• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Dương không dám ở khách sạn quá lâu, hiện tại hắn nhất định phải tận lực cùng Tôn Mẫn ở cùng một chỗ, để ngừa Say Đinh Hương ra tay, uy hiếp an toàn của Tôn Mẫn .

Rời khỏi khách sạn, hắn tìm Nguyệt Lão.

Nhìn thấy Nguyệt Lão , Tần Dương đem chuyện nhân duyên muội muội của quỷ sai nói một lần, hy vọng ông có thể giúp một chuyện.

Hiện tại Nguyệt Lão cùng Tần Dương đã quen thuộc nhau lắm rồi, hai người trong lời nói cũng thường xuyên châm chọc ta một câu ngươi một câu,như một đôi bạn vong niên.

Vừa nghe nói quỷ sai là bạn của Tần Dương, Nguyệt Lão lập tức lật xem sách ghi chép nhân duyên, sau đó nói.

"Nhân duyên em gái quủ sai đích xác có chút lận đận, nàng cần kinh nghiệm ba lần hôn nhân mới có thể tìm được hạnh phúc "

"Như vậy đi, nhìn mặt mũi Tần đại chưởng quỹ , ta giúp nàng sửa đổi một chút, để cho nàng trải qua thất bại trong tình yêu hai lần, lần thứ ba có thể kết lương duyên cả cuộc đời

Tần lão đệ thấy như thế nào."

Thất bại hai lần hôn nhân đổi thành thất bại hai lần tình yêu, mặc dù chỉ điều khiển một điểm nhỏ, lại đủ để thay đổi vận mệnh một người phụ nữ.

Thần tiên cũng không phải là vạn năng, Nguyệt Lão có thể

làm như thế, đã là cục hạn, Tần Dương vội vàng nói lời cảm tạ.

Tần Dương lại lấy ra sổ sinh tử, lần này hắn không có hàm hồ, trực tiếp đem việc muốn diệt Đỗ Tuấn nói ra.

"Lão đầu, ta biết chuyện này có chút khó khăn cho ngươi, nhưng ông suy nghĩ một chút, giúp thần tiên các ngươi làm việc, càng ngày càng phức tạp, gặp phải người cũng càng ngày càng khó xử lý, giống như ngày hôm qua, ta giết liền ba người."

"Đỗ gia thủy chung là phiền toái lớn, ta nếu liều lĩnh giết, cũng không tiện giao phó Thiên Đạo, cho nên ta làm một quyển sổ sinh tử, vừa có thể để cho ta xả ra cơn ác khí, còn có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, thế nào, làm được hả "

Thấy Tần Dương thẳng thắn như thế, Nguyệt Lão cũng hào sảng lên, vỗ ngực đáp ứng rồi.

"Đi! Tần chưởng quỹ cậu mặc dù không phải là thần tiên, không nhập thần tịch, nhưng cũng là huynh đệ Nguyệt Lão ta , bị một đám phàm phu tục tử khi dễ, chẳng những ngươi mất mặt, ngay cả lão đầu này cũng mất mặt."

"Như vậy, ta sẽ cùng Diêm Vương nói chuyện một chút, một cái Tiên khí cấp thấp mà thôi, chỉ cần chưởng quỹ cam kết không cầm đi làm loạn, ta thay Diêm Vương đáp ứng trước."

Nói tới đoạn này, Tần Dương rất là cảm động, hắn từ trong miệng quỷ sai biết được, sổ sinh tử mặc dù chỉ là Tiên khí cấp thấp,nhưng tuyệt đối không phải là đồ vật bình thường, Nguyệt Lão lần này thật sự xem mình là huynh đệ.

Rời khỏi khách sạn, Tần Dương lại đi đến công ty của Tôn Mẫn.

Bi ai a, lần này hắn vẫn bị bảo an ngăn ở bên ngoài.

Tần Dương tức giận cùng bảo an lý luận nói: "Huynh đệ, ta vào đây có việc không được sao, anh không có việc gì làm hay sao cứ ngăn ta làm gì."

Bảo an cũng không vui nói: "Tiểu tử, tối ngày hôm qua ngươi ở nơi này quan sát rất lâu, còn nhớ tài xế xe taxi kia không, tiểu tử ngươi còn để cho tài xế theo dõi Tôn quản lý."

"Hừ, Tôn quản lý là đại mỹ nhân số một công ty, nhìn tiểu tử ngươi liền không phải kẻ tốt lành gì, ta nếu để cho ngươi tiến vào, đại gia ta không phải là bảo an hợp cách."

"Ha, ngươi, ngươi..."

Ngươi nửa ngày, Tần Dương dĩ nhiên ngay cả một cái rắm cũng thả ra được một cái.

Thật đúng là, an ninh nơi này như vậy mới tốt chứ, tận chức tận trách, quá là khó được.

Bỗng nhiên Tần Dương cảm giác có chỗ không đúng, vội vàng hỏi: "chuyện trên xe taxi ngươi làm sao biết."

"Hừ, lái xe là một huynh đệ của ta, tiểu tử ngươi tâm tư bất lương hắn đã sớm nói cho ta biết."

Không phải đâu, lại là tài xế xe taxi kia giở trò quỷ, Tần Dương thiếu chút nữa buồn rầu dẫn đến tử vong.

Ai! Cho nên lời lão này nói có lý, Diêm Vương tốt thấy tiểu quỷ khó dây dưa .

Mình đường đường là đại chưởng quỹ, bạn trai Tôn Mẫn cưới hỏi đàng hoàng, thậm chí ngay cả cửa chính cũng không vào được.

Sai lầm rồi, Tần Dương bị tức đến chập mạch rồi, cưới hỏi đàng hoàng phải nói Tôn Mẫn mới đúng, mình là Đại lão gia !

"Được rồi, không vào được thì đi thôi!"

Vì vậy Tần Dương lại đặt mông ngồi trên ghế dài ở công ty đối diện trên đường cái.

Bởi vì lúc ra cửa quá mau, hắn vẫn ăn mặc quần áo cũ chừng mấy ngày chưa giặt, như kẻ lang thang.

Cũng không lâu lắm Tần Dương nhìn thấy một cảnh sát đã mặt thường phục hướng mình chạy tới, chính là cảnh sát tối hôm qua cùng mình hành động chung.

Người tới vẻ mặt hốt hoảng, nhìn thấy Tần Dương lập tức nhích lại gần.

"Tần huynh đệ, cuối cùng cũng tìm được cậu rồi."

Tần Dương tiêu sái ngồi ở ven đường, hút thuốc, cười ha hả nói: "Ta rất khó tìm sao, bây giờ không phải có loại công cụ kêu điện thoại di động sao "

Đối phương không lo nổi việc Tầng Dương trêu chọc, vội vàng nhỏ giọng nói: "Có một số việc nói trên điện thoại không tiện ,có phải vương đội xảy ra chuyện rồi."

Tần Dương hơi sửng sờ, vội vàng hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ việc này có liên quan cùng hành độngtối hôm qua !"

"Ai, không phải sao!"

"Ngày hôm qua bắt Dương Lượng tóm đi, chúng ta thẩm vấn một đêm, nhưng thời điểm trời sáng, luật sư của hắn tới, tiểu minh tinh chơi ma túy phản cung, nói ma túy là vật cá nhân của cô ấy, bởi vì lượng nhỏ vô cùng, xử cũng không được tội."

Tần Dương gật đầu một cái nói: "Ta cũng không nghĩ tên béo kia để người ta đánh , dạy dỗ một chút coi như xong, không cần phải kết tội."

Nhân viên cảnh sát vẻ mặt đưa đám nói: "Huynh đệ, vấn đề so với cậu nghĩ phức tạp hơn nhiều, họ Dương tối hôm qua lợi dụng lúc đi nhà cầu, đã tự đụng đầu mình vào tường, vu hãm vương đại đội thúc giục thủ hạ đánh người, như thế rất

không tốt, truyền ra bên ngoài, nói cảnh sát đánh người, vương đại đội đã bị cho nghỉ việc điều tra rồi."

"Cái gì "

Tần Dương bóp tàn thuốc, mắng: "Chó chết, lại cắn ngược ta một cái."

"Đúng vậy, vương đại đội để cho ta lặng lẽ đến tìm ngài, nói ngài là cao nhân, chuyện này nếu như còn có có thể xoay chuyển, cũng chỉ hi vọng vào cậu rồi."

Vào giờ phút này, Tần Dương rốt cuộc đã minh bạch, vương đại đội cũng có quan hệ phía trên, nhưng chuyện này bị truyền thông đồn thổi lên ra, người ở phía trên cũng không dám tùy tiện đảm bảo cho hắn.

Cho nên nếu như mình không thể giúp hắn giải quyết chuyện bên ngoài, vương đại đội chỉ có thể nghỉ việc, không thể tiếp tục làm đại đội trưởng .

"Tần huynh đệ, vương đại đội là người tốt , mấy năm nay không ít phá án, tiếng lành đồn xa, cậu không thể để cho đội trưởng bị cách chức như vậy."

Tần Dương gật đầu, trấn an cảnh sát mặc thường phục nói: "Được rồi, hơn phân nửa là luật sư giở trò quỷ, hắn để cho họ Dương vu hãm vương đại đội, anh đem hành tung người luật sư kia nói cho ta biết, việc còn lại không cần để ý, nhớ kỹ, đừng làm gì, về nhà chờ tin."

Nhân viên cảnh sát mặc thường phục gật đầu một cái, đem hành tung luật sư nói cho Tần Dương , liền lặng lẽ rời đi.

Tần Dương đang muốn lấy điện thoại ra, để cho Trịnh Hổ qua giúp đỡ mình bảo vệ Tôn Mẫn, không nghĩ tới điện thoại còn chưa lấy ra, một chiếc xe cao cấp màu đen lái vào cửa chính công ty của Tôn Mẫn.

"Hắc! Đại gia ngươi, oan gia hẹp lộ a!"

Không nghĩ tới người tới lại là Dương Lượng.

Lần này Tần Dương không nói hai lời, hướng về phía cửa chính đi tới.

Bảo an giữ cửa, đương nhiên lần nữa ra mặt ngăn trở Tần Dương.

Mà đúng lúc này, Tần Dương lấy ra một cục gạch, trực tiếp vỗ vào trên ót tên bảo an.

Tiểu tử này, bị một đòn Thiên Môn ngu si ấn đánh trúng, ánh mắt lập tức đờ đẫn , bị Tần Dương đỡ ngồi xuống ghế, không nhúc nhích, hai mươi phút mới có thể hóa giải.

Giải quyết bảo an, Tần Dương không vui nói: "Huynh đệ, làm đúng chức chuyên nghiệp không sai, nhưng ngươi mắt chó chó coi thường người khác thì không đúng, lão tử chẳng qua là ăn mặc kém một chút, đáng đời ăn phải một cục gạch."

Sau khi nói xong Tần Dương liền nhanh chân đi vào công ty.

Đầu năm nay, không quan tâm tiền tài, không quan tâm mặt mũi, nhưng không thể không quan tâm tình nghĩa huynh đệ, vương đại đội bởi vì mình nên bị xui xẻo, Tần Dương tuyệt đối sẽ không bỏ mặc, cho nên dưới tình thế cấp bách mới dùng một cục gạch đánh ngất bảo an.

Đi vào công ty, xa xa đã nhìn thấy người phụ trách công ty Thất Sắc Hoàn đang nghênh tiếp Dương lão đầu, Tần

Dương theo ở phía sau, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Một phụ nữ trung niên nhiệt tình cầm tay Dương lão đầu .

"Ơ! Dương tổng, ngài cuối cùng đến rồi, tối hôm qua không ngài trong công ty có việc, chúng ta đang gấp đây, ngài tới là tốt rồi."

Nói xong, đoàn người liền đem họ Dương đón vào phòng họp, sau đó Tần Dương nhìn thấy Tôn Mẫn cũng đi vào.

Phòng họp không nhiều người, ngoại trừ phụ nữ trung niên ở ngoài, công ty bên này cũng chỉ có Tôn Mẫn .

Mà họ Dương bên kia cũng chỉ có hắn cùng luật sư.

Tần Dương một mực đúng bên ngoài , lần này không thu thập lão già này, ngụm ác khí này hắn không nuốt trôi.

Hội nghị mở ra một hồi, Tần Dương tựa vào cạnh cửa nghe lén.

Dương lão đầu thái độ cực kỳ phách lối, không ngừng gõ bàn.

"Ta rất hoài nghi người tối hôm qua hãm hại ta, là quý công tử của một quản lí."

Người phụ trách công ty vội vàng cười xòa: "Dương tổng, ngài lời nói này, ngài là tài thần của chúng ta, nịnh hót ngài cỏn không kịp đây, chúng ta làm sao có thể hãm hại ngài ."

Đối mặt với người lấy lòng, họ Dương cũng không công nhận, chỉ vào Tôn Mẫn nói: "Nói thật, ta bắt đầu cảm thấy

Tôn quản lý có năng lực này, muốn đem chuyện này giao cho nàng, ta bị bắt, thủ hạ của ta cũng bị bắt, tại sao hết lần này tới lần khác nàng không có việc gì, ngươi nói, cái này có phải do nàng giở trò quỷ hay không."

"Chuyện này..."

Người phụ trách công ty không biết làm sao trả lời.

"Hừ! Ta nói thẳng !"

"Lão tử vừa ý Tôn quản lý của công ty các ngươi rồi, nàng một tháng kiếm bao nhiêu tiền, ta trả."

"Một câu nói, hãy nghĩ khoản làm ăn này, hợp tác với ta các người có lợi hơn nhiều, tấm này thẻ là thẻ mở cửa phòng ngủ trong quán rượu, vị Tôn quản lý của các ngươi nếu như hiểu chuyện, tối nay lấy thẻ đến phòng ta bồi tội, lão tử cao hứng, sinh ý dĩ nhiên là các ngươi được hưởng lợi."

Sau khi nói xong, họ Dương lại đứng lên rời khỏi đây, bộ dáng không muốn nhiều lời.

Sau đó, trong phòng họp mới truyền tới giọng nói của vị kia nữ nhân trung niên.

"Tiểu Tôn , chuyện này làm sao bây giờ, em nói một câu đi!"

Tôn Mẫn đã sớm tức sôi ruột, lúc này thấy nữ chủ tịch hỏi mình, một mặt không vui hỏi ngược lại: "Vậy ý của chủ tịch là, là để cho ta ngủ cùng lão già kia."

"Cái này, thật ra thì cũng không thể nói như vậy, ta là người từng trải, loại sự tình này gặp phải rất nhiều."

"Công ty chúng ta nghiệp vụ gì cũng tốt, tại sao một mực thu nhận giám đốc là mỹ nữ, nói cho cùng vẫn là lão già kia háo sắc, nhìn thấy mỹ nữ nổi lên sắc tâm."

Tôn Mẫn cười lạnh nói: "Nếu như dùng vẻ đẹp của ta vì công ty nói chuyện làm ăn dĩ nhiên không thành vấn đề, dù sao đẹp cùng không đẹp đều quan hệ đến hình tượng công ty, ngủ cùng lão già kia ta có thể giữ được công việc sao "

Nữ chủ tịch nóng nảy: "Ta không để cho ngươi cùng hắn đi ngủ ."

Tôn Mẫn đem trong tay tài liệu ném xuống, nói: "Vậy không nhận việc làm ăn này, ta không tin, không làm mối làm ăn này, công ty có thể phá sản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK