Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần - Đường Hoài An - Mạc Tư Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 151


Từ cổ đến xương quai xanh, một đường đi xuống, cuối cùng Mạc Tư Quân đã dừng lại, Đường Hoài Nam cúi đầu nhìn, thật sự muốn lấy mạng, ở vị trí xương quai xanh và trước ngực của cô đều là những dấu hôn chi chít, nông sâu không đều, nhìn trông thậm chí có hơi đáng sợ.


Dấu hôn bị người đàn ông kia để lại bây giờ đã hoàn toàn biến mất, mà bị dấu mới thay thế.


Mạc Tư Quân đưa tay ra, bóp chặt cằm của Đường Hoài An, ngón tay cái chà dùng sức chà xát trên đôi môi có hơi sưng đỏ của cô: “Đường Hoài An, cô nghe rõ đây cho tôi, nếu như lần sau còn để người đàn ông khác để lại thứ như này trên người cô, tôi vẫn sẽ dùng cách như này đối với cô.”


Đường Hoài An tức quá hóa cười, trong lòng nghĩ: Lẽ nào không phải là chính tay anh đưa tôi vào tay của người khác sao?


Trong lòng nghĩ như vậy, lời buột miệng cũng trở nên trở nên khó nghe: “Anh ở đây giả làm người chồng tốt gì chứ? Tôi phải chịu loại chuyện ghê tởm này, lẽ nào không phải là nhờ anh ban cho hay sao?”


Sắc mặt của Mạc Tư Quân tối đi vài phần: “Cô lại nói lần nữa?”


Đường Hoài An nhìn chằm chằm anh, trong ánh mắt tràn ngập sự tức giận và bất mãn, mà sâu trong đôi mắt còn có một tia tuyệt vọng, Mạc Tư Quân nhìn thấy rồi, nhưng anh không muốn đi nghiên cứu.


Đường Hoài An rất lâu cũng không lên tiếng.


Mạc Tư Quân giống như đọc được hoạt động tâm lý của cô, biết trong lòng cô nhất định đang phỉ nhổ mình, vì thế cái tay bóp cằm của cô bèn dùng sức, Đường Hoài Ai đau đến mức cả gương mặt cũng biến hình.


“Lời vừa rồi của tôi, nghe rõ rồi chứ?” Trong lời nói của Mạc Tư Quân có một chút ý vị uy hiếp, thậm chí cho Đường Hoài An một loại cảm giác nếu như cô dám không đáp ứng anh thì anh sẽ từ nơi này ném cô xuống.


Vì giữ mạng, Đường Hoài An cuối cùng gật đầu: “Ừm, nghe rõ rồi.”


Mạc Tư Quân cuối cùng đã buông tay ra, Đường Hoài An giống như một phạm nhân bị giam cầm trong nhà lao đã lâu lần nữa có được cuộc đời mới, cả cơ thể thả lỏng dựa vào tường, lúc này, cô mới phát hiện nhịp tim của mình đập dữ dội cỡ nào.


Mạc Tư Quân cất bước đi đến bên cạnh chiếc bàn màu đen, đưa tay lấy ra một điếu thuốc, một chút ánh sáng của diêm sáng lên ở trong căn phòng, Mạc Tư Quân một tay kẹp điếu thuốc, lông mày hơi nhíu.


Đường Hoài An luôn cảm thấy rất kỳ lạ, loại người có thân phận giống như Mạc Tư Quân, những thứ như đồng hồ, ví tiền, thậm chí bật lửa mà bình thường thể hiện thân phận của mình, loại bật lửa đắt tiền gì anh không mua được? Nhưng lại cứ chọn cách nguyên thủy nhất như diêm quẹt, khiến người ta hoàn toàn không nắm bắt được.


Đường Hoài An trước đây rất ghét đàn ông hút thuốc, nhưng cho đến lần đầu tiên nhìn thấy Mạc Tư Quân châm thuốc, lúc đó cô đã nghĩ: Trên trời này sao lại có người đàn ông có thể hút thuốc một cách đẹp như vậy?


Có lẽ một cô gái rơi vào lưới tình chắc đều như vậy, cho dù trưởng thành đi nữa, cũng sẽ có một chút tâm tính của cô gái nhỏ, nếu không cũng không thể nhiều năm như vậy đều không thể khiến mình toàn thân rút khỏi đoạn tình cảm này, không còn lưu luyến gì nữa.


“Cô có phải có chuyện gì giấu tôi không?”


Vừa rồi nhân lúc Đường Hoài An thất thần, Mạc Tư Quân đã đến phòng tắm lấy hai chiếc áo choàng tắm khoác lên người mình một chiếc, ném chiếc còn lại cho Đường Hoài An, giờ phút này anh đang dựa bên cửa sổ sát sàn hút thuốc, cả người ẩn trong bóng tối, Đường Hoài An chỉ có thể nhìn thấy đường nét gương mắt của anh.


Vừa rồi bởi vì động tác của Mạc Tư Quân quá kích thích, Đường Hoài An cảm thấy cơ thể đau tới mức gần như sắp rụng rời, cô kìm nén cảm giác không thoải mái, chầm chậm thắt đai áo choàng tắm, đối mặt với câu hỏi đột ngột của Mạc Tư Quân, đầu óc của cô có hơi mụ.


“Có ý gì? Tôi không có chuyện gì giấu anh cả?” Đường Hoài An mặt mày mờ mịt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK