Hứa Cát Anh trang điểm đậm, đeo một chiếc kính đen, đi đến trước mặt người đàn ông mặt sẹo, từ trên cao nhìn xuống Đường Hoài An nằm ở trên đất, biểu cảm trên mặt vô cùng phẫn nộ.
“Anh cầm tiền rồi mà làm kiểu chuyện gì đấy hả? Không phải là kêu anh đưa cô ta đến quán bar ‘Ám Dạ” hay sao? Anh tốt nhất nói rõ ràng cho tôi rốt cuộc làm sao hả?”
Thái độ của Hứa Cát Anh rất dữ dằn, người đàn ông mặt sẹo vâng dạ đáp lại: “Tôi vốn cũng cho rằng sẽ không có sở hở gì, nhưng căn bản không ngờ tính tình của người phụ nữ này lại cương như vậy, tốc độ nhanh như vậy, cô ta lại dám nhảy xe!”
Hứa Cát Anh vừa nghe thấy hai từ nhảy xe, trong lòng chợt run, ánh mắt nhìn thẳng vào người đàn ông mặt sẹo: “Nhảy xe? Vậy cô ta có bị thương không?”
Người đàn ông mặt sẹo cúi đầu đánh giá Đường Hoài An một lượt rồi nói: “Vừa rồi còn phản kháng lại tôi, chắc là không có vết thương thấy máu gì đó.”
Hứa Cát Anh khuỵu xuống, kiểm tra đầu và tứ chi của Đường Hoài An một lượt, chắc chắn cô không có bị thương, trong lòng mới thở phào.
Người đàn ông mặt sẹo nhìn phản ứng của Hứa Cát Anh, nghi hoặc hỏi: “Cô Hứa, cô không phải là ghét người phụ nữ này hay sao? Bị thương vừa hay khiến cô ta chịu khổ!”
Hứa Cát Anh liếc nhìn người đàn ông mặt sẹo, thờ ơ nói: “Anh hiểu cái gì? Mạc Tư Quân tuy luôn rất ghét người phụ nữ này, nhưng điều kỳ lạ là mỗi lần cô ta gặp phải chuyện gì anh ta cuối cùng đều sẽ cứu cô ta, tôi bây giờ còn chưa nắm chắc anh ta rốt cuộc có thái độ gì với người phụ nữ này, cho nên trị cô ta thì trị cô ta, nhưng ngoài mặt không thể làm hại cô ta, nếu không Mạc Tư Quân tìm tôi tính sổ thì phải làm sao?”
Vừa nói, trong mắt Hứa Cát Anh lộ ra tia âm hiểm vô cùng, trong lòng cô ta sợ Mạc Tư Quân cỡ nào, chỉ có bản thân cô ta biết rõ, hiện nay xem ra, hình như người phụ nữ trước mắt này vẫn miễn cưỡng coi như là vảy ngược của anh, cô ta sẽ không ngu ngốc đến mức đi chọc giận Mạc Tư Quân, như thế không có bất kỳ lợi ích nào để đạt được mục đích của cô ta.
VietWriter.vn
Người đàn ông mặt sẹo cũng hiểu ý mà gật đầu, lại giống như nghĩ tới chuyện gì đó mà đột nhiên kinh sợ trợn to mắt: “Người phụ nữ này vừa rồi hình như gọi điện cho một người, cô ta ở trong điện thoại nói ra biển số xe của tôi và địa chỉ của nơi này, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!”
Sắc mặt của Hứa Cát Anh chợt thay đổi, vừa tiêu hóa thông tin của người đàn ông vừa dùng túi trong tay đập mạnh vào anh ta: “Anh vừa rồi sao không nói sớm! Bây giờ đã chậm trễ nhiều thời gian như vậy!”
Lẽ nào, Đường Hoài An thông báo cho Mạc Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! đầu nhìn thời gian trên đồng hồ, bây giờ đang là thời gian anh ta và CEO của một Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! thời gian này đi theo bên cạnh Mạc Tư Quân cô ta ít nhiều cũng hiểu được một vài thói quen của anh, hội nghị quan trọng như này anh chắc chắn sẽ không cầm điện thoại theo bên người.
Người phụ nữ này rốt cuộc đã thông báo cho ai!
Nhưng bây giờ không kịp suy nghĩ kỹ nữa, Hứa Cát Anh ra lệnh cho người đàn ông mặc sẹo: “Đưa cô ta lên xe của tôi, lập tức đi Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! lái không, mau rời khỏi nơi này!”
Người đàn ông mặt sẹo vác Đường Hoài An rảo bước đi về phía xe của Hứa Cát Anh, ném cô ở hàng ghế sau, sau khi xử lý xong, Hứa Cát Anh và người đàn ông mặt sẹo lần lượt lái về các hướng khác nhau.
Trên đường, Hứa Cát Anh thỉnh thoảng quay đầu nhìn Đường Hoài An có dấu hiệu tỉnh lại chưa, vẫn may người đàn ông mặt sẹo đó Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! xuống, người phụ nữ này trong một chốc một lát chắc sẽ không tỉnh.
Hứa Cát Anh vô cùng lo lắng chú ý động tĩnh xung quanh, xem thử có người đuổi theo cô ta hay không, phía trước xuất hiện một lối rẽ, đột nhiên, một chiếc xe Maybach màu đen lao ra! Bánh xe và mặt đường vì ma sát phát ra âm thanh chói tai.
Hứa Cát Anh giật thót, hoảng hốt tránh sang bên cạnh, nhưng kỹ Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! căn bản không có cho Hứa Cát Anh cơ hội thành công, trực tiếp dùng chiếc xe chặn ở trước đầu xe của cô ta.
Trên con đường chật hẹp, cô ta không có bất kỳ đường lui.
Biểu cảm của Hứa Cát Anh lập tứ hoàn toàn đọng lại, bởi vì cô ta ở khoảng cách không đến mấy mét nhìn rõ gương mặt của người đàn ông lái xe đó, Triều Thế Minh.
Người đàn ông lần đó từng có duyên gặp một lần ở vũ hội, anh ta tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Trái tim của Hứa Cát Anh bắt đầu đập loạn.
Triều Thế Minh rõ ràng cũng đã nhìn thấy cô ta, trên mặt cũng mang vẻ hơi kinh ngạc, nhưng một giây sau, biểu cảm của anh ta lại trở nên bình tĩnh, anh ta mở cửa xe ra đi về phía Hứa Cát Anh, Hứa Cát Anh cảm thấy thời gian đều sắp dừng lại.
“Cốc cốc cốc.” Triều Thế Minh đưa tay gỗ vào cửa xe của Hứa Cát Anh.
Hứa Cát Anh ngồi ở ghế lái quay đầu liếc nhìn Đường Hoài An vẫn còn chưa tỉnh ở hàng ghế sau, cúi đầu hít sâu một hơi, cửa xe từ từ hạ xuống, khóe miệng nở một nụ cười rạng rỡ: “Triều tổng, không ngờ lại gặp anh ở đây, thật trùng hợp.”
Là một người phụ nữ có chút nhan sắc, Hứa Cát Anh luôn cảm thấy toàn thân trên dưới của mình đối với đàn ông mà nói đều tràn ngập đòn sát thương, nụ cười rạng rỡ quyến rũ vừa rồi, trong lòng Hứa Cát Anh ít nhiều vẫn có chút nắm chắc.
Nhưng phản ứng của Triều Thế Minh lại khiến cô ta không ngờ tới.
Ánh mắt của Triều Thế Minh khẽ liếc về hàng ghế sau, nhìn thấy Đường Hoài An nằm ở đó, trước tiên quét toàn thân chắc chắn cô không bị thương, một giây sau, anh ta mỉm cười rất phong độ, nhưng trong nụ cười lại không có độ ấm: “Không trùng hợp, tôi là đến chặn cô.”
“...”
Hứa Cát Anh bị nghẹn, vẻ mặt lúc đỏ lúc trắng.
Do Hứa Cát Anh không có xuống xe, cho nên Triều Thế Minh từ đầu đến cuối đều phải cúi người nói chuyện với cô ta, nhưng cho dù anh ta làm động tác này, Hứa Cát Anh vẫn cảm nhận được một chút chèn ép trong khí thế mạnh mẽ của anh ta, phải, có những người trời sinh đã có bản lĩnh khiến người ta khâm phục, Mạc Tư Quân, Triều Thế Minh, bọn họ đều là người đàn ông như vậy.
“Cô Hứa, thời gian của tôi rất quý giá, giao người tôi muốn cho tôi.”
Triều Thế Minh chinh chiến trên thương trường nhiều năm, sớm đã quen nói thẳng vào vấn đề.
Tốc độ tim đập của Hứa Cát Anh càng lúc càng nhanh, do căng thẳng, trên trán đã toát mồ hôi lấm tấm, cô ta miễn cưỡng trấn định rồi nói: “Người anh muốn? Tôi ngược lại không biết, Triều tổng từ khi nào có quan hệ thân mật như vậy với vợ của Mạc tổng rồi?”
Triều Thế Minh hơi cụp mắt, mỉm cười đáp lại: “Điều này không nhọc cô Hứa phí sức, cô còn một cơ hội cuối cùng, mở cửa xe, giao cô ấy cho tôi, nếu không thì đừng trách hành vi tiếp theo của tôi không phong độ nữa.”
Hứa Cát Anh nhìn chằm chằm Triều Thế Minh, dùng thời gian nhanh nhất căn nhắc thiệt hơn trong lòng, cô ta đương nhiên biết rõ thế lực của vị Triều tổng này, có thể nói không phân trên dưới với Mạc Tư Quân, cô ta biết rõ không chọc nổi người đàn ông này.
Hứa Cát Anh tháo dây an toàn, xuống xe, hai tay khoanh trước ngực nhìn Triều Thế Minh, Hứa Cát Anh cũng rất hứng thú nhìn anh ta.
“Người có thể cho anh, nhưng anh phải đáp ứng tôi một điều kiện.”
Triều Thế Minh mỉm cười: “Mời cô Hứa nói.”
Hứa Cát Anh hít sâu một hơi, nói: “Chuyện ngày hôm nay, mong Triều tổng thay tôi giữ bí mật, đừng nói cho Mạc Tư Quân.”