Mặt không có biểu cảm của Nam Cung Lương Nhân, cuối cùng cũng dao động, hắn ta lộ ra thần sắc vui vẻ nhẹ nhõm. Nam Cung Lương Nhân không quan tâm người khác nhìn như thế nào, người khác có suy nghĩ gì, hắn ta chỉ quan tâm một mình Diệp Ninh. Lúc này nhìn thấy Diệp Ninh “vui mừng” đến rơi nước mắt, hắn cũng thoải mái, cảm thấy tất cả những gì bản thân làm, đều xứng đáng. Nam Cung Lương Nhân quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Ninh, mỉm cười nói. “Ngài không cần cảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.