“Sự vận chuyển của trời đất không lúc nào nghỉ, người quân tử cũng theo trời mà không ngừng lớn mạnh; Khôn mang trọng trách của đất, người quân tử nhờ đức đầy mà bao dung được vạn vật.” Đây là “Dịch kinh”. “Tri thức biết được do tiếp xúc với sự vật, sau khi tiếp xúc với sự vật thì tri thức mới đến” … Đây là “Lễ ký”. Những âm thanh đọc sách này, không ngừng vang lên, phảng phất như là những nhà thành hiền đã biến mất trong dòng sông dài của thời gian thức tỉnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.