đang thật sự là một cô xinh đẹp "Tôi phải ngủ chỗ nào đây hả,dù sao cũng không thể lưu lạc ngoài đường chứ?" Quách Quân Tâm uất ức ba Bà Rịa nói, đáng thương như vậy mà nhìn Lâm Tử Minh, dĩ nhiên lại làm nũng.
Toàn thân của Lâm Tử Minh nổi da gà khắp nơi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tuy rằng hiện tại Quách Quân Tâm là một cô gái, những hình ảnh ấn tượng ở trong lòng Lâm Tử Minh, chính là một số người xem có là con trai, hiện tại làm mừng Quách Quân Tâm đối với hắn, dù sao cũng cảm thấy rất quai đị
Cô là Đại tiểu thư, có rất nhiều tiền tiết kiệm, tha hồ mà tìm một chỗ để ở hoặc là có thể đi tìm được những người bạn bè tốt," Lâm Tử Minh nói.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Quách Quân Tâm nhụt chỉ mà nói: "Đừng nói nữa, tôi đi ra ngoài không mang theo điện thoại,ví tiễn gì gì dò đó cũng không mang theo, thân không một xu, nếu không phải đúng lúc gặp anh, tôi sẽ phải sống ngoài đường. Hơn nữa, tôi ở hoa thành không có nhiều bạn bè tốt, nêu tài tìm đến họ, họ nhất định sẽ cùng nhau nói cho ra tôi biết. Cho nên, tôi duy nhất chỉ có thể dựa vào cùng chỉ có anh mà thôi " Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Quách Quân Tâm nói xong, hai tay chóng cằm, ánh mắt sáng long lanh mà nhìn Lâm Tử Minh, khiến anh không thể nói lời từ chối.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Làm Từ Minh nhất thời cũng nghẹn lời, thiếu chút nữa sẽ không thể không đồng ý, một lát sau, hắn nhắc nhờ nói: "Quách tiểu thư, kỳ thật chúng ta chỉ là thấy quả hai lần mặt còn không thật sự quen thân." vậy thì chúng ta cử như bình thương! Lần trước, tôi còn mời anh ăn một chút cơm đầu, chúng ta không phải đã nói chuyện rất nhiều sao. Quách Quần Tâm nói. "Hiện tại tôi mời cô ăn này đến thịt bò cái lầu, cho nên chúng ta đành như vậy.” Lâm Tử Minh nói.
Quách Quân Tâm buông xuống chiếc đũa, cô ảnh mắt ảm đạm rồi rất nhiều, nhẹ giọng địa nói: "Lâm Tử Minh, anh thực sự chán ghét tôi sao?" "uh . "Làm Tử Minh lắc đầu nói: "Không có vậy, tôi làm sao phải ghét cô chứ." "Vậy tại sao anh lại lạnh nhạt với tôi như thế. Tôi và anh không là bạn bè tốt sao? Tất cả, người tôi có thể tin tưởng trồng cậy, chỉ có cậu " Quách Quân Tâm giọng điệu buôn bã nói. Lâm Tử Minh nhìn đến bộ dạng Quách Quân Tâm, hắn cũng có chút không đành lòng, suy nghĩ, hắn nói: "Như vậy đi, tôi cho cậu mượn một vạn, cậu có thể tự mình đi tìm chỗ ở, ví dụ là khách sạn hay gì gì đó, chờ khi cô có tiền, thì trả lại cho tôi, cô thấy thế nào?"
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Quách Quân Tâm nghĩ nghĩ nói, "Một vạn thì quá ít anh cho tôi mượn mười vạn đi, chờ tôi có tiền, tôi trả anh hai mươi vạn."
Chỉ là người chỉ mới gặp qua hai lần, mở miệng đã liền mượn mười vạn, cũng là không ai như vậy .
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hiện tại mười vạn tệ, đối với Lâm Tử Minh mà nói, chín trâu mất sợi lông - đều không tính là đáng kể , vì để thoát khỏi phiền toái này, hắn đành phải đồng ý.
Sau khi ăn xong lẩu bò, Lâm Tử Minh đi đến cây rút tiền gần đây, rút cho Quách Quân Tâm mười vạn tiền mặt, kết quả Quách Quân Tâm quay đầu đi mua một chiếc điện thoại mới hãng Apple, giá mười vạn, sau đó đi vào một cửa hàng quân áo, mất hơn ba mươi vạn để mua quần áo, mới không đến một giờ đồng hồ, cô chỉ còn lại năm mươi vạn
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Với tốc độ tiêu tiền này, Lâm Tử Minh chỉ có thể thở dài một tiếng, Đại tiểu thủ chính là Đại tiểu thư, tiêu tiền như nước, không cần mục đích.
Vốn Lâm Tử Minh đã muốn rời đi, kết quả Quách
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Quân Tâm còn không chịu buông tha cho hắn đi, không nên lôi kéo hắn đi khách sạn, đợi cô đi lên lúc sau, mới bằng lòng để hắn rời đi, giống như một cặp vợ chồng!
Sau khi rời khỏi khách sạn, Lâm Tự Minh đột nhiên cảm giác được cái gì đấy, hắn quay đầu lại nhìn lại, có hai người ngồi ở trong chiếc xe ở bên kia đường, "Không lẽ họ đã phát hiện ra chúng ta ?" "Hắn là không sao chủ, chúng tôi chính là trinh thám chuyên nghiệp, theo dõi kỹ thuật như vậy cao minh, khả năng theo dõi giỏi như vậy. Hắn là đang có âm mưu gì đấy, nhìn xem, hắn đi rồi."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net