Nghĩ đến đây Tần Dương tâm tư bỗng buông lỏng rất nhiều, vui vẻ cười lớn.
"Ha ha ha ha, Nguyệt Lão, nếu như tin tức xấu trong lời ông là chuyện này, vậy thì hoàn toàn không cần lo lắng."
"Thật không dám giấu giếm, ta mới vừa rồi gõ trống Chiêu Hồn, vốn muốn tìm ông, ai ngờ đi vào hai người cổ quái, nữ nhân kia vừa xuất thủ liền muốn khống chế ta, kết quả bị ta đánh ra khỏi khách sạn Luân Hồi."
"Yên tâm đi, ta nếu như là đã biết dụng ý của Thiên Đạo, nói gì đi nữa cũng sẽ không thích nàng, càng sẽ không để cho nàng vào vào khách sạn Luân Hồi, cho nên Thiên Đạo trừng phạt tạm thời không đủ khiến ta sợ hãi."
Tần Dương thở phào nhẹ nhõm, nhưng Nguyệt Lão lại kinh hãi đến biến sắc.
"Trời ạ, cậu, cậu sao có thể chặn cô ta ở ngoài cửa."
Sau đó Tần Dương liền ở trong điện thoại nghe miệng Nguyệt Lão không ngừng lẩm bẩm, dường như đang bấm ngón tay tính toán.
Không đến mười hơi thở, hắn hô to một tiếng.
"Nhanh, Tần Dương, tranh thủ thời gian để cho nữ nhân kia đi vào khách sạn Luân Hồi, nhớ kỹ, nếu như cô ta đi, ván cờ của thiên đạo không thể tiếp tục được nữa, Thiên Phạt lập tức sẽ giáng lâm, không ai ngăn nổi."
Két! Tần Dương sắc mặt nhất thời trắng bệch, hồi lâu sau mới mắng to liền lăn một vòng, xông về khách sạn Luân Hồi.
Vừa chạy, hắn còn vừa gào lên: "Thiên Đạo, fuck you, ngươi là dụng tâm muốn đùa chết ông đây à.”
Khi Tần Dương giết ngược trở về cầu Nại Hà, một đôi nam nữ này đang muốn rời đi, vì vậy hắn bứt lên sức lực, lớn giọng kêu một tiếng.
"Đứng lại!"
Két!
Hai người dừng lại, nam tử mọc sừng mặt lộ vẻ vui mừng nhìn về phía Tần Dương, mà lúc này, Tần Dương mồ hôi sớm đã ướt đẫm sau lưng.
Ai! Cuối cùng cũng giữ người lại, xem ra người tính không bằng trời tính, ngay cả thần tiên cũng không chơi thắng được, thiếu chút nữa liền bị Thiên Đạo lừa rồi.
Khi Tần Dương lại lần nữa gõ trống Chiêu Hồn, đem hai người tiép đón vào khách sạn Luân Hồi, hắn cẩn thận đề phòng nói: "Mỹ nữ, đầu tiên nói trước, đừng có mà khống chế ta, nếu không ta sẽ tiếp tục đuổi các người ra ngoài.”
Nam tử mọc sừng vội vàng cảm tạ, cô bé kia lại mặt không chút biến sắc, cũng không biết là đồng ý, hay là cự tuyệt.
"Các ngươi nói một chút ý đồ đi!"
Thiên Đạo nếu chủ đạo tạo ra một màn này, Tần Dương chỉ có thể phụng bồi.
Nhưng bất kể muốn chơi như nào, trước tiên phải biết rõ ý đồ người ta, nếu không bị bán còn giúp Thiên Đạo đếm tiền đây.
Nam tử mọc sừng nói: "Tần chưởng quỹ, chúng ta biết khách sạn Luân Hồi chỉ làm việc hỗ trợ thần tiên, Tiểu Linh giới vốn không dám hy vọng xa vời, nhưng ít ngày trước, thánh nữ cảm ứng được quy tắc Thiên Đạo, truyền đạt một dạo tin tức có việc gì cũng có thể tìm đến chủ nhân của khách sạn Luân Hồi hỗ trợ, điều kiện tiên quyết là nhất định là Thánh nữ phải gả cho ngài.”
"Cho nên chúng ta lần này mà tới mục đích chỉ có một, chính là nói với ngài về việc Thánh nữ xuất giá.”
"Cái gì, gả Thánh nữ của các người cho ta!"
"Không làm, kiên quyết không làm, thánh nữ các ngươi nếu là giống như ngươi, mắt như cái lồng đèn dài, trên đầu lại đính hai cái sừng dài, còn không hù chết ta."
Tần Dương kiên quyết phản đối, thật ra thì trong lòng của hắn biết, cái này sợ rằng lại là Thiên Đạo bày ra một ván cờ chơi với mình.”
Còn nhớ ban đầu trong sự kiện Vương Đức Thanh, lão đầu hút thuốc lá coi bói cho mình lúc bổ nhiệm mình chấp chưởng khách sạn Luân Hồi cũng đá nói, mình bởi vì nhìn thấu nhân quả, mới được ban cho chức vị chủ nhân khách sạn này, nhìn thấu nhân quả từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, đó chính là thiên địch của Thiên Đạo, nhưng mâu thuẫn là cuối cùng cái chức vị chủ nhân này lại là Thiên Đạo trực tiếp bổ nhiệm, từng nghi vấn trong việc này hết sức phức tạp, cần phải cẩn thận ứng đối mới được.
Thấy Tần Dương cự tuyệt, nam tử đầu sừng lúc đầu sững sờ, sau đó cười lên ha hả.
"Chưởng quỹ yên tâm, thánh nữ của chúng ta xinh đẹp như Thiên Tiên, ngài nhất định sẽ hài lòng."
"Ha ha, còn xinh đẹp như Thiên Tiên đây!"
Tần Dương nhất thời nghĩ đến một biện pháp cự tuyệt chuyện này, Thiên Đạo không để cho mình đuổi bọn hắn đi, nhưng nếu là bọn họ chủ động rời đi, nói không chừng Thiên Đạo liền sẽ không trừng phạt mình.
Vì vậy hắn chỉ vào nữ hài mặc y phục bơi lội làm bằng sợi kim loại không biết nói: " Thánh nữ các ngươi đẹp hơn nàng không, nếu như so ra kém nàng, hay là trở về đi!"
Két!
Người đàn ông đầu sừng nhất thời kinh ngạc, thật lâu mới phục hồi tinh thần, mang theo giọng điệu tán dương nói.
"Ông chủ Tần không hổ là chưởng quỹ khách sạn Luân Hồi a, lại có thể liếc mắt liền nhìn ra tiểu thư là thánh nữ Tiểu Linh giới, tiểu Linh tiên, xem ra thật không gạt được ngài rồi, bội phục, bội phục."
Nam tử mọc sừng chỉ để ý mình nói chuyện, lại hoàn toàn không chú ý tới Tần Dương đã sớm là mắt lớn trừng mắt nhỏ, ngây ngô không thể ngây người thêm.
Không phải đâu, ta chẳng qua là thuận miệng nói, chẳng lẽ lại bị Thiên Đạo tính được.
Bi ai a, từ xưa dân không cùng quan đấu, người không tranh với trời, số mạng ta sao khổ như vậy đây.
Mọc sừng nam tử không phải nói tới thương lượng hôn sự à.
Nếu là thương lượng hôn sự, thánh nữ làm sao đích thân đến, chẳng lẽ nàng cũng không biết xấu hổ!
Thấy Tần Dương ngây ngốc nhìn mình, thánh nữ tiểu Linh tiên cực kỳ bất mãn lên giọng nói: "Bổn cô nương cũng không nói nhất định phải gả, ngươi hãy nghe cho kỹ, ta hỏi ngươi một vấn đề, nếu như trả lời hài lòng, ta mới sẽ xem xét, nhưng trả lời không hài lòng, ta thà bỏ qua cơ hội khách sạn Luân hồi hỗ trợ, cũng không muốn có chút quan hệ nào với ngươi."
"Mẹ nhà ngươi, lấy ngươi mà nghĩ ta muốn có quan hệ gì với ngươi à.”
Tần Dương tức giận thầm mắng, nhưng trong lòng lại biết, chính mình sợ rằng thật có phiền toái, còn không biết nàng sẽ đưa ra dạng vấn đề cổ quái gì tới cho mình.
Thánh nữ tiểu Linh tiên thấy Tần Dương không phản đối, liền khai khẩu, miệng nhỏ xinh xinh nói:
"Ta xin hỏi ngài, nếu như ta cùng ngài yêu nhau..."
Lời còn chưa dứt, Tần Dương liền nhảy dựng ở một bên, thốt ra một câu: "Nói bậy, tuyệt đối không có khả năng."
Thánh nữ tiểu Linh tiên tức giận nói: "Ông chủ, ta nói là nếu như, thật ra thì liền cái diện mạo này của ngài, ta cảm thấy cũng không quá có thể."
"Cái gì, diện mạo này của ta, ta đẹp trai hơn hắn nhiều đi!"
Nói xong, Tần Dương liền chỉ chỉ nam tử mọc sừng.
Con bà nó, không nghĩ tới nằm cũng có thể trúng đạn, tên này còn có thể nói cái gì đây!
Ai, không nói gì a.
Thánh nữ tiểu Linh tiên tiếp tục nói: "Nếu như chúng ta yêu nhau, nhưng Thiên Đạo phản đối, cũng nói ra điều kiện, nếu như hai ta còn muốn bên nhau, thì nhất định phải để cho một người trong đó đi ra đối mặt Thiên Phạt, ta xin hỏi ngài, lúc này ngài lựa chọn thế nào, hay là ta."
Hết ý kiến, lại là Thiên Phạt, Tần Dương đã bị Thiên Phạt làm cho là ngất ngây con gà tây, vừa nghe đến hai chữ này, đầu đều bắt đầu đau đớn.
Tần Dương dùng sức vuốt đầu, nhìn một cái khắp người tiểu Linh tiên thánh nữ Linh Đang nói: "Linh Đang thánh nữ, có thể đổi vấn đề khác sao "
Khục khục!
Nam tử mọc sừng lúng túng ở một bên tiếp lời.
"Ông chủ, thánh nữ của chúng ta chỉ là thánh nữ, không phải là thánh nữ Linh Đang."
Tần Dương ngoạc miệng ngắt hắn một cái, bất mãn nói: "Không gọi nàng thặng nữ coi như nể mặt ngươi rồi, còn lựa ba chọn bốn."
Nam tử mọc sừng hoàn toàn bị Tần Dương làm hồ đồ: "Chưởng quỹ, thặng nữ này khác thánh nữ ở chỗ nào vậy? "
"Má của ta ơi, tha cho ta đi!"
Bị thằng ngốc này đánh bại, Tần Dương hoàn toàn bị bại, cùng người Tiểu Linh giới nói thặng nữ, hắn biết nói cái gì đây.
Lúc này, Linh Đang thánh nữ thong thả, hơn nữa kiên quyết yêu cầu câu trả lời của Tần Dương.
"Không được, chỉ một vấn đề này, nhanh chóng trả lời."
Tần Dương biết, vấn đề này thật ra đơn giản chỉ có một ý nghĩa, hoặc là chính mình chịu phạt, hoặc là nàng chịu phạt, thực ra là tìm ra một người để chịu phạt là được, làm người ta vô cùng nhức đầu.
Một lát sau, Tần Dương cẩn thận hỏi ngược lại."Có phải ta trả lời không hài lòng, cô liền chủ động rời đi hay không."
"Dĩ nhiên, nếu như ta không hài lòng, ta sẽ không gả, ngài cho rằng tiểu Linh tiên Tiểu Linh giới ta là hạng người tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục à."
"Mẹ nó ngốc luôn, không tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục dĩ nhiên không còn gì tốt hơn rồi."
Vì vậy Tần Dương thận trọng tránh sang một bên, cầm điện thoại lên, gọi cho Nguyệt Lão.
"Lão đầu, ta gặp phải phiền toái."
Sau đó hắn đem sự tình phát triển nói một lần, Nguyệt Lão lúc này mừng rỡ.
"Tần Dương, đây là cơ hội, cơ hội tuyệt đối, Thiên Đạo xử phạt, tuyệt đối sẽ làm cho người ta lưu lại một chút hi vọng sống, đáp án của cậu chỉ cần để cho cô gái này bất mãn, cô ta liền tự bỏ đi, khi đó Thiên Đạo trừng phạt liền tự được giải trừ, hết thảy trở về thái bình."
"Quá tốt, chờ chính là những lời này của ông"
Tần Dương mừng rỡ, vội vàng cúp điện thoại trở lại trước mặt Thánh nữ, nói chút ít lời bạc tình bạc nghĩa mà nói, quả thực quá đơn giản, mình há mồm liền có thể tuôn ra hơn trăm câu.”
"Khục khục! Nghe cho kỹ, câu trả lời của ta là..."
Tần Dương hắng cổ họng một cái, sau đó trịnh trọng nói: "Thiên trường địa cửu là hù người, biển cạn đá mòn đó là gạt người, đến chết cũng không đổi ta chỉ coi là đánh rắm, coi như nam nhân, ta có thể thích ngươi, nhưng nếu là gặp phải Thiên Đạo trừng phạt, ta chỉ có thể nói, làm hết sức, lúc không thể làm được nữa, ngươi muốn sống muốn chết thì liên quan quái gì đến ta.”
"Ha ha, tiểu Linh Đang, cái này chính là ý nghĩ của ta, không hài lòng thì đi đi, đại gia ta không thiếu nữ nhân."
Két!
Đây chính là câu trả lời a!
Nam tử mọc sừng bị câu trả lời của Tần Dương làm sửng sốt một chút, sắc mặt âm tình bất định, cũng không biết là muốn nổi giận, hay là muốn đánh người.
Ngược lại bất kể ai nghe xong lời này của Tần Dương, bình thường đều chỉ có lựa chọn bùng nổ.
Nhưng Tần Dương không ngờ tới, hai người Tiểu Linh giới lại có thể không nổi giận.
Một lát sau nữ hài gật đầu nói đối với nam tử: "Đi thôi!"
"Ha ha, đấu với ta, đi sớm thôi!”
Tần Dương trong nháy mắt đắc ý, trả lời kiểu này của mình, coi như là ngốc nữ cũng bị tức khí đi, huống chi là tiểu Linh tiên tâm cao khí ngạo.
Lại nói, mình đã có tiểu yêu tinh Tôn Mẫn, thêm một vị tiểu Linh tiên cũng không có ý nghĩa gì.
Sau khi Tần Dương dẫn đôi nam nữ đến cầu Nại Hà, lời nói thành khẩn: "Đừng thương tâm, khách sạn Luân Hồi vốn bài ưu giải nạn cho các vị thần tiên, Tiểu Linh giới các vị không hưởng thụ được cũng không phải chuyện gì to tát.”
"Đi thong thả, không tiễn!"
Sau khi nói xong, Tần Dương quay người lại trở về khách sạn, nhưng mới vừa ngồi lại trong khách sạn, liền rõ ràng qua lớn cánh cửa nhìn thấy thánh nữ Linh Đang đang nói gì đó cùng người đàn ông đi cùng.
Không lâu lắm, nam tử mọc sừng xoay người rời đi, biến mất ở đầu cầu Nại Hà, mà vị gọi là Linh Đang thánh nữ, lại đi về phía mình.
Tần Dương liền buồn bực, không thể nào, nàng còn có chuyện gì, chẳng lẽ lời nói ban nãy của chính mình vẫn không thể khiến cho nàng mất hết ý chí.
Nữ hài bước vào khách sạn Luân Hồi, chủ động tự rót cho mình tới một ly trà, sau đó ngồi ở bên cạnh Tần Dương.
"Ông chủ, ngài họ gì."
"Họ Tần, bất quá cái này không có quan hệ gì cùng cô đi, đi nhanh lên, đừng ảnh hưởng đến thời gian ta nghỉ ngơi."
Tần Dương cố ý làm bộ như không nhịn được, nhưng trên thực tế hắn thật đúng là muốn nhìn sâu thêm vào đôi mắt Linh Đang thánh nữ.
Không khỏi không thừa nhận, cô gái này nắm giữ một cổ khí chất đặc thù, rất đẹp, cũng rất cám dỗ, khí chất tương tự cùng yêu tinh Tôn Mẫn kia, nhưng lại có chỗ hoàn toàn bất đồng.
Thánh nữ Linh Đang cũng không để ý tới Tần Dương, tự giới thiệu mình nói: "Ta vốn là thánh nữ tiểu Linh tiên của Tiểu Linh giới, ngài có thể trực tiếp gọi ta thánh nữ, từ hôm nay trở đi, ta liền là nữ nhân của ngài, chuyện Tiểu Linh giới hy vọng ngài có thể bỏ thêm tâm sức.”
Loảng xoảng!
Tần Dương trực tiếp ngã nhào khỏi mặt ghế, bò dậy liền dậm chân hỏi.
"Cô, cô mới vừa nói cái gì, ta không nghe lầm chứ, hoặc là cô nói sai rồi."