**********
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Đột nhiên giọng nói địch thực này xuất hiện, hơn nữa lại là một giọng nói trầm thấp, khiến tất cả mọi người hoảng sợ.
Ban đầu Quách Quân Tâm đã sắp tuyệt vọng, nghe thấy giọng nói thật, cả người cô đều hơi run lên, sau đấy cô lập tức ngắng đầu lên, nhìn lại hướng lên trên, tức khắc thấy được một bóng dáng cao lớn của một con người, đứng ở đối diện lầu hai của ban công phía trên, từ trên cao nhìn xuống bọn họ.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Bởi vì khuất sáng, ở góc độ này cô không thấy rõ mặt của đối phương, nhưng tại lúc này, với cỗ vô cùng bất ngờ, xâm chiếm thắng tâm trí của cô.
Cô lập tức liền kích động đứng lên, nước mắt rơi xuống, miệng cứ nhắc tới, "Người hùng, người hùng của ta xuất hiện rồi "Ngươi từ đâu đến, sao dám ở đây giả thần giả quỷ!" "Cút đi, bằng không ta đây nhất định sẽ cho cả người cùng chết !" "Cút ngay cho ta!"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Ba tên côn đồ kia hô to đứng lên, bọn chúng rõ ràng không hề nhận ra đối phương.
Bóng đen từ trên ban công hừ lạnh một tiếng, thả người rồi nhảy, từ trên lâu nhảy xuống, dứt khoát lưu loát mà đứng ở trước mắt ba tên côn đồ, động tác rất là tự nhiên và phiêu dật, tựa như động tác trong phim điện ảnh của những võ lâm cao thủ, bởi vậy có thể thấy rõ, hãn đích thực là có chút tài năng.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lầu hai có độ cao hơn ba thước, không quá cao, người thường từ phía trên nhảy xuống sẽ chết, nhưng tuyệt đối làm không được tự nhiên thoải mái làm như vậy.
Quách Quân Tâm nhìn thấy bóng đen oai phong như vậy, trong mắt của cô ảnh lên tràn đầy tia hy vọng. "Cút, nếu không đừng trách tôi đối với các người không khách khí." Bóng đen lạnh lùng nói.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Ba tên côn đồ không biết bọn họ đối mặt thực sự là ai, ý vào người một nhà, không kiêng nể gì, miệng chửi bới, sau đầy cùng nhau ra tay hướng về phía bóng đen. "Không biết tự lượng sức mình." Bóng đen, khinh thường mà cười nhạo một tiếng, tiếp đấy chỉ thấy hắn thực sự nhẹ nhàng mà thoải mái, liền giải quyết ba tên cồn đồ, cơ bản không phải cùng trình độ, chúng đều phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết lợn rồi lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Quách Quân Tâm há to miệng, hoàn toàn há hốc mồm mà nhìn thấy một màn đánh nhau như vậy, cú sốc mà cô chưa bao giờ tưởng tượng ra được. ở cô đang đối mặt với hoàn cảnh khó khăn, rất cẩn người giúp đỡ lúc này, thiên thần giáng trần, hình ảnh cao hãnh, dễ như bàn tay với tốc độ nhanh, quét sạch mấy tên côn đồ này, lại giải cứu cô, đây không phải là đích thực chân mệnh thiên tử của cô hằng mơ ước đây sao?
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Chỉ tiếc, bởi vì cô bị khuất sáng, cũng không thể nào mà nhìn rõ bộ dạng của đối phương.
Nhưng mà, hình dáng của đối phương, làm cho cô cảm thấy rất quen thuộc, giống như đã gặp qua ở nơi nào. "Cô không sao chứ?" Bóng đen đi đến trước mặt Quách Quẫn Tâm, hỏi cô với giọng nói ấm áp. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hắn từ bóng tối đi tới, để lộ diện mạo của mình, bị Quách Quận Tâm nhìn thấy, hắn cũng thấy rõ ràng bộ dạng của Quách Quân Tâm, sau đấy, bọn họ cùng nhau đồng thanh kêu lên "Là cậu? !" "Tại sao lại là anh? "Quách Tuấn Kiệt " "Lâm Tử Minh".
Không sai, đạo bóng đen này đúng là Lâm Tử Minh, hắn đĩ ra đây mua đồ, lúc đi ngang qua đây, nghe được âm thanh, hắn sát vào lại nhìn xem xem có chuyện gì đang xảy ra, kết quả liền thấy được Quách Quân Tâm đang gặp chuyện bất bình liền ra tay nghĩa hiệp, ngược lại rơi vào hiếm cảnh chuyện tình.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Hắn khi đó không hề nhận rạ Quách Quân Tâm, bây giờ thấy được quách quân di, hắn cảm thấy rất giật mình. Hơn nữa giật mình nhất chính là Quách Quân Tâm.
Không, cô đơn giản đã không giật mình như vậy, mà là kích động, hưng phấn, đủ loại cảm xúc nảy sinh trong lòng!
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cô dù sao cũng thật không ngờ, người cứu cô chính là Lâm Tử Minh, cái việc trước lúc kết giao thật là người anh em tốt.
Kỳ thật cô đối với Lâm Tử Minh hoàn toàn không có tình cảm gì cả, chỉ là cảm thấy được Lâm Tử Minh này thật sự không xấu xa, nhưng mà bây giờ, trải qua chuyện vừa rồi , hình cảnh của Lâm Tử Minh, ở trong lòng của cô được vô cùng phóng to lên, cô cảm giác giờ khắc này Lâm Tử Minh thật sự rất tuấn tú, rất có sức hấp dẫn. Làm cho cô bị Lâm Tử Minh nhìn thấy như vậy, nhịp tim của cô tăng lên một cách khó hiểu
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Tử Minh rất nhanh chóng phát hiện ra, Quách Quân Tâm vẫn còn mặc quần áo nam, thật kì lạ, nhất là cô mặt phạm hoa đào đích bộ dáng, mà nhìn thẳng vào hắn, làm cho hắn có chút sợ hãi.
Ho khan hai tiếng, hắn nói: "Làm thế nào cậu đến được đây? Vệ sĩ của cậu đâu?"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Quách Quân Tâm lấy lại tinh thần, cô nhìn về phía Lâm Tử Minh, nói: "Tôi bỏ nhà đi ra ngoài đây." "Hả?" Lâm Tử Minh kinh ngạc mà kêu lên một tiếng, từ bỏ nhà trốn đi này, nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng mà rất nhanh hắn cũng bình thường trở lại, người ta dù sao cũng là Đại tiểu thư, người trong nhà bỏ nhà trốn đi, cũng không phải là quá ngạc nhiên. "Đúng thôi." Lâm Tử Minh thuận miệng lên tiếng, sau đẩy quay đầu nhìn lại, cái kia học sinh trung học lo lắng hãi hùng, đã muốn chạy. "Nếu không có việc gì nữa, thì tôi đi trước đây "Lâm Tử Minh còn nói thêm, hắn không muốn có nhiều rắc rối liên quan với Quách Quân Tâm.
Nhưng mà hắn vừa mới chuyển người, đã bị Quách Quân Tâm gọi lại, "Chờ một chút Lâm Tử Minh quay đầu lại nghi ngờ nói: "Còn có việc gì sao?"
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Trong lòng Quách Quân Tâm hiện tại thật sự khó có thể bình tĩnh, cơ thể cô luôn, cử động, cả người cô cũng rơi vào trạng thái rất khó hiểu, cô ngẩng đầu nhìn Lâm Tử Minh liếc mắt một cái, sau đó cô cúi đầu, nói ra một câu: "Vừa rồi, cảm ơn anh." Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Cô bối rối, cũng quên thay đổi giọng nói, để lộ giọng nói ban đầu của Quách Quân Tâm, trong trẻo êm tai, nghe khá hay.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Tử Minh ha hả cười, thở mạnh nói: "Này có cái gì, chúng ta là anh em mà."
Một lần trước, chính là Quách Quân Tâm đã xung hô như vậy với Lâm Tử Minh, Lâm Tử Minh nói như bây giờ, thật cũng không có là sai.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Nhưng mà bây giờ Quách Quân Tâm nghe vậy , liền cảm thấy không được thích, cô không muốn cùng Lâm Tử Minh làm anh em, "Lâm Tử Minh , tôi nghĩ chúng ta hãy là làm bạn bè đi, làm anh em không thích hợp."
Lâm Tử Minh mắt trợn trắng, ngươi cũng giác ngộ được việc này hả, "Được." "Tôi đây đi trước đây, còn phải về nhà ." Lâm Tử Minh nói thêm. "Chờ một chút!" Quách Quân Tâm lại gọi Lâm Tử Minh lần nữa, "việc đấy, bây giờ còn sớm mã, không cần phải về nhà sớm như vậy chứ, nếu không thì, anh theo tôi đi dao di."
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Tử Minh khó xử nói: "Đêm nay không tiện, vợ của tôi còn đang chờ tôi trở về."
Quách Quân Tâm nghe nói như thế, cô lập tức vô cùng mất mác đứng lên, đúng vậy, người ta đã thật sự kết hôn rồi mà, vẫn là con rẻ ở rễ
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Quách Quân Tâm nhớ tới đến điểm ấy, cô trong lòng cũng rất không vui, tâm trạng đang sung sướng, lập tức liền ảm đạm lại. "Tôi đây đi trước
Ủng ục ùng ục.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Đúng lúc này, bụng của Quách Quân Tâm vang lên, âm thanh rất lớn, nghe rõ trong tại Lâm Tử Minh.
Bầu không khí lập tức trở nên rất xấu hổ, mặt của Quách Quần Tâm lập tức liền đỏ lên.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Ở dưới ngọn đèn sáng, Lâm Tử Minh lúc này mới phát hiện, sắc mặt Quách Quân Tâm thật sự rất xanh xao, mỗi trắng bệch, tinh thần uể oải, bụng còn ùng ục ủng ục, đứng ở đó cô lắc lư rất nhiều, vừa nhìn biết ngay là đói bụng rất lâu. "Cậu chưa ăn cơm?" Lâm Tử Minh nhẹ giọng hỏi han.
Nghe được lời nói Lâm Tử Minh, Quách Quân Tâm tự nhiên cảm thấy rất tủi thân, mũi lập tức cay cay, máy ngày nay thật đã bị uất ức, khổ sở, lập tức nảy sinh trong lòng, trực tiếp làm cho mắt cô đỏ, đúng là đã khóc.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Cô vừa khóc, vừa sợ Lâm Tử Minh, chính bản thân chưa từng khi dễ cô, vậy tại sao Quách Quân Tâm lại liền khóc chứ? "Ai, cậu như thế nào mà khóc?" Lâm Tử Minh có chút bất đắc dĩ mà nói. Cũng không ngờ, Quách Quân Tâm càng khóc lớn thêm, thực sự không thể chịu đựng thêm chuyện này nữa, còn nức nở hơn, người khác không biết, còn tưởng rằng Lâm Tử Minh đã làm tội ác tày trời gì đấy đối với cô mất.
Lâm Tử Minh vẻ mặt trở nên ủ rũ, tay chân luồng cuống lấy từ trong túi quần, ra một chiếc khăn tay rất nhàu, đưa cho cô, nói: "Cậu Quách, đừng kích động? Động còn khóc đâu." "Tôi hai ngày không hề có ăn cơm." Quách Quân Tâm nhận khăn tay, uất ức mong Bà Rịa nói.
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!
Lâm Tử Minh: ".
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!