Tiểu cô nương câm điếc lấy ra một nén hương an thần, thắp lên ở bên tai Diệp Ninh. Như thế khiến cho hắn ngủ sâu hơn. Bất luận bên ngoài có động tĩnh lớn như thế nào, đều sẽ không kinh động đến hắn. “Từ trước đến giờ vẫn luôn là ngươi bảo vệ ta.” “Lần này, đến lượt ta bảo vệ ngươi rồi!” “Ngủ đi, khi tỉnh dậy, lại là một ngày mới!” Tiểu cô nương câm điếc lấy kiếm phù Diệp Ninh đưa cho nàng, nhét lại vào trong túi của Diệp Ninh, sau đó nàng đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.