Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.

**********



Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất



Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.










Loại tình huống này, khiến cho Quách Quân Di che kín mặt mình, cô cảm thấy mất thể hiện thực lớn.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Những người xung quanh cũng là một đám vui sướng khi người gặp họa, bọn họ thích nhất xem loại đại chiến này.



Lâm Tử Minh trầm giọng nói: “Trần Hào, cậu một vừa hai phải thôi, tôi niệm tình cậu là bạn học của Phi Phi, không cùng cậu so đo, cậu đừng được một tác lại muốn tiến lên thước.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Đối với cảnh cáo của Lâm Tử Minh, Trần Hào tỏ vẻ khinh thường, ngược lại càng thêm thông khoái, cho rằng Lâm Tử Minh khẳng định là chột dạ



Quách Quân Di lay lay tay Lâm Tử Minh, thật cẩn thận nói: “Nếu không chúng ta đi thôi?"





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Vừa rồi Lâm Tử Minh muốn đi, nhưng hiện tại, hắn sẽ không đi, Trân Hào loại hành vi này, đã hoàn toàn chọc hắn tức giận, “Không cần, chờ tôi thu thập hắn đã.” “Nhưng mà, hắn gọi điện cho vợ anh, anh, không sợ hãi sao?"Bộ dáng của Quách Quân Di đích, trên mặt tràn ngập lúng túng.




Lâm Tử Minh thản nhiên nói: “Tôi có cái gì phải sợ hãi, cây ngay không sợ chết đứng.”





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Quách Quân Di cũng tin tưởng lắm, cô cố ý che mặt mình, phòng ngừa bị người chụp phải, cô bắt đầu hồi hận, sớm biết vậy, cô sẽ không đến tiệm Audi này, đi BMWs hay Mercedescòn tốt hơn.



Lúc này điện thoại Trần Hào cũng kết nối xong, truyền đến thanh âm của một cô gái: “Alo?”





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Đúng là Sở Phi, Trần Hào biểu tình kịch động, hắn vội vàng đối mọi người làm ra một cái biểu tình xuyt”, sau đó nói: “Phi Phi, là tôi, Trần Hào.”Trần Hào cố ý nhìn Lâm Tử Minh liếc mắt một cái, trên mặt cao hứng ngập tràn, còn cố ý làm một cái cắt cổ tư thể, hù dọa Lâm Tử Minh. Đối với loại ra vẻ của hắn, Lâm Tử Minh chính là phun ra hai chữ: “Ngu ngốc.”



Hắn vừa nói xong, Sở Phi bên kia, điện thoại liền cúp, truyền đến thành âm tít tít tít.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Trần Hào nhất thời vẻ mặt hoang mang, tình huống gì đây?Sở Phi đây là, tắt điện thoại của hắn? Không khí trong lúc nhất thời thực xấu hổ.



Lâm Tử Minh lập tức không nhịn được cười, Trần Hào người này, thật đúng là không tự hiểu lấy mình, từ sau buổi họp lớp, làm ra chuyện tình ghê tởm như vậy, còn trông cậy Sở Phi sẽ để ý? Nằm mỡ. “Nhất định là tín hiệu không tốt."Trần Hào cứng ngắc giải thích một câu, sau đó tiếp tục gọi điện thoại, chính là lúc này đây, trực tiếp phát ra âm thanh điện thoại của bạn không cách nào liên lạc được, đây là bị Sở Phi cho vào danh sách đen.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Nháy mắt, sắc mặt Trần Hào càng thêm khó coi, Lâm Tử Minh nhân cơ hội bố đao nói: "Trần Hào, phiền người trước khi bội đen người khác, có thể hay không trước tiên kiểm điểm chính mình, dựa vào nhân phẩm của cậu, còn trông chờ Sở Phi sẽ nghe điện thoại của cậu?”



Những người khác nhìn đến loại, tình huống này, ảnh mắt nhìn Trần Hào, cũng trở nên cổ quái.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Trần Hào thực tức giận, hắn nặng nề mà hừ một tiếng, nói: “Chết tiệt Lâm Tử Minh, khẳng định là mày ở trước mặt Sở Phi nói bậy, mày thật đê tiện!”



Lâm Tử Minh thản nhiên nói: “Trần Hào, tôi khuyên cậuvẫn là không nen làm loạn, chuyện này một vừa hai phải, ngoan ngoãn đối với chúng tôi nói lời xin lỗi, tôi thật có thể buông tha cho cậu, nếu không, công việc cậu cũng mất, tin hay không?" “Muốn làm tao sợ?Chỉ mày cũng xứng?"Trần Hào tỏ vẻ khinh thường, phun ra một ngụm nước miếng, đối Lâm Tử Minh dựng thẳng lên ngón út. “Được, cậu tìm đường chết, tôi cũng không có biện pháp." Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Lâm Tử Minh nhún vai, hắn vừa rồi đã phát hiện, của hàng Audi 4S này, hình như đây là sản nghiệp của Vương Thủ Quý, người của hàng trưởng kia, nhìn có chút quen thuộc, chờ chút nữa, hắn trực tiếp gọi cho Vương Thủ Quý, để cho Trần Hào thất nghiệp đi.



Trần Hào đã muốn mất đi lý trí, quên mất thân phận quản lí bán hàng của hắn, trong đầu chỉ nghĩ phải làm sao tổ giác Lâm Tử Minh, tận mắt nhìn thấy bộ dạng mất mặt của Lâm Tử Minh.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Cho nên điện thoại hắn gọi không được cho Sở Phi, hắn lập tức dung khẩu khí mệnh lệnh, từ một nhân viên bên cạnh đoạt lấy di động, không để ý biểu tình không vui của đối phương, sau đó hắn rất nhanh nhấn dãy số của Sở Phi, gọi qua.



Rất nhanh, đã kết nối, lại truyền đến thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lung của Sở Phi, Trân Hào vội vàng nói: “Phi Phi, vận là tôi, cậu đừng cúp điện thoại, tôi có chuyện lớn muốn nói cho cậu, là về Lâm Tử Minh





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Quả nhiên, Sở Phi nghe nói nhự thế, cô không có cúp máy, mà là trầm giọng nói: “Anh ấy làm sao?”





Trần Hào lại khôi phục bộ dáng đắc ý, nói: “Phi Phi, là bạn học, tối thiện ý nhắc nhở cậu, cậu xem lại số sách đi, có phải hay khống thiếu rất nhiều tiền?"vẫn là không nen làm loạn, chuyện này một vừa hai phải, ngoan ngoãn đối với chúng tôi nói lời xin lỗi, tôi thật có thể buông tha cho cậu, nếu không, công việc cậu cũng mất, tin hay không?" “Muốn làm tao sợ?Chỉ mày cũng xứng?"Trần Hào tỏ vẻ khinh thường, phun ra một ngụm nước miếng, đối Lâm Tử Minh dựng thẳng lên ngón út. “Được, cậu tìm đường chết, tôi cũng không có biện pháp."





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Lâm Tử Minh nhún vai, hắn vừa rồi đã phát hiện, của hàng Audi 4S này, hình như đây là sản nghiệp của Vương Thủ Quý, người của hàng trưởng kia, nhìn có chút quen thuộc, chờ chút nữa, hắn trực tiếp gọi cho Vương Thủ Quý, để cho Trần Hào thất nghiệp đi.



Trần Hào đã muốn mất đi lý trí, quên mất thân phận quản lí bán hàng của hắn, trong đầu chỉ nghĩ phải làm sao tổ giác Lâm Tử Minh, tận mắt nhìn thấy bộ dạng mất mặt của Lâm Tử Minh.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Cho nên điện thoại hắn gọi không được cho Sở Phi, hắn lập tức dung khẩu khí mệnh lệnh, từ một nhân viên bên cạnh đoạt lấy di động, không để ý biểu tình không vui của đối phương, sau đó hắn rất nhanh nhấn dãy số của Sở Phi, gọi qua.



Rất nhanh, đã kết nối, lại truyền đến thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lung của Sở Phi, Trân Hào vội vàng nói: “Phi Phi, vận là tôi, cậu đừng cúp điện thoại, tôi có chuyện lớn muốn nói cho cậu, là về Lâm Tử Minh





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Quả nhiên, Sở Phi nghe nói nhự thế, cô không có cúp máy, mà là trầm giọng nói: “Anh ấy làm sao?”



Trần Hào lại khôi phục bộ dáng đắc ý, nói: “Phi Phi, là bạn học, tối thiện ý nhắc nhở cậu, cậu xem lại số sách đi, có phải hay khống thiếu rất nhiều tiền?"Hắn mở loa ngoài, rung đùi đặc ý, như gian thân trong kịch truyền hình, sở trường mách lẻo. “Trần Hào, cậu có rắm mau thả, tôi không có thời gian cùng người phẩm hạnh thấp kém nói lời vô nghĩa Trong giọng nói Sở Phi tràn ngập mùi thuốc súng, Trần Hào biểu tình đang đắc ý, lập tức cứng ngắc trên mặt, xung quanh rất nhiều người đều bắt đầu cười trộm, điểu này làm cho hắn vô cùng mất mặt. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Hắn là người rất sĩ diện, nhất thời trong lòng giống như ăn phải phân, hắn vội vàng ho khan hai tiếng, che dấu xấu hổ, nói: “Sự tình lần trước, là hiểu lầm, phẩm hạnh thanh cao của tôi tất cả mọi người biết đến.”



Lại là ba tiếng tít tít tít, Sở Phi không kiên nhẫn cúp điện thoại.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Lâm Tử Minh rốt cục nhịn không được, nói: “Trần Hào, cậu thật sự là một người kỳ cục, cần gì phải năm lần bảy lượt tự tìm lấy nhục như vậy?



Quách Quân Di cũng buồn cười, Trần Hào loại này hành vi, giống như một vở hài kịch. Không chỉ là cô, có rất nhiều người đang cười trộm.





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Trần Hào nghiến răng nghiến lợi, trong lòng lửa giận cháy càng thêm mạnh, hắn chỉ vào Lâm Tử Minh, hung hãng nói, “Mày bớt hả hệ đi, lập tức cho mày biết chữ “chết” viết như thế nào!”



Hắn lại gọi cho Sở Phi, điện thoại mới vừa kết nối, hắn liền trực tiếp lớn tiếng nói: “Sở Phi, tôi liền nói với cậu, tôi tận mắt thấy Lâm Tử Minh cầm tiền của cậu, ở bên ngoài nuôi dưỡng tiểu tam!”





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Sở Phi bên kia trầm mặc, tựa hồ là bị thuyết phục.



Trần Hào một lần nữa lộ ra đắc ý đích tươi cười, đối Lâm Tử Minh dùng khẩu hình nói: “Mày tên phê vật,chết chắc rồi!"





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Lâm Tử Minh vẫn là hai chữ Ngu ngốc.



Toàn trưởng lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người đều chở Sở Phi bên kia phát ra lửa giận. Rốt cục, qua vài giây, Sở Phi nói chuyện, bất quá lời nói ra, cùng với tưởng tượng của mọi người đều không giống, “Trần Hào, cậu không phải là đầu óc có bệnh chu?





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Trần Hào tươi cười liền cứng ngắc ở trên mặt, “Phi Phi...Cậu phải tin tưởng tôi, tôi thực không có lừa cậu, bằng không tội bật video cho cậu, hiện tại Lâm Tử Minh cùng với tiểu tam ở ngay tại chỗ tôi!”



Nói xong hắn liền ấn vào nút gọi video





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Lúc này Sở Phi lại nói . Đủ rồi! Trần Hào, cậu thật sự là không ngừng để tôi nhìn cậu bằng con mắt khác! Lần trước trong buổi họp lớp, cậu bởi vì bị đoạt mất nổi bật, kêu xã hội đen đến vậy chúng tôi, bị Lâm Tử Minh giáo huấn một chút, niệm tình là bạn học, tôi lựa chọn không báo cảnh sát, buông tha cho cậu một lần. Hiện tại cầu còn có mặt mũi gọi điện thoại cho tôi, chỉ vì nói chuyện này?"



Trần Hào sắc mặt luống cuống, khó coi tới cực điểm, vội vàng giải thích, chính là Sở Phi không cho hắn có cơ hội này, nói tiếp: "Lại nói, cậu nói Lâm Tử Minh lấy tiền của tôi đi ra ngoài tìm tiểu tam, căn bản là là lời nói vô căn cứ. Lâm Từ Minh thân là ông chủ lớn, ngày hôm qua anh ấy mới tới công ty tôi đầu tư một triệu, cầu nói anh ấy lầy tiền của tôi đi tìm tiểu tam, cậu đây là đang sử nhục chỉ số thông minh của tôi? Huống hồ, tôi cùng Lâm Tử Minh an ai, anh ấy căn bản không có khả năng lưng tôi ở bên ngoài tìm phụ nữ Cho nên Trần Hào, cầu thật là rác rưởi





Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.






Nói xong, Sở Phi liền củp điện thoạiCòn lại Trần Hào mặt choáng váng, mọi người xung quanh cũng đồng dạng rung động nhìn Lâm Tử Minh, bọn họ vừa rồi đều bắt được một cái tin tức, Lâm Tử Minh đầu tư một triệu!



Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK