Tiên tử liếc mắt nhìn bà ta, lạnh nhạt nói. “Diệp Ninh là người vô cùng may mắn, có thể sống được đến bây giờ, có lẽ là do ý trời, cũng có thể là loại tính cách này của hắn, trời sinh đã được những kẻ ngu ngốc phụ thuộc vào người khác thích… Nhưng ít nhất hắn còn có vốn liếng, tất cả những gì của hắn ngày hôm nay, đều là dựa vào bản thân hắn có được, nhưng ngươi thì sao?” “Vốn dĩ cho rằng trải qua nhiều năm như thế, ngươi cũng nên trưởng thành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.