Người đàn ông đằng sau vẫn tiếp tục đuổi theo, Đường Hoài An chỉ tập trung chạy, không dám lười, dần dần, cô nhìn thấy một chiếc xe màu trắng lao đến, trong lòng cô mừng rỡ, biết là Triều Thế Minh đến rồi!
Đường Hoài An nhìn thấy hy vọng thì tăng tốc độ chạy, nhưng vừa chạy được hai bước thì vai đã bị người đàn ông đằng sau túm lấy, giống như chới với, trái tim của Đường Hoài An bởi vì sự hãi mà bỗng siết chặt lại.
Cô xoay người muốn giãy khỏi sự kìm cặp của người đàn ông: “Anh buông tôi ra!”
Trên mặt của người đàn ông tràn ngập sự hung ác và tàn nhẫn: “Tôi khuyên cô nên ngoan ngoãn đi! Nếu không lát nữa cô sẽ biết mùi!”
Sức lực của anh ta quá nhanh, Đường Hoài An căn bản không nhúc nhích được, bởi vì động tác quá mức kịch liệt, chiếc điện thoại trong tay trực tiếp bay ra.
Thấy Đường Hoài An không thôi giãy giụa, trong mắt người đàn ông vụt qua một tia nham hiểm, vỗ một cái vào cổ của Đường Hoài An, một giây trước người phụ nữ còn đang kêu gào, lúc này đã ngoan ngoãn ngã xuống đất.
Đầu của Đường Hoài An đập mạnh xuống khiến bụi đất bay lên, trước khi một tia ý thức cuối cùng biến mất, cô nhìn thấy chiếc xe màu trắng đó cách cô càng lúc càng gần…
“Cô Hứa, cô đến rồi sao?” Người đàn ông mặt sẹo cung kính chào hỏi người phụ nữ bước xuống từ trên chiếc xe màu trắng.
Hứa Cát Anh trang điểm đậm, đeo một chiếc kính đen, đi đến trước mặt người đàn ông mặt sẹo, từ trên cao nhìn xuống Đường Hoài An nằm ở trên đất, biểu cảm trên mặt vô cùng phẫn nộ.
“Anh cầm tiền rồi mà làm kiểu chuyện gì đấy hả? Không phải là kêu anh đưa cô ta đến quán bar ‘Ám Dạ”
hay sao? Anh tốt nhất nói rõ ràng cho tôi rốt cuộc làm sao hả?”
Thái độ của Hứa Cát Anh rất dữ dằn, người đàn ông mặt sẹo vâng dạ đáp lại: “Tôi vốn cũng cho rằng sẽ không có sở hở gì, nhưng căn bản không ngờ tính tình của người phụ nữ này lại cương như vậy, tốc độ nhanh như vậy, cô ta lại dám nhảy xe!”
Hứa Cát Anh vừa nghe thấy hai từ nhảy xe, trong lòng chợt run, ánh mắt nhìn thẳng vào người đàn ông mặt sẹo: “Nhảy xe? Vậy cô ta có bị thương không?”
Người đàn ông mặt sẹo cúi đầu đánh giá Đường Hoài An một lượt rồi nói: “Vừa rồi còn phản kháng lại tôi, chắc là không có vết thương thấy máu gì đó.”
Hứa Cát Anh khuỵu xuống, kiểm tra đầu và tứ chi của Đường Hoài An một lượt, chắc chắn cô không có bị thương, trong lòng mới thở phào.
Người đàn ông mặt sẹo nhìn phản ứng của Hứa Cát Anh, nghi hoặc hỏi: “Cô Hứa, cô không phải là ghét người phụ nữ này hay sao? Bị thương vừa hay khiến cô ta chịu khổ!”
Hứa Cát Anh liếc nhìn người đàn ông mặt sẹo, thờ ơ nói: “Anh hiểu cái gì? Mạc Tư Quân tuy luôn rất ghét người phụ nữ này, nhưng điều kỳ lạ là mỗi lần cô ta gặp phải chuyện gì anh ta cuối cùng đều sẽ cứu cô ta, tôi bây giờ còn chưa nắm chắc anh ta rốt cuộc có thái độ gì với người phụ nữ này, cho nên trị cô ta thì trị cô ta, nhưng ngoài mặt không thể làm hại cô ta, nếu không Mạc Tư Quân tìm tôi tính sổ thì phải làm sao?”
Vừa nói, trong mắt Hứa Cát Anh lộ ra tia âm hiểm vô cùng, trong lòng cô ta sợ Mạc Tư Quân cỡ nào, chỉ có bản thân cô ta biết rõ, hiện nay xem ra, hình như người phụ nữ trước mắt này vẫn miễn cưỡng coi như là vảy ngược của anh, cô ta sẽ không ngu ngốc đến mức đi chọc giận Mạc Tư Quân, như thế không có bất kỳ lợi ích nào để đạt được mục đích của cô ta.
Người đàn ông mặt sẹo cũng hiểu ý mà gật đầu, lại giống như nghĩ tới chuyện gì đó mà đột nhiên kinh sợ trợn to mắt: “Người phụ nữ này vừa rồi hình như gọi điện cho một người, cô ta ở trong điện thoại nói ra biển số xe của tôi và địa chỉ của nơi này, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!”
Sắc mặt của Hứa Cát Anh chợt thay đổi, vừa tiêu hóa thông tin của người đàn ông vừa dùng túi trong tay đập mạnh vào anh ta: “Anh vừa rồi sao không nói sớm! Bây giờ đã chậm trễ nhiều thời gian như vậy!”
Lẽ nào, Đường Hoài An thông báo cho Mạc Tư Quân rồi? Nhưng chắc không thể nào, cô ta cúi đầu nhìn thời gian trên đồng hồ, bây giờ đang là thời gian anh ta và CEO của một công ty ở Anh gặp mặt bàn bạc hợp tác, khoảng thời gian này đi theo bên cạnh Mạc Tư Quân cô ta ít nhiều cũng hiểu được một vài thói quen của anh, hội nghị quan trọng như này anh chắc chắn sẽ không cầm điện thoại theo bên người.