Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần - Đường Hoài An - Mạc Tư Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 110


Mấy người tôi nói cô đáp, Đường Hoài An ở bên trong nhà vệ sinh có cảm giác như đang nghe một bộ phim truyền hình lớn.


Cuối cùng, giọng nói cũng dần nhỏ đi, Đường Hoài An từ trong toilet đi ra, cô không phải là sợ xung đột với những người phụ nữ nhiều chuyện này, nhưng theo tính cách của cô thì cô sẽ không quan tâm, rốt cuộc sự thật là như thế nào, sẽ có một ngày được ra ánh sáng thôi.


Chỉ là nghĩ đến Mia, Đường Hoài An không muốn cô ta bị đưa ra tòa như Mạc Tư Quân đã nói ngày hôm đó, cô ta đã không còn gia đình hay công việc nữa, cô không muốn cô ta bị đả kích gì nữa.


Hai người đều là phụ nữ, Đường Hoài An vẫn có chút không nhẫn tâm, nếu hôm đó cô biết tình cảnh của Mia trước đó thì cô tuyệt đối sẽ không bao giờ nói ra những lời đó, tâm trạng Đường Hoài An có chút phức tạp.


Chỉ là nói thế nào thì trước đây Mia cũng là người của Hứa Cát Anh, cô ta chắc ít ít nhiều nhiều gì cũng sẽ quan tâm cô ta một chút nhỉ.


Đột nhiên, cô dùng sức lắc đầu mạnh, cố gắng làm cho đầu óc sạch sẽ hơn, bởi vì cuộc thi thiết kế áo cưới này còn ba tháng nữa là tổ chức rồi, Đường Hoài An không cho phép mình nghĩ tới những chuyện này lúc này.


Tối hôm đó, Đường Hoài An tan ca về nhà, trong nhà yên tĩnh, cô tưởng Mạc Tư Quân vẫn chưa về, nên sau khi sửa soạn một hồi thì chuẩn bị xuống bếp làm bữa tối.


Vừa làm cơm xong dọn lên bàn, thì chợt nghe thấy có người xuống lầu, Đường Hoài An ngẩng đầu nhìn một cái, vậy mà lại là Mạc Tư Quân.


“Hôm nay sao anh lại về sớm như vậy? Không phải còn có cuộc họp video sao? Ăn tối chưa?” Đường Hoài An hỏi.


Đường Hoài An không biết cảm giác của mình có phải đã sai không, sắc mặt Mạc Tư Quân có vẻ vô cùng khó coi.


Đối mặt với những câu hỏi liên tiếp của Đường Hoài An, Mạc Tư Quân như không định trả lời: “Tôi về khi nào cũng phải báo cáo với cô sao?”


Đường Hoài An sững sờ một hồi, đầu tiên là cẩn thận suy nghĩ lại mấy ngày nay vốn không có làm gì làm anh tức giận cả, sau đó liền nói: “Anh lại bị sao vậy?”


Mạc Tư Quân mặc một bộ đồ ở nhà, cả người thoạt nhìn lười biếng thoải mái, nhưng lửa giận trong mắt vẫn nặng trĩu không thể xóa bỏ: “Tôi hỏi cô, cuộc gọi đầu tiên cô gọi tôi vào đêm cô xảy ra chuyện, tại sao lúc đó cô không nói đến chuyện cô đang gặp nguy hiểm? “


Bàn tay đang cầm dụng cụ ăn của Đường Hoài An chợt khựng lại trong không khí, hóa ra … vì chuyện này mà tối nay anh mới tức giận như vậy?


Nó hoàn toàn không giống phong cách của Mạc Tư Quân, trước đây anh sẽ không quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt như vậy.


Đường Hoài An nhớ lại cuộc nói chuyện ngày hôm đó với chị Trần, hỏi: “Là chị Trần nói với anh?”


Ánh mắt Mạc Tư Quân càng ngày càng lạnh: “Tôi đang hỏi cô, trả lời tôi trước.”


Mạc Tư Quân trong cơn thịnh nộ, Đường Hoài An thật sự rất sợ, giống như chỉ một câu tuỳ tiện của anh, có thể khiến mình không chống đỡ nổi rồi vậy.


Đường Hoài An nhẹ nhàng đặt bát đũa trong tay xuống bàn, nói: “Ngày hôm đó là vì lúc tan ca anh nói buổi tối anh phải tham gia một bữa tiệc hợp tác quan trọng, tôi vốn định nhờ anh giúp đỡ, nhưng lúc đó tôi nghĩ anh đang bàn chuyện, cho nên không muốn quấy rầy anh.”


Mạc Tư Quân hung hăng nhìn chằm chằm Đường Hoài An: “Cuộc điện thoại đầu tiên, cô đã bị theo dõi rồi đúng không?”


Đường Hoài An run rẩy gật đầu, trong lòng thầm đoán mức độ tức giận của Mạc Tư Quân.


Đột nhiên, Mạc Tư Quân bước nhanh về phía Đường Hoài An, Đường Hoài An cảm nhận được sự tức giận của Mạc Tư Quân, vô thức lùi lại một bước, cằm của cô bị bàn tay to của Mạc Tư Quân siết lấy, đau đớn kêu một tiếng.


Đường Hoài An dùng sức lay tay Mạc Tư Quân, cổ họng phát ra giọng nói nhỏ: “Anh buông tôi ra…”


Mạc Tư Quân hoàn toàn không để ý tới sự phản kháng của cô, đôi mắt đã chứa đựng lửa giận ngập trời: ”Đường Hoài An, cô cho rằng Mạc Tư Quân tôi không có bản lĩnh sao? Tôi ngay cả người phụ nữ của mình cũng không thể bảo vệ sao, cho nên lúc đó mới không chịu nói với tôi cô đang gặp nguy hiểm?”


Đường Hoài An sững sờ, cô không ngờ Mạc Tư Quân lại hỏi cô một câu như vậy: “Không phải, anh nghe tôi nói … Tôi lúc đó thật sự rất sợ làm gián đoạn sự hợp tác của anh, cho nên mới không nói với anh trong điện thoại.”


Mạc Tư Quân cười giễu cợt một tiếng, hiển nhiên là không tin lời của Đường Hoài An, trong mắt anh chợt lóe lên, như là chợt nghĩ tới cái gì, sức mạnh trong tay tăng lên một chút: “Ồ? Thật sự là như vậy sao?


Nếu đã như vậy, vậy cô thuận tiện giải thích cho tôi lần đó cô được Phó Tùng Lâm cứu là sao?”


Đường Hoài An không ngờ Mạc Tư Quân lại về nói đến những chuyện từ rất lâu như vậy.


“Tôi là chồng hợp pháp của cô, cô sẵn sàng tỏ ra yếu đuối trước mặt những người đàn ông khác, nhưng lại không muốn nói với tôi rằng mình đang gặp nguy hiểm?”


Đường Hoài An định mở miệng giải thích, nhưng bị lời nói tiếp theo của Mạc Tư Quân cắt ngang.


“Hay là, chính cô muốn gặp phải chuyện như vậy, bị những người đàn ông đó hành hạ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK