Mục lục
Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần - Đường Hoài An - Mạc Tư Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi nói xong, cả phòng làm việc lặng ngắt như tờ.



Nói xong, Đường Hoài An lại quay đầu lạnh lùng nhìn về phía Mia: “Về phần cô thì cô nhất định phải rời khỏi Mạc thị, Đường Hoài An tôi không thể chấp nhận nổi loại người ngạo mạn như thế này.”



Bộc lộ hết toàn bộ khí chất, sau khi Đường Hoài An nói xong câu này thì liền đi về phòng làm việc của mình, sắc mặt của cô rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm nhảy thùng thùng.



Hôm nay là ngày đầu tiên mình đến Mạc thị, lại gây ra một chuyện như thế cho Mạc Tư Quân, không biết là sau khi người đàn ông đó biết rồi thì sẽ có phản ứng gì đây? Nhưng mà không quan trọng, mình đã quyết định tiếp tục làm việc lâu dài ở tập đoàn Mạc thị, vậy thì cô nhất định phải làm ra loại chuyện ra oai phủ đầu như thế này.



Trong phòng làm việc to như thế này vẫn còn có rất nhiều người giống như cô ta, ngày hôm nay Đường Hoài An cũng chỉ giết gà dọa khỉ mà thôi, dập tắt nhuệ khí của Hứa Cát Anh, thời gian sau này mình ở đây mới có thể tốt hơn.






Mia trông giống như là một phạm nhân bị tuyên án, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, dù sao thì Đường Hoài An cũng là tổng giám do chính miệng Mạc Tư Quân đã thừa nhận, trong lòng của Hứa Cát Anh có không phục cô đi nữa thì bây giờ cũng không thể nói cái gì.



Những người nghị luận ở đây dần dần giải tán, chỉ là tất cả mọi người đều đã nhìn thấy rõ cuộc vui này, hóa ra vợ của tổng giám đốc cũng không phải là người mềm yếu giống như trong lời đồn. Về phần Mia, chẳng qua là bị cấp trên Hứa Cát Anh của mình lấy ra làm bia đỡ đạn.



Một trận ồn ào qua đi, toàn bộ phòng làm việc trở nên im lặng, dường như nhiệt độ đều giảm xuống, tất cả mọi người đều an phận vùi đầu vào công việc.



Không biết cánh cửa phòng làm việc tổng giám đốc được mở ra một khe hở từ lúc nào, tất cả những chuyện vừa mới xảy ra ở ngoài phòng làm việc của mình đều đã rơi vào trong mắt của Mạc Tư Quân, lúc này trên mặt của anh mang theo một nụ cười thú vị, nhìn cánh cửa phòng làm việc tổng giám đốc thiết kế đã đóng chặt.



Mạc Tư Quân suy nghĩ vài giây, quay đầu lại nhìn về phía Lâm Nhất đang đứng ở bên cạnh, Lâm Nhất đi lên phía trước, biết là ông chủ của mình có chuyện dặn dò anh ta.



Mạc Tư Quân khoan thai ngồi trên ghế làm việc của mình, nhẹ nhàng phun ra bốn chữ: “Đuổi việc Mia.”




VietWriter.vn



Trong lòng của Lâm Nhất có chút kinh ngạc, chuyện ngày hôm nay đúng là do Mia đã quá đáng, nhưng mà cô ta là nhà thiết kế kim bài, mọi người thấy năng lực của cô ta rõ như ban ngày, nhưng mà hiện tại Mạc Tư Quân lại trực tiếp nói đuổi việc cô ta, xem ra... cô Đường ở trong lòng của ông chủ cũng không phải là không có một chút phân lượng nào.



Suy nghĩ ở trong lòng, nhưng mà tốc độ thi hành mệnh lệnh lại không chậm chạp chút nào, Lâm Nhất đi thẳng đến vị trí làm việc của Mia trong cái nhìn chăm chú của đám người trong phòng làm việc.



Mia ngẩng đầu lên nhìn Lâm Nhất, trong lòng cũng đã dự liệu tiếp theo đây sẽ xảy ra chuyện gì.



“Xin lỗi nhà thiết kế Mia, từ ngày hôm nay trở đi, cô đã bị công ty đuổi việc.” Giọng nói của Lâm Nhất bình tĩnh như nước.



Âm thanh không lớn không nhỏ, nhưng mà lại rơi vào trong lỗ tai của những người ngồi trong phòng làm việc.



Mia không tin mở to hai mắt mà nhìn, trong phòng làm việc cũng xôn xao một mảnh, tất cả mọi người đều không ngờ Mạc tổng lại coi trọng chuyện này, hơn nữa còn tôn trọng ý của tổng giám Đường như thế.



“Là... là ý của Mạc tổng? Tổng giám đốc thật sự muốn đuổi việc tôi?”



Lâm Nhất mặt không đổi sắc nói: “Nếu như nhà thiết kế Mia không tin thì có thể tự mình đi hỏi Mạc tổng.”



Chuyện đã đến nước này, đương nhiên Mia sẽ không ngốc đến nỗi thật sự chạy đến hỏi Mạc Tư Quân, cô ta chỉ nhìn về phía Hứa Cát Anh đã sớm chán nản ở bên cạnh, chờ mong người ta có thể nói giúp mình mấy câu, dù sao thì mình cũng nhận được sự sai bảo của cô ta cho nên ngày hôm nay mới có thể có thái độ đó đối với Đường Hoài An.



Nhưng mà không ngờ tới cuối cùng lại dẫn lửa thiêu thân.



Cho dù Mia đang nhìn mình, nhưng mà Hứa Cát Anh cũng không làm ra bất cứ động tác nào, cô ta không ngốc đến mức lúc này đi tới trước mặt của Mạc Tư Quân để nếm mùi thất bại, giờ phút này cô ta chỉ có thể trách mình đã xem thường Đường Hoài An.



Sau khi Lâm Nhất truyền đạt mệnh lệnh xong thì liền xoay người đi khỏi, trước khi đi còn lạnh lùng nhìn lướt qua đám người, mấy người đang nhiều chuyện đồng loạt im lặng cúi thấp đầu xuống.



Cửa phòng làm việc của Đường Hoài An bị đẩy ra, là Hứa Cát Anh.



Đường Hoài An chỉ ngẩng đầu lên nhìn cô ta một cái, trên mặt không có biểu cảm, ngược lại còn cúi đầu xuống tiếp tục công việc của mình.



Hứa Cát Anh đi thẳng đến bàn làm việc của cô, ngồi xuống đối diện Đường Hoài An, Đường Hoài An vẫn không thèm để ý tới cô ta, Hứa Cát Anh đã sớm không kiềm chế được.



“Đường Hoài An, bây giờ ở đây chỉ có hai chúng ta, cô không cần phải giả vờ nữa?”



Đường Hoài An dừng công việc ở trong tay, nâng mắt lên nhìn về phía người phụ nữ đã lộ nguyên hình với vẻ mặt vô cùng hung dữ, một bộ dạng như là đang giải quyết việc chung: “Chủ quản Hứa, có chuyện gì không?”



Hứa Cát Anh giận hóa hóa cười: “Cô đừng có gỉa vờ ở trước mặt của tôi nữa, tại sao lúc nãy cô lại không thể hiện dáng vẻ làm cho người ta chán ghét của mình ở trước mặt mọi người đi? Đúng là lòng dạ rắn rết mà.”



Thái độ của Đường Hoài An rất cứng rắn, không hề yếu thế: “Bàn về lòng dạ rắn rết, chỉ sợ là tôi không bằng cô rồi. Theo như tôi được biết, Mia đã theo cô rất lâu rồi có đúng không, hình như trước khi vào Mạc thị đã quen biết rồi, mối quan hệ tốt như thế, ngày hôm nay cô lại nhẫn tâm đẩy cô ta tới trước mặt tôi làm bia đỡ đạn, không phải chủ quản Hứa lợi hại lắm hả, tại sao không đến trước mặt của Mạc tổng cầu xin thay cho Mia đi?”



Châm chọc khiêu khích một phen làm mặt của Hứa Cát Anh lúc đỏ lúc trắng, Đường Hoài An không chờ cô ta nói chuyện.



“À đúng rồi, không phải lần trước chủ quản Hứa đã nói là mình được Mạc Tư Quân thăng chức lên làm thư ký riêng của anh ấy rồi hả? Sao vậy..."



Đường Hoài An quan sát Hứa Cát Anh trên dưới, ánh mắt dừng lại ở tấm thẻ treo ở trước ngực của cô ta.



“Vẫn là chủ quản bộ phận thiết kế?”



Ý vị trào phúng trong lời nói vô cùng rõ ràng.



Hứa Cát Anh giật mình ở trong lòng, lần trước chuyện cô ta nói Mạc Tư Quân thăng chức cho mình làm thư ký riêng ở cửa hàng áo cưới đều là giả, cô ta cố ý nói dối với Đường Hoài An, mục đích là vì để Đường Hoài An nổi giận, gây nên mâu thuẫn giữa cô với Mạc Tư Quân.



Cứ như vậy, vấn đề bạn nhảy trong buổi vũ hội sẽ bị ảnh hưởng, mâu thuẫn như thế này, cho dù mình không thừa dịp Mạc Tư Quân đang nổi giận mà chủ động yêu cầu làm bạn nhảy của anh thì bạn nhảy của Mạc Tư Quân cũng sẽ không phải là Đường Hoài An.



Đúng là Hứa Cát Anh đã đạt được ý đồ, Đường Hoài An tức giận suy nghĩ trong lòng, chỉ là... haiz, thật là đáng thương.



Đường Hoài An cười lạnh một tiếng: “Cô chưa từng cảm thấy mình đáng thương hả? Dùng mấy lời nói dối mới có thể đạt được vị trí bạn nhảy ở bên cạnh Mạc Tư Quân, nếu như anh ta thật sự có lòng trắc ẩn với cô, thế thì chuyện của Mia hôm nay cũng sẽ không tuyệt tình như vậy, dù sao thì ai cũng biết Mia là người của cô, sa thải cô ta tương đương với việc làm cho cô mất hết thể diện.”



Hứa Cát Anh bị đâm trúng chỗ đau, hung dữ nói: “Tôi không làm gì cô, ngược lại là cô cứ đụng vào họng súng.”



Dường như là Đường Hoài An đột nhiên nhớ đến cái gì đó, trong mắt của cô xuất hiện vẻ tức giận: “Kể từ giây phút cô muốn tiếp cận Mạc Tư Quân, chẳng lẽ cô chưa từng cảm thấy mình có lỗi với Đường Gia Hân hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK