Một hồi lời nói này của hắn ta dẫn dắt từng bước, dần dần ý tứ rất rõ ràng. Nhưng Diệp Ninh lại chau mày. “Pháp Tuệ mà ngươi nói đến là ai?” Viên Phương cười nhẹ một tiếng, nói. “Chính là đại nhân ngài! Nếu như ngài chịu gia nhập Phật Môn, bần tăng sẽ đích thân nhận ngài làm đồ đệ, Phật hiệu của ngài chính là Pháp Tuệ!” Pháp là bối phận, Tuệ là tên hiệu. Hắn ta cho rằng loại người thông minh như Diệp Ninh, gánh vác được chữ Tuệ này. Ý tứ của Viên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.