Mục lục
Đẳng Cấp Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.

**********



Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Chương 119: Vương Về Quy Đến Nơi



Tạo phản rồi!



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Tạo phản rồi!



Thật vô lý, không có luật lệ gì cả!



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Vào lúc này, tâm trí mọi người đều có một cơn bão, sửng sốt, trong một thời gian dài không thể nhớ được.



Việc này đối với họ mà nói thật vô lý đối với họ khi mặt trời mọc từ phương Tây, thật là hoang đường.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh









Lâm Tử Minh, cái thằng con rể vô dụng, ở Sở Gia luôn luôn phục tùng với sự hèn nhát, đánh không đánh lại, mắng không mắng lại, ọ đã quen với Lâm Tử Minh nhu nhược rồi, tuyệt đối không có bao giờ nghĩ rằng Lâm Tử Minh sẽ đánh người!



Không chỉ họ, mà ngay cả Sở Phi, cũng hoàn toàn bị sốc, khó tin đến nỗi họ nghĩ họ bị ảo giác.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Nên phòng họp yên lặng một cách lạ thường trong năm giây, rồi họ cũng bắt đầu tỉnh táo lại.



Và phản ứng của họ là giận dữ nổi giận! “Phản rồi, phản rồi!” "Lâm Tử Minh, quá tự phụ qua phô trương, dám đánh?" "Chết, mày chết rồi!" “Còn đứng ngo ra đó làm gì, cùng nhau lên đi, bắt tên côn đồ đó lại cho tạo, đánh gãy chân nó, trả thù cho Sở Hạo." "Tức quá đi, tôi cũng tức qua đi..."



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Họ đều rất kích động, mấy thanh niên, xắn tay áo lên, mặt đầy sự phẫn nộ, bắt đầu chạy về hướng Lâm Tử Minh, phải hạ gục được anh .



Khi Sở Phi nhìn thấy cảnh tượng này, ngay lập tức cô cảm thấy hoảng loạn, ngay cả cô cũng thấy Lâm Tử Minh quá liều lĩnh, dám đánh Sở Hạo, có khác gì đang đổ dầu vào lửa đâu, làm cho vấn đề trở nên không thể đảo cứu vãn được nữa!



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Cô lo lắng nói: “Anh làm gì vậy, Lâm Tử Minh? Như thế là có chuyện lớn rồi đó!”



Lâm Tử Minh không hề hoảng loạn, anh ta nói một nụ cười: "Chính là đánh hắn, ai bảo hắn dám đánh em!"



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sở Phi lắc đầu, “Ai nói là hắn đánh em, người đã đánh tôi là Diễm Bình.” "Ah?" Lâm Tư Minh ngơ ngác , đây là tình huống gì đây, đánh nhầm người rồi, cái quái gì thế! Hơi xấu hổ một chút.



Lưu Diễm Bình nhìn thấy ánh mắt của Lâm Tử Minh ở phía đối diện, giấu mình đằng sau người khác vì sợ rằng Lâm Tử Minh điên lên sẽ đến cô ta. Dù sao thì, xét theo cái tát mà Lâm Tử Minh vừa tát Sở Hạo lúc nãy, nó quá nặng, còn quay vài vòng rồi ngã lăn ra đất, một nửa khuôn mặt bị đánh sưng lên, nếu như là cô ta nhận cái tát đó thì chết chắc rồi. Phải biết rằng, một thời gian trước mới đi phẫu thuật thẩm mĩ, không thể chịu được cái tát đó.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Ngay lúc này, mấy người của Sở Gia đi đến, muốn đánh Lâm Tử Minh.



Họ rất tức giận rất hung hăng, họ muốn đè Lâm Tử Minh xuống.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Lâm Tử Thiên mỉm cười, anh ta dễ dàng hạ gục những người này.



Mọi người đều thấy được công phu của anh cao đến vậy, một người đánh vài người, lông mày họ nhăn lại, vô cùng phẫn nộ. Thực sự cảm thấy rằng Lâm Tử Minh đang tạo phản, Sở Hoa Dấu là bề trên của họ chỉ tay vô Lâm Tử Minh mắng mỏ, họ cũng chỉ chỉ tay đàm tiểu: “ Lâm Tử Minh, cái đồ súc sinh này, muỗn nổi loạn, còn muốn đánh người, mày chết rồi, mày chết rồi con, tạo sẽ báo cảnh sát bắt mày, đời này đừng mong ra ngoài nữa.” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Những người khác cũng bắt đầu mắng chửi nữa.



Sở Phi cũng vội vàng khóc lóc, cô không bao giờ nghĩ rằng Lâm Tử Minh to gan đến vậy, dám đánh người trong hội đồng quản trị, việc này rất ảnh hưởng rất lớn.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Tuy nhiên, Lâm Tử Minh không hề sợ hãi, không cần nói đến camera trong phòng, hành động này của anh chỉ là phòng vệ, thật sự cáo báo cảnh sát cùng lắm cũng chỉ viết tên lại, giam anh vài ngày mà thôi.Với lai lịch của anh, đến giam giữ cũng chẳng tồn tại, ngồi tù là điều không thể nào.



Sở Phi hoảng sợ nói một cách nhanh chóng, “Lâm Tử Minh, sao anh bốc đồng quá vậy! Em bị anh hại thảm rồi! Em đã bảo anh đừng đến mà anh cứ muốn đến.....Haizz! Anh nên chạy đi, họ sẽ đưa anh vô tù.”



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh










So với sự hoảng loạn của Sở Phi, Lâm Tử Minh có thể được nói là vô cùng bình thản, với một nụ cười mờ trên mặt, cầm bàn tay Sở Phi cười: "Đồ ngốc, anh sẽ không có chuyện gì hết, anh nói anh ở đây để bảo vệ em, anh có thể làm được những gì anh nói.” “Đến lúc này rồi, anh vẫn còn tâm trạng để khoe khoang, anh, anh thực sự muốn chọc tức tôi à!" Mắt của Sở Phi chuyển sang màu đỏ, cô ấy rất lo lắng cho Lâm Tử Minh từ tận đáy tim, sự thay đổi đó đến cô cũng không cảm nhận được.



Nhưng Lâm Tử Minh đã phát hiện ra, nên anh rất hạnh phúc, ấm áp trong tim, nói rằng: "Đừng lo, họ không dám gọi cảnh sát, đợi chút nữa họ sẽ phải cầu xin anh tha thứ cho họ."



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Anh ấy không có cố ý hạ giọng xuống mà còn nói to hơn nữa, để lan đến tại mọi người, họ đều nghe được, cảm thấy rằng Lâm Tử Minh điên rồi, có vấn đề thần kinh.



Sở Phi cũng cảm thấy như vậy, cô ấy không biết chuyện gì đã xảy ra với Lâm Tử Minh mà khiến anh có thể trở nên như thế này.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sở Quốc Hoa cứ im lặng, lúc này cuối cùng cũng đã đứng lên để nói. "Đủ rồi!" Hắn chỉ thốt ra một câu với thái độ rất giận dữ, ngăn được hết tất cả mọi người lại ngay lập tức, mặt hắn trầm xuống, đôi mắt sắc bén như điện vậy, nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh, “ Lâm Tử Minh, tạo không biết là ai cho mày cái động lực như vậy, dám chạy đến Sở Gia làm loạn! Hành vi của mày đã vượt quá mức Sở Gia chúng ta có thể chấp nhận! Từ trước đến nay, tao đã nhắm mắt làm ngơ với mày, sợ mày hủy hoại danh tiếng của Sở Gia, không có nhẫn tâm để đuổi mày đi." “Nhưng ngược lại mày còn không biết ơn, lại còn dùng bạo lực như côn đồ, giờ lại còn dám đến hội đồng quản trị làm loạn, không có luật lệ gì hết, bắt nạt người quá đáng, mày nghĩ rằng Sở Gia sắp tàn lụi rồi hay sao mà ai cũng có thể đạp chân lên?" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất



Phải công nhận Sở Quốc Đông là trụ cột của Sở Gia, uy ghiêm của hắn rất lớn, Lâm Tử Minh cũng cảm nhận được một chút áp lực.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sở Phi đối mặt với cơn giận dữ như vậy, cô run sợ, đôi môi cô nhợt nhạt.



Sở Hạo ôm đùi Sở Quốc Đông khóc lóc: "Ông nội, ông phải làm chủ cho cháu đòi lại công lý cho cháu, cái tên vô dụng Lâm Tử Minh này dám đánh cháu, rõ ràng là không coi ông nội ra gì."



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sở Hoa Dấu cũng ra chạy đến cầu cứu, phải nghiêm khắc trừng phạt Lâm Tử Minh.



Lâm Tử Minh bình tĩnh nhìn hiện trường một chút xíu, không có dấu vết của sợ hãi và căng thẳng trên khuôn mặt anh ta.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Với sự bình tĩnh đó, đám đông đó càng nghiến răng nghiến lợi hơn.



Sở Quốc Đông nheo mắt nói, “Lâm Tử Minh tạo niệm tinh máy là con rể của Sở Hoa Hùng, cho mày một hội chuộc tội. Bây giờ mày quỳ xuống, củi đầu nhận tội với Sở Gia, ba lạy chín vái Sở Hạo, tạo sẽ suy nghĩ tha cho mày một mạng. nếu không, đoạn đười còn lại mày ngồi tù mọt gông đi



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sở Quốc Đông rất lạnh lùng, có mùi vị của con ngựa không đuổi kịp được, như là thánh chỉ không thể kháng lệnh.



Nếu thay đổi những người bình thường, thì thật dễ bị hắn hù dọa rồi.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Thật tiếc là Lâm Tử Minh không phải là một người bình thường, mà anh là một người vĩ đại đang đứng trên đỉnh của thành phố Hoa, dĩ nhiên sẽ không bị Sở Quốc Đông hù dọa. Thay vào đó, anh cười đùa, "Thật đáng sợ quá, một lời không nói bắt tôi ngồi tù cả đời, không phải do tôi đã học qua một thời gian về pháp luật, suýt nữa thì tôi đã tin rồi."



Gương mặt nghịch ngợm cười đùa của Lâm Tử Minh, làm cho mặt của Sở Quốc Hoa biến sắc, sự tôn nghiêm của hắn đã nhận được một thử thách rất lớn.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Không chờ hắn ta nổi giận, Lâm Tử Minh ngừng cười nói: " Cũng đã nói đến đây rồi tôi cũng cho các người một cơ hội, từng người một cúi đầu nhận tội với Sở Phi, nhận được sự tha thứ của Sở Phi, tôi có thể cân nhắc lấy một trăm triệu đô để cứu Sở Gia."



Không ai cười, không ai mắng nhiếc, càng không có ai tin điều đó, nghĩ rằng Lâm Tử Minh là thằng điên, bị bệnh tâm thần.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Sở Quốc Đông hú lên một tiếng, nói rồi rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt, sau đó lấy điện thoại ra, bắt đầu gọi điện thoại, “A-lô, đây là văn phòng công an đúng không? Chúng tôi ở đây có một người......



Hắn đã gọi cục an ninh công cộng để bắt Lâm Tử Minh.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Tuy nhiên, khi hắn mới nói được một nửa, cửa phòng họp đột nhiên mở ra, một người đàn ông chạy vào trong bối rối háo hức, thốt lên lớn tiếng: “ Chủ, chủ tịch! Tin tốt, tin tốt Vương Vệ Quy, Vương tổng của công ty Tử Quỳnh đến thăm chúng ta, có ý muốn đầu tư cho công ty chúng ta.”



Câu này rất lớn rất rõ ràng tới tại tất cả mọi người.



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh








Trong chốc lát, mọi người đều choáng váng.



Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net



Có một con vịt xoè ra hai cái cánh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK