Trong thời đại thông tin hiện nay, cũng không giống như thời xưa, người bình thường nào có đồ cỗ trong nhà mà lại không biết, tắt cả đồ cổ đều lưu hành trên thị trường, có giá rõ Ni, không có khả năng tồn tại ngọc bụi.
Đúng lúc này, Lâm Tử Minh đem gồm sứ thanh hoa lên, đặt ở trên bàn ăn, mở thùng hàng ra, lập. tức bày ra, thoạt nhìn liêc mắt một Gái, so với đồ của Tư Đồ Nam thì cái này ảm đạm “
hơn, rất không thu hút.
Tư Đồ Nam sau khi nhìn thấy, lập tức phụt cười: “Món đồ này nhìn rách nát giỗng như cậu vậy, cậu nói đây chính là gồm sứ thanh hoa triều Minh? Lâm Tử Minh, đầu óc của cậu phát triển như thế nào vậy, não có bị úng nước không?”
Sở phicũng rất thất vọng, ban đầu, cô còn có chút hy vọng với Lâm Tử Minh, điều gì sẽ xảy ra nếu Lâm Tử Minh thực sự lấy ra được gốm sứ thanh hoa triều Minh? Nói cho cùng, Lâm Tử Minh đã có một vài ân tượng tốt cho đến thời điểm này.
Nhưng hiện tại khi cô nhìn thấy pho tượng gồm sứ thanh hoa triệu Minh này, hy vọng nhỏ nhoi của cô đều biên mật.
Sở Hoa Hùng và Liễu Tố Hồng lắc đầu, cảm thấy Lâm Tử Minh thua cuộc rôi.
Ngược lại Cố Hưng khi nhìn thấy pho tượng gốm sứ thanh hoa này, sửng sốt một chút, lập tức mắt ông ta sáng lên, lộ ra vẻ mặt điên cuồng!
Ông lập tức lấy ra một chiếc kính lúp từ trong túi, đeo kính lên, bắt đầu cần thận giám định pho tượng gồm sứ thanh hoa này.
Càng xem, vẻ mặt của ông càng hưng phần, sắc mặt cũng đỏ lên.
Mọi người thấy biểu hiện này của ông, đêu ngây ngần cả người, rất nhanh, một ý nghĩ hoang đường hiện ra trong đầu!
Có lẽ nào là thật?
Nhưng mà nụ cười trên mặt của Tư Đồ Nam đã cứng đờ ở trên mặt, tim đập nhanh hơn rất nhiều, tay chân dân trở nên lạnh lễo, vô củng hoảng loạn.
Ánh mắt Sở Phitrở nên tình ngốc, đây là tình huống gì, hay là..
Lâm Tử Minh cười nói: “Chuyên gia Có, thế nào, pho tượng gồm sứ thanh hoa này của cháu, là đô thật đúng không?”
Chuyên gia Cô ngắng đâu lên, không có trả lời Lâm Tử Minh vấn đề này, mà ánh mắt cuông nhiệt nhìn chăm chằm Lâm Tử Minh: “Cậu ở đâu có ” pho tượng gốm sứ thanh hoa này!”
Mọi người nghe những lời này từ Cố Hưng, trong lòng bị sốc, cũng đã hiểu được, Cô Hưng chính là gián tiếp thừa nhận, đây thật sự là gỗm sứ thanh hoa triều MinhI Tin tức này, ở trong đầu bọn họ nổi lên một cơn lốc nghỉ ngờ, làm cho bọn họ đều sốc đứng dậy.
Nhất là Tư Đồ Nam, sắc mặt hắn rất khó coi tới cực điểm, hai chân như nhữn ra, lảo đảo vài cái, suýt nữa ngã sâp mặt.
Miệng hắn không ngừng nhắc đi nhắc lại: “Không thể nào… Không thể nào..
Lâm Tử Minh sờ cái mũi nói: “Cháu vừa rôi có nói, là một người bạn đã tặng cho cháu. Như thê nào, chuyên gia Có, đây có thật sự là gốm sứ thanh hoa triều Minh không?”
“Là hàng thật!” Cố Hưng nói chắc chắn, vô cùng hưng phần và nghiêm túc.
Cơ thể Sở Hoa Hùng và Liễu Tố Hồng run rầy dữ dội, Liễu Tố Hồng không thể kìm được. trực tiếp thốt ra,, “Nói dối!”
Sở Hoa Hùng cũng dùng SỨC VéO mạnh vào đùi mình, cảm giác đau đớn, mới ý thức được đây là sự thật, không phải đang nằm mơ.
Mà Sở Phi, khuôn mặt cô đờ đẫn, không thể tin được. Ngay sau đó, cô khôi phục lại tinh thần, nhìn Lâm Tử Minh băng tia sét, đúng lúc Lâm Tử Minh nháy mắt với cô, có vài phần đùa giỡn tán tỉnh, làm cho khuôn mặt của cô lập tức đỏ lên.