Cũng bởi vì một câu nói đột ngột, cuộc tranh chấp và trận ồn ào ở đây trong nháy mắt liên biến mất.
Cộng thêm thời tiết ngày hôm nay không tốt cho lắm, bầu trời âm u giống như là sắp mưa, biệt thự sau lưng to lớn mà thần bí, bởi vì ánh sáng mờ ảo, trên mặt của mọi người như bị bao phủ bởi màu sắc thái âm trầm.
Vệ sĩ im lặng lùi sang một bên nhường ra một con đường cho Mạc Tư Quân ở phía sau, anh mặc một bộ đồ vest màu đen, đường cong ở cằm căng chặt, có thể nhìn thấy được lúc này anh đang rất phẫn nộ.
Trong lòng của Đường Hoài An có chút khẩn trương, từ đầu đến cuối cô cũng không nghĩ tới là Mạc Tư Quân lại ra mặt.
Đường Hạo Phong ở bên cạnh nhìn thấy là Mạc Tư Quân, sắc mặt cũng hơi thay đổi một chút, ông ta há to miệng, nhưng mà vẫn không dám mở miệng nói trước cái gì.
Mạc Tư Quân đi thẳng đến bên cạnh Đường Hoài An, quay đầu lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt đó làm Đường Hoài An cảm thấy khó chịu, giống như là kẻ cầm đầu của cuộc náo loạn ngày hôm nay chính là cô.
Lúc này, Đường Hoài An nhìn hiểu ánh mắt của Mạc Tư Quân, anh đang trách tội cô.
Nhưng mà Mạc Tư Quân không nói gì với cô, mà lại trực tiếp quay đầu nhìn Đường Hạo Phong, lúc người kia tiếp xúc với ánh mắt của Mạc Tư Quân, rõ ràng trong lòng sinh ra một cảm giác e ngại.
“Tôi không quan tâm ngày hôm nay ông đến đây tìm Đường Hoài An là có mục đích gì, đây là địa bàn của Mạc Tư Quân tôi, tôi cho ông một phút biến mất khỏi mắt của tôi, nếu không thì…”
Nói đến đây, đôi mắt của Mạc Tư Quân đột nhiên nheo lại, trong lòng của Đường Hạo Phong sinh ra cảm giác e dè, thật ra thì kể từ giây phút người đàn ông này xuất hiện, ông ta đã rút lui, mục đích ngày hôm nay của ông ta chỉ là muốn cầm được tiền từ Đường Hoài An, chẳng ngờ tới người trong căn biệt thự này lại là Mạc Tư Quân.
Hơn nữa, chẳng phải là lời đồn ở bên ngoài nói rằng mối quan hệ vợ chồng của hai người bọn họ rất tệ à? Tại sao Mạc Tư Quân lại đột nhiên giải vây giúp cho Đường Hoài An?
“Ông vĩnh viễn cũng không cần phải rời khỏi nơi này.”
Sau khi Mạc Tư Quân nói ra nửa vế sau, bầu không khí ở đây trong nháy mắt trở nên đông cứng, Đường Hoài An đứng giữa hai người, khí thế phát ra quanh người Mạc Tư Quân hiển nhiên mang tính áp đảo, căn bản không có người nào dám làm trái lại mệnh lệnh của anh.
Lông mày của Đường Hạo Phong giật giật, chung quy vẫn là thua trận, đứa con trai cả tập đoàn Mạc thị này cũng coi như là cháu trai của mình, thanh danh đã lưu truyền trong giới thương nghiệp từ lâu, không thể nào Đường Hạo Phong chưa từng nghe tới.
Ông ta ôn hòa cười cười nói: “Vậy hôm nay tha thứ cho tôi mạo muội, tôi không biết là hóa ra Mạc tổng cũng có mặt ở đây. Lúc đầu, tôi chỉ định tìm Hoài An xử lý một chút chuyện, không nghĩ tới là lại làm phiền Mạc tổng, nếu đã như vậy, thế thì tôi tạm biệt.”
Sau khi nói xong, Đường Hạo Phong quay đầu nhìn thoáng qua Đường Hoài An, mặc dù là trên mặt của ông ta mang ý cười, nhưng mà trong mắt lại có thâm ý, không tiếp tục ở lại, quay người đi về phía xe của mình.
Sau khi Đường Hạo Phong đi khỏi, những người xung quanh đương nhiên cũng giải tán, chỉ để lại có hai người là Mạc Tư Quân và Đường Hoài An.
“Đường Hoài An, tôi cảnh cáo cô phải nhìn rõ tình thế, nếu như lần sau còn dẫn loại người này đến đây, cô đừng có trách tôi không khách khí.”
Giọng nói của Mạc Tư Quân bất thiện, Đường Hoài An nghe thấy trong lòng rất không thoải mái, vô thức lạnh lùng phản bác: “Tôi cảm thấy cần phải giải thích một chút, Đường Hạo Phong không phải là do tôi cố ý dẫn đến đây, tôi bị ông ta theo…”
“Đủ rồi, không cần giải thích, điều này đối với tôi không quan trọng, bản thân cô biết làm như thế nào là được.”
Mạc Tư Quân trực tiếp đánh gãy lời Đường Hoài An.