Chàng trai nhanh chóng chạy đến trước mặt lão tài xế, thấp giọng nói: "Ba, việc này được không thế?”
“Bớt nói nhảm đi, đương nhiên là được rồi, đến đến, đứng ở đây.”
Nói xong hắn liền đẩy tiểu tử tới trước mặt Tần Dương, Tần Dương ngẩng đầu vừa kịp lúc nhìn diện mạo tiểu tử kia.
“Gia gia nhà nó, không phải là người thường nha!”
Người này có một bộ râu quai nón, mặt dẹp, cổ áo để hở lộ ra từng mảnh lông ngực, hiển nhiên là bộ dạng như đại tinh tinh.
Trong phút chốc, Tần Dương liền hiểu, lão tài xế chính là một lão cáo già khốn nạn.
Hắn tận tình khuyên mình rời đi, là để cho con trai của lão bớt đi một đối thủ cạnh tranh. Ai da! Thời đại này , thật sự là dạng người gì cũng tồn tại , vì con trai mình có thể trở thành con rể nhà giàu, cư nhiên lừa dối người khác bỏ cuộc.
Không thể không thừa nhận, lão tài xế đích xác dụng tâm lương khổ, bởi vì tiểu tử này lớn lên thật sự có chút đáng sợ , không động chút tâm tư, chỉ sợ cửa cũng không vào được.
Lão tài xế tựa hồ nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ kia của Tần Dương, chẳng hề để ý nói: "Tiểu tử, ngươi không hiểu, con ta nhìn trông già dặn, chờ hắn làm quen với con gái nhà người ta ha ha, khi đó lại báo ra tuổi tác, chính là trời sinh một cặp."
Loảng xoảng, Tần Dương Như bị sét đánh ngã ngửa.
Con người có thể tự luyến , nhưng tự luyến đến mức này, vậy......
Ha ha, đó chính là một loại cảnh giới.
Khi Tần Dương phục hồi tinh thần lại, cũng không để ý tới đôi cha con kỳ quái này nữa
Khi mọi người đi vào đại sảnh biệt thự dưới sự dẫn dắt của lão quản gia, chứng kiến quang cảnh trước mặt, những lão tài xế Giang Thành lặn lộn ở tầng dưới chót cũng bị làm cho khiếp sợ.
Nếu như nói biệt thự xa hoa, vậy thì thật không có gì để nói, bất kể là ai, cho dù nhà mình không có tiền, nhưng hẳn đã đi dạo qua trung tâm thương mại, xem qua quang cảnh cung đình!
Cho nên xa hoa thật không có gì khoe khoang, nhưng bên trong biệt thự này, tràn ngập một loại khí tức tự nhiên.
Chính giữa đại sảnh không có nóc nhà, kết cấu thuộc loại đình viện phương Đông cổ xưa, chẳng những mở cửa sổ mái, hơn nữa một cây đại thụ bốn năm người cũng không thể ôm lấy mọc ở giữa phòng. Nhìn chung quanh, biệt thự ba tầng nho nhỏ, phân ra vài cái đình viện, tương đối độc lập, nhưng vẫn tạo thành một thể thống nhất, giống như tự nhiên thiên thành.
Tần Dương nhìn, trong lòng tán thưởng một trận.
Hảo thủ bút, nếu ai ở trong này, vậy thì tương đương sở hữu một toà sân sau của hoàng cung giữa lòng thành phố nha.
Chỉ thấy lão quản gia nhìn các tài xế ứng tuyển, sau đó trực tiếp chỉ vào Tần Dương.
“Ngươi, còn quá trẻ, không phù hợp với quy định của chúng ta.”
Sau khi nói xong, một người hầu liền đi tới trước mặt Tần Dương, hơn nữa áy náy nói: "Tiên sinh, thật xin lỗi, ngài bị loại."
Không phải chứ, Tần Dương nhất thời choáng váng.
Lần đầu tiên phỏng vấn, mình ngay cả rắm còn chưa đánh một cái, người ta cư đã hạ lệnh trục khách.
Trẻ thì có tội à?
Tuổi trẻ chọc giận ai rồi?
Tần Dương không ngừng tự hỏi mình, đáng tiếc không có đáp án.
Lão tài xế không bỏ lỡ thời cơ vỗ vai Tần Dương một cái.
Ha ha, tiểu tử, đã sớm khuyên ngươi rồi, xem đi, vẫn phải rời đi trước.
Nói xong, lão gia hỏa này còn thập phần đắc ý nhìn con trai của mình.
Ý tứ kia chính là nói già dặn cũng có chỗ tốt của già dặn, ít nhất sẽ không bị đuổi ra ngoài khi chưa bắt đầu phỏng vấn.
Im lặng !
Khi Tần Dương xoay người muốn rời đi , lão quản gia vừa lúc bắt đầu thông báo quy định phỏng vấn .
"Tài xế ngoại có tay lái phải cứng, còn phải có ánh mắt sắc bén, đôi khi có một số kẻ trà trộn ở chung quanh mưu đồ gây rối, chúng ta không cần các ngươi dùng võ lực đi bảo vệ tiểu thư, nhưng tài xế nhất định phải có tác dụng nhắc nhở.”
Tần Dương đang muốn rời đi nghe được đề thi, thoáng cái dừng bước, quay đầu nhìn một chút.
Đồng thời trong lòng suy nghĩ, vì sao bọn họ không tuyển bảo vệ, tuyển vệ sĩ không phải càng bớt việc sao?
Tại thời điểm Tần Dương nghi hoặc, lão quản gia còn nói thêm: "Đương nhiên, việc này vệ sĩ càng phù hợp hơn so với các ngươi, nhưng chúng ta không cần vệ sĩ, chỉ cần một người có ánh mắt, cổ ngữ nói, ngựa già nhớ đường, lão nhân tự nhiên có ánh mắt, có thể nhìn được lòng người.”
Nghe đến đó, Tần Dương hình như hiểu được chút gì đó.
Tiểu thư nhà này chỉ sợ là đã trải qua khúc chiết tình cảm gì đó, cho nên bọn họ tuyển tài xế ngoại trừ lái xe, còn phải đảm nhiệm việc nhắc nhở tiểu thư đừng bị mấy tên mặt trắng vô công rồi nghề lừa gạt.
Khi có một số người cố ý tiếp cận, muốn dùng tình cảm lừa gạt tiểu thư, lão tài xế liếc mắt một cái đã nhìn thấu, với trải nghiệm nhân sinh phong phú của bọn họ, đây chính là nhiệm vụ thứ hai của bọn họ.
Nhìn thấy một màn như vậy, Tần Dương lắc đầu, lẩm bẩm: "Người này thật kỳ quái, chẳng những chỗ ở đặc biệt, mà ngay cả phong cách hành sự cũng hoàn toàn khác người thường.”
Bỗng nhiên, lão quản gia chỉ chỉ mấy người hầu phía sau hắn.
Kỹ thuật lái xe cả mọi người để sau rồi nói, mọi người chỉ cần có thể phân biệt rõ ràng những người phía sau ta, ai với ai là một đôi, đoán chính xác liền vượt qua phỏng vấn .
Bùm!
Nhóm lão tài xế nhất thời ồn ào lên.
Bọn họ làm tài xế cả đời, cũng ứng tuyển qua rất nhiều nơi, nhưng loại phỏng vấn này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, khiến cho một đám lão già sắc mặt nhăn lại, nhao nhao lộ ra thần sắc mất tự nhiên.
Đúng lúc này, Tần Dương bỗng nhiên vui vẻ nở nụ cười, hơn nữa còn cười mười phần đắc ý.
Phía sau lão quản gia tổng cộng có bảy người hầu, trong đó có bốn người trẻ tuổi, theo thứ tự là hai nam hai nữ.
Còn có ba người lớn tuổi, là hai nữ một nam.
Dựa theo tỷ lệ phân tích, bốn người trẻ tuổi có thể xuất hiện hai đôi tình nhân, trong ba người lớn tuổi, nhiều nhất cũng có thể có một đôi là vợ chồng già.
Đương nhiên đây là tỷ lệ phân tích lớn nhất, cũng rất có khả năng bên trong chỉ có một đôi tình nhân, cái này phải nhìn xem người ra đề an bài như thế nào.
Không thể không thừa nhận, loại phỏng vấn này thập phần chú trọng nhãn lực.
Chỉ thấy Tần Dương nhanh chóng móc ra dây tơ Nguyệt Lão đi đến, quấn quanh phía trên ngón tay, nhất thời cảm giác trước mắt một mảnh thanh minh.
Khi hắn nhìn qua, trong nháy mắt phát hiện hai đôi trẻ tuổi, chỉ có một đôi là tình nhân, bởi vì giữa bọn họ có một sợi dây đỏ hư ảo nối liền.
Mà ba người già lại không có lấy một đôi là vợ chồng già, nhưng còn một việc Tần Dương cảm thấy rất khôi hài.
Bởi vì trên chân một bác gái cũng có một sợi dây đỏ, nhưng sợi dây đỏ kia lại nối liền với chân lão quản gia.
"Ta dựa vào đại gia ngươi, nếu như bác gái này không phải lão bà của ông quản gia , vậy chẳng phải là tình nhân của lão quản gia sao?"
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, Tần Dương cũng không cảm thấy lão quản gia mất mặt, bởi vì trên chân hai người nối liền một sợi tơ hồng, nói cách khác bọn họ là một đôi yêu nhau .
Kết quả là, các tài xế nhao nhao bắt đầu suy đoán, lão quản gia cũng không công bố đáp án, mặc cho bọn họ nói ra suy nghĩ của mình.
Khi tất cả tài xế, bao gồm cả nhóc con như đại tinh tinh kia đưa ra đáp án của mình, lão quản gia lại tiếc hận lắc đầu.
Trong bọn họ có lẽ có người đoán trúng đôi trẻ tuổi kia, nhưng rất hiển nhiên, cũng không như ý muốn, bởi vì đám lão tài xế này đều không đoán trúng cặp nào trong nhóm người già. Nói cách khác, cho dù bọn họ đoán đúng đôi trẻ tuổi kia, lại đoán sai đôi người già, hoặc đoán bừa .
Một đúng một sai, rất hiển nhiên là bọn họ không phù hợp yêu cầu.
Đúng lúc này, Tần Dương bỗng nhiên xoay người, đi tới.
Hắn đi thẳng tới bên cạnh lão quản gia.
Lão quản gia, tuy rằng ta còn trẻ, nhưng kiến thức không kém người lão làng, ngài nói đúng không?"
Lão quản gia nghi hoặc nhìn hắn, sau đó nói: "Người trẻ tuổi, chúng ta không tuyển người như chưa đủ tuổi.”
Tần Dương rất lớn mật vươn ngón tay, lắc lắc.
"Lão nhân gia, cháu đoán tiểu thư nhà ông đã trải qua một đoạn tình cảm không mấy dễ chịu sau đó trở nên suy sụp. Thứ nhất, Cháu đã có người trong lòng , cho nên tuyệt đối không muốn trở thành kim quy tế nhà phú hộ, thứ hai, cháu có thể thấy được ở đây có mấy cặp tình nhân, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm, cháu thật sự không nghĩ tới ngài còn có lý do gì có thể cự tuyệt."
Sau khi nói xong, Tần Dương khấu đầu xấu hổ cười nói: "Đương nhiên, cháu còn có điểm thứ ba, ông nếu là không nhận ta, ha ha, cháu sắp không có cơm ăn."
Ha ha ha......
Lão tài xế chung quanh, tính cả những người hầu kia đều bị Tần Dương chọc cười.
Kỳ thật Tần Dương trong lòng hiểu rõ, bọn họ sợ những người trẻ tuổi kia ngụy trang lấy việc ứng tuyển tài xế, thừa cơ tiếp cận tiểu thư, cho nên Tần Dương mới thẳng thắn nói cho bọn họ biết, mình cần tiền lương.
Nhưng còn có một điểm Tần Dương không thể lý giải, nếu là thiên kim phú hộ, nàng làm sao có thể để mắt một tên tài xế chứ?
Con gái nhà giàu yêu tiểu tử nghèo, còn khăng khăng một mực không rời không bỏ, tình tiết cẩu huyết này bình thường chỉ xuất hiện trong TV, trong hiện thực, căn bản không có , cho nên chuyện này đúng thật làm người khó hiểu, ít nhất Tần Dương nhìn không thấu.
Lão quản gia hiển nhiên bị lời nói của Tần Dương đả động.
Chỉ thấy hắn hơi suy nghĩ gật gật đầu, sau đó nói: "Vậy cậu nói đi, nếu như cậu có thể đoán đúng trong một lần, ta có thể cân nhắc cho cậu làm tài xế cho tiểu thư."
“Được rồi, vậy tôi sẽ nói.”
Tần Dương không cần suy nghĩ, vươn ngón tay, nhìn hồng tuyến chỉ vào một đôi nam nữ trẻ tuổi, hơn nữa hắn không chỉ người khác.
Lão quản gia hai mắt thần quang chợt lóe, lại không tự chủ được khen một tiếng.
“Không sai, tiểu tử, có nhãn lực.”
Được rồi, ngươi trúng cử, đi theo ta.
Một tiếng này đi theo ta, tương đương tuyên bố Tần Dương được chọn, những người khác bị loại.
Nhất thời, nhóm tài xế đoán trúng một đôi nam nữ tuổi trẻ không vui đứng lên , thậm chí có người đưa ra nghi vấn.
“Lão quản gia, ông làm việc thiên vị, chúng ta đều đoán trúng đôi thanh niên kia.”
Quả nhiên, náo loạn, lão quản gia lại dừng bước, hắn có chút hoài nghi, Tần Dương từ suy đoán của đám tài xế phân tích ra kết quả, cái này khác gì chỗ tốt từ trên trời rơi xuống .
Nếu quả thật như vậy, Tần Dương là người tâm cơ rất sâu, tuyệt đối không thể tuyển dụng.
Khi lão quản gia bắt đầu do dự, Tần Dương bước nhanh tiến lên, đi tới bên người lão quản gia.
Chỉ thấy hắn ghé tai nói: "Ha ha, lão quản gia, đừng nói ta không lưu tâm nhé, nếu ngài hoài nghi, ta còn có thể nói ra một đôi.”
Ngay lúc đối phương kinh ngạc, ánh mắt Tần Dương dời về phía trên người bác gái có dây đỏ nối với lão quản gia.
Sau đó hắn thấp giọng nói: "Ha ha! Ngài và bác gái này cũng có thể là một đôi !”
Két!
Mặt lão quản gia trong nháy mắt liền thay đổi, cặp mắt lão thâm trầm lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lại nhìn Tần Dương, thật giống như ma quỷ liếc mắt là thấu lòng người.
“Ngươi, … làm sao cậu biết.”
“Ha ha, đương nhiên là nhìn ra.”
Khi Tần Dương cười hì hì nhìn chằm chằm lão quản gia cùng bác gái, lão nhân này cư nhiên đỏ mặt, sau đó trong bầu không khí xấu hổ vỗ vỗ bả vai Tần Dương, nói một câu.
“Hảo tiểu tử, ánh mắt lại độc như vậy, thôi, thôi, đi theo ta đi.”